Nói   vỗ đầu  một cái,  sang  cô gái áo hai dây:
"À, đây là bạn tình của . Em  thích cô  ? Để  đuổi cô   ngay đây!"
Thật kinh tởm!
 lách qua , nhặt quần áo vứt thẳng  mặt họ:
"Cút ngay! Nghe rõ ?"
Lưu Cường vênh váo  :
"Cô  bệnh ? Đây là nhà của chị , chị  cho  ở đây. Cô lấy tư cách gì mà đuổi ?"
" đó!"
Cô gái  lập tức ôm lấy cánh tay Lưu Cường  hôn lên đó một cái:
"Chị Phương  . Từ hôm nay trở , căn nhà  là tổ ấm của  và  Cường. Chúng    gì thì ,  ở bao lâu thì ở.
"Cô là cái thá gì mà dám đuổi chúng ?"
 chẳng cần phí lời với họ, trực tiếp hành động.
Nhìn thấy thứ gì,  liền ném  cửa thứ đó.
Quần áo, giày dép, túi xách.
Nồi niêu xoong chảo, cốc chén  cụ.
Bất cứ thứ gì  thấy,  đều  để , quăng sạch.
Lưu Cường lập tức cầm điện thoại gọi cho Lưu Phương:
"Chị! Chị mau lên đây xem ! Viên Lộ đang nổi điên trong nhà !"
Vài phút , Lưu Phương, Viên Thiệu và   vội vã lao lên tầng.
Nhìn thấy cảnh tượng bừa bộn  cửa, Lưu Phương tức đến phát điên.
Cô  giơ tay định đánh , nhưng  liền chộp lấy cây chổi bên cạnh chặn ngay  mặt cô :
"Đánh ! Không sợ đứa con trong bụng cô rơi  thì cứ đánh!
"Xem ai đánh ai !"
Cô   ho khan  nôn khan, vung tay loạn xạ:
"Cút! Con  nó,  cô ghê tởm ? Viên Lộ, cô đúng là quá kinh tởm!"
  lạnh, dí cây chổi sát hơn.
Viên Thiệu kéo cây chổi  khỏi tay :
"Em điên  ? Chẳng  bảo em cút  ? Sao  lên đây  loạn?"
  chằm chằm   :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-toi-mua-nha-re-hon-anh-trai/chuong-5.html.]
"Anh trai ,  trai  của ,    quên mất  ? Căn hộ  cũng là …"
Mặt   lập tức biến sắc,  đợi   hết câu  vội ngắt lời:
"Đừng  linh tinh! Câm miệng!”
"Đi! Lập tức  ngay! Nhà chúng   hoan nghênh cô!"
  cứ   đấy, tại    im?
Lần ,  còn   thẳng  mặt Lưu Phương.
Còn  kịp mở miệng,    kéo  :
"Bớt  vài câu ! Chẳng  cuối cùng con cũng chỉ   dọn  thôi ? Vậy thế ,  rộng lượng một chút,  bắt con dọn  nữa. Con cứ ngủ chung phòng với , ngủ chung giường cũng , thế là xong."
Bà  nghĩ bà  rộng lượng lắm, nhượng bộ lắm.
   đồng ý!
"Tại  chứ?   phòng lớn, tại   chen chúc với bà?"
"Bởi vì phòng lớn của cô giờ là của ."
Lưu Phương cuối cùng cũng bình tĩnh , lạnh lùng :
"Nói thẳng cho cô , em trai  sắp kết hôn, nên căn hộ   quyết định nhường  cho nó. Còn chúng  sẽ chuyển xuống căn hộ  lầu của cô.
"Nếu , cô nghĩ tại    nhiệt tình giúp cô giám sát việc sửa nhà? Chuyện rắc rối như  mà  còn bỏ công  giúp cô ?
"Nếu cô thực sự   rời ,  thì ngủ chung với  cô,  đó mỗi tháng đưa  ba ngàn tiền thuê nhà.
"Nếu  thì cút !"
6.
Không trách !
Trước đây  còn tưởng cô   ý , thậm chí khi sửa nhà còn  theo một  ý kiến của cô .
Không ngờ cô   tính toán sẵn từ lâu .
Bộ dạng  vẻ  chủ  thứ ở đây của cô  khiến  tức điên lên.
 tiến đến gần, ghé sát tai cô , nhẹ giọng :
"Cô lấy gì mà  chủ ở nhà ? Chỉ vì cô mang thai ?"
"Nếu  thì ?"
Cô  khiêu khích  : " đang mang thai  thừa kế của nhà họ Viên, đương nhiên  là  quyết định trong căn nhà ."
  lạnh, một gia đình chẳng  gì trong tay mà cũng đòi   thừa kế.
Nhìn lướt qua Viên Thiệu   sang cô :
" ngay cả Viên Thiệu cũng  thể  chủ căn nhà . Cô  từng  thấy sổ đỏ của nó ? Cô  thấy tên Viên Thiệu  đó ?"