Viên Thiệu vội vàng giải thích:
"Không  ý đó! Dù  cô  cũng là em gái ,  là  trai của cô ,   thể trơ mắt  cô   tù vì  giấy tờ giả , đúng ?
"Anh   loại  như thế!"
Buồn  chếc  !
Anh  đang ám chỉ với , nhắc nhở , bảo  đừng để     tù.
   đáng   tù đấy! Ai bảo    ý đồ , còn dám  giấy tờ giả?
Chỉ là  còn  kịp mở điện thoại để báo cảnh sát thì Lưu Cường  giơ điện thoại lên lắc lắc:
"Mấy   báo thì  báo! Mẹ kiếp, đây là phòng tân hôn của , mấy  cứ cãi  ầm ĩ, ồn chếc  !"
Haha!
Mặt Viên Thiệu và   đỏ bừng lên vì lo lắng, nhất là Viên Thiệu,   vồ lấy cánh tay của Lưu Cường:
"Ai cho  báo cảnh sát? Ai cho  báo hả?
"Mau gọi  bảo với họ là  chỉ đang đùa giỡn thôi ! Mẹ nó, gọi ngay lập tức!"
Lưu Cường giơ chân đạp   văng  xa:
"Anh  điên ?  báo cảnh sát liên quan gì đến ?"
Nói xong,   sang  Lưu Phương:
"Chị, em thấy Viên Thiệu  bình thường ,  khi nào  thực sự lừa chị ?"
Viên Thiệu lập tức thề thốt:
"Không ! Anh tuyệt đối  lừa em! Vợ , em nhất định  tin !"
Cảnh sát đến  nhanh.
 dứt khoát đưa sổ đỏ của  cho cảnh sát:
"Đồng chí, đây là sổ đỏ của , nhưng đối phương  họ cũng  một quyển sổ đỏ của căn nhà .  mong các  điều tra giúp."
Lưu Phương cũng định đưa sổ đỏ của  , nhưng Viên Thiệu nhanh tay giật lấy,  ném thẳng qua cửa sổ.
Mẹ     rằng,   chạy xuống lầu ngay lập tức.
 là  con ruột thịt, ăn ý đến mức đáng sợ!
8.
Cảnh sát cũng ngơ ngác,  hiểu bọn họ đang giở trò gì.
 Lưu Phương thì lập tức hiểu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-toi-mua-nha-re-hon-anh-trai/chuong-7.html.]
Mặt cô  đen như than, giơ tay tát Viên Thiệu một cái bạt tai:
"Đồ cặn bã,  lừa  ?”
"Anh dám cầm sổ đỏ giả để lừa  ?"
Viên Thiệu ôm lấy mặt, đau đớn cầu xin:
"Vợ ơi,   ,  thật sự  lừa em, thật sự  !"
Lưu Phương  tát thêm một cái:
"Không lừa ? Vậy  vứt sổ đỏ   gì? Anh đưa cho cảnh sát xem , để họ đuổi Viên Lộ  ngoài !"
  khuôn mặt tức giận đến phát điên của cô ,  sang hỏi cảnh sát:
"Đồng chí, xin hỏi sổ đỏ của    thật ? Có hợp pháp ?"
Cảnh sát xem xét  lâu,  đó   đưa cho họ hợp đồng mua bán ban đầu và tài liệu  in từ Sở Quản lý nhà đất.
Cuối cùng, họ nghiêm túc : "Căn nhà  thực sự thuộc về cô Viên Lộ. Cô  là chủ sở hữu duy nhất của bất động sản ."
"Không!"
Lưu Phương thế nào cũng  thể chấp nhận sự thật . Cô  trợn trắng mắt, suýt nữa thì ngất .
Viên Thiệu vội đỡ cô   xuống ghế sofa.
Lưu Cường cuối cùng cũng hiểu :
"Hóa  ầm ĩ cả buổi trời, căn nhà   là của Viên Lộ?"
 lười quan tâm đến :
"Bây giờ  thể cút ? Cút hết cho ,  ai  ở  hết!"
Bạn gái của Lưu Cường là  đầu tiên mặc quần áo  nhanh chóng rời . Trước khi , cô  còn liếc Lưu Phương một cái đầy khinh bỉ:
"Thật mất mặt! Căn nhà còn chẳng  của cô, mà còn giả vờ rộng rãi lấy   phòng tân hôn cho bọn . Buồn  chếc  .”
"Lưu Cường, chia tay!  với  chia tay ngay bây giờ!"
Lưu Phương tức đến mức suýt phát điên. Cô  tát Viên Thiệu liên tiếp:
"Đồ lừa đảo! Anh đúng là một thằng lừa đảo khốn kiếp!   ly hôn!  sẽ phá thai  ly hôn!"
Viên Thiệu hoảng hốt quỳ xuống  mặt cô :
"Vợ ơi,  ! Đó là con trai , em  thể phá bỏ nó !"
Lưu Phương  lạnh:
"Vậy  đưa  một căn nhà ! Chỉ cần  thấy nhà,  sẽ sinh con cho . Nếu , con trai  con gái cũng đừng mơ,  lập tức  phá thai!"