Suốt bao nhiêu năm nay, Tề An vẫn luôn  nuôi dưỡng như  thừa kế, mỗi ngày học  đều là lừa lọc dối trá, tranh quyền đoạt lợi, cẩn trọng là gam màu chủ đạo trong cuộc sống của  .
Cho nên khi Tề Quang hờ hững buông bỏ sản nghiệp gia tộc, Tề An  ngỡ ngàng.
Anh    thứ mà   luôn tranh giành từ khi sinh ,  Tề Quang  thể  bỏ là bỏ ngay .
Vấn đề   Tề An băn khoăn  lâu, đến khi   chợt nhận , chẳng lẽ tiền bạc và quyền lực thật sự quan trọng đến  với  ? Mình  sống bao nhiêu năm như , điều  thực sự yêu thích là gì?
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Hai vấn đề   xuất hiện, cuộc đời Tề An bỗng nhiên thông suốt.
  định hỏi Tề An định  gì tiếp theo, Tề Tiểu Muội chợt chạy đến: "Anh ơi,  sữa nhài mà  yêu thích nhất !"
Tề An  đầu  Tề Tiểu Muội, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
Tề Tiểu Muội thấy Tề An nhận lấy  sữa, vội vàng hỏi dồn: "Anh ơi, logistics thương mại quốc tế rốt cuộc là chuyện gì ? Em  hiểu gì cả..."
Tề An cưng chiều búng nhẹ mũi Tề Tiểu Muội: "Một ly  sữa là mua chuộc    ?  là đồ tư bản đáng ghét mà."
Rồi Tề Tiểu Muội khoác tay Tề An,  toe toét chào tạm biệt chúng .
Tuy  rời khỏi Tề gia, nhưng Tề An dường như cũng  tìm  hướng  mới trong cuộc đời  .
Ngoại truyện - Tề Quang
Võ Sanh  cô   gặp   ở một thế giới mới,  theo đuổi  ,   nghĩ ngợi gì liền đồng ý.
Cơ thể  kẹt trong khe nứt thời gian,  bước  một thế giới   xa lạ.
Thế giới  công nghệ  phát triển, cuộc sống cũng  tiện lợi, nhưng  chỉ  tìm thấy Võ Sanh.
Mãi mới gặp  cô , cô   đỏ mặt cúi đầu.
Đây là đang diễn trò e ấp khi  đầu gặp mặt ?  thích.
Tuy nhiên Võ Sanh ròng rã e ấp bảy ngày trời mà vẫn  đến tìm ,  giận .
 mắng  phân biệt bất kỳ ai tiếp cận và  quen với , mắng cho họ   mới thôi.
Rồi sẽ  một ngày họ sẽ phát hiện , chỉ  Võ Sanh sẽ   mắng,  họ sẽ để Võ Sanh trở thành  đại diện của họ.
  thành công.
Võ Sanh trở thành trợ lý của ,   thể  chút kiêng dè mà ở bên cô .
 ngày đầu tiên trở thành trợ lý của , cô   xin nghỉ phép.
Giận.
Muốn mắng .
May mắn là tối đó cô   về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trai-qua-18-dem-mong-xuan-voi-sep/chuong-11.html.]
Vui.
Võ Sanh bắt đầu dạy  cách quản lý công ty, cô    học  kỹ năng sinh tồn trong thế giới ,   học.
Cô   vui,  cũng vui.
Chỉ là trong công ty  một cái gai trong mắt, một kẻ đáng ghét. Hắn   đầu tiên mỉa mai móc mỉa Võ Sanh,    xử lý  , nhưng Võ Sanh sẽ  vui, thế nên  đành  nhịn.
Cho đến khi Võ Sanh cãi  với  đó.
Tuyệt vời! Bẻ gãy xương khớp của !
 Võ Sanh vẫn chặn  .
Võ Sanh nắm tay  , vui vẻ quá.
Vui đến mức một đêm  ngủ ,  quyết định đến  lầu Võ Sanh để phục kích.
Dù cho tất cả đều là những ô cửa sổ tối om, cửa sổ nhà Võ Sanh vẫn đặc biệt .
 lúc , đèn nhà Võ Sanh sáng lên,  luống cuống gửi tin nhắn cho cô .
Cô    từ cửa sổ, tim  đập thình thịch vì phấn khích.
Cô  biến mất khỏi cửa sổ, lòng  trống rỗng một mảng lớn.
Cô   mà  bước  từ cửa căn hộ, lao nhanh về phía .
U hú hú hú, vui quá là vui!
Rồi Võ Sanh liền ở bên .
Cuộc đời,  bao giờ cảm thấy thỏa mãn đến .
Chỉ là  , Võ Sanh bắt đầu phiền muộn, mấy   cô   mơ,  mới  cô  đang sợ    chuyện kiếp  kiếp .
Võ Sanh ngốc nghếch,  vẫn luôn  mà.
 nhớ cô  với dáng vẻ Chiến Thần, vung tay chỉ huy như thần.
Nhớ dáng vẻ cô  chịu đựng thiên lôi vì .
Càng nhớ dáng vẻ cô  vì bách tính thiên hạ mà  dũng hy sinh.
Cô  đang day dứt, vì nhiều  bỏ rơi , nhưng   thấy, điều đó chẳng  gì.
Cô  lòng mang chính nghĩa, cô  nhiệt huyết sục sôi, cô  yêu , cô  cũng quan tâm đến từng sinh linh trong ba nghìn thế giới.
Đó là tình yêu và trách nhiệm của cô .
Mà tình yêu,  bao giờ là sự chiếm hữu ích kỷ, tình yêu càng là sự ủng hộ   yêu, để cô  trở thành con  mà cô  .
 những điều   đều   cho cô  , cứ coi như là một hình phạt nhỏ vì cô    nhận   ngay từ cái  đầu tiên .