“Hôm qua  đang  chuyện bỗng nhiên  còn tiếng nữa, lúc đó con  cảm nhận  sự tồn tại của  một chút nào cả.”
“Cứ như đột nhiên biến mất, sẽ  bao giờ trở về nữa .”
“Phụ hoàng… Con sợ.”
Tin tức Chu Khác tạo phản truyền đến, nước mắt  mặt Triệt nhi còn  khô.
Hắn  kịp lau khô, liền  dậy   ngoài.
Bước chân trầm  kiên nghị, chút yếu đuối    thấy  nữa.
Trẫm  vui mừng   chút đau lòng.
24
Kết thúc chiến dịch phạt Vệ quốc, Chu Khác vốn dĩ nên giao nộp binh quyền.
  tìm lý do trì hoãn hết   đến  khác, cuối cùng  dẫn binh sĩ  trướng lấy danh nghĩa “thanh quân trắc” mà tạo phản.
Rêu rao gian thần thao túng triều chính, tân hoàng nhu nhược hôn quân,  lời nịnh thần,  vì nước trừ gian, vì Đại Hạ dẹp yên gian nịnh tặc tử.
Để danh chính ngôn thuận hơn,  còn ý đồ lôi kéo An vương cùng nhập bọn.
   cự tuyệt.
An vương tuy rằng ngốc nhưng  đại sự vẫn tính là phân rõ  trái.
“Tiểu cữu cữu, ngươi đừng  chuyện hồ đồ, sớm chút nhận sai với Hoàng ,  lẽ còn  thể tha cho ngươi một mạng.”
Chu Khác mắng  hèn nhát.
“Ngươi    hoàng đế?”
An vương lắc đầu.
Chu Khác  tin.
“Vậy tiểu cữu cữu  , vì  phụ hoàng ban cho  phong hiệu là An vương ?”
Chu Khác vẻ mặt khó hiểu  , đây là đang  cái gì .
An vương chậm rãi mở miệng.
“Phụ hoàng  , với cái đầu óc của , chỉ  an an phận phận mới  thể sống lâu thêm chút, phong hiệu  chính là để nhắc nhở   lúc  nơi, đừng để   khác lừa gạt.”
“Tiểu cữu cữu,  còn  đến mức ngu ngốc đến   sống chết.”
Chu Khác: “…”
Sau đó, An vương  ăn một trận đòn nhừ tử   ném  ngoài cửa cung.
25
Đối với cuộc nổi loạn của Chu Khác, trẫm một chút cũng  lo lắng.
Người  dũng mãnh thì  thừa nhưng mưu trí   đủ.
Tuy rằng  chút khôn vặt ứng biến nhưng  mặt Thôi Diễn  căn bản  đáng nhắc tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-tram-bang-ha/chuong-11.html.]
Xem ,   Tướng quốc đại nhân của chúng  thậm chí còn  thèm liếc mắt   một cái.
Ông , tân hoàng cần rèn luyện, đây là một cơ hội khó  .
Không uổng công trẫm nhiều năm dạy dỗ, Triệt nhi  tốn bao nhiêu sức lực  bắt  , động tác vô cùng dứt khoát lưu loát.
Ngay cả Thôi Diễn cũng khen ngợi   ngớt lời.
Chỉ là đáng tiếc, lúc  ý thức của trẫm  mơ hồ,  thể tận mắt chứng kiến.
Nghe   khi Chu Khác  bắt,   giải đến  mặt Thái hậu.
Chu Nhu cầm lấy bình hoa bên cạnh liền ném thẳng  đầu Chu Khác.
“Ngươi cái thằng nhóc hỗn trướng ! Gan to bằng trời  ! Còn học  cả tạo phản! Sao ngươi  lên trời luôn !”
Nàng ném vỡ bình hoa còn  hả giận,  rút đao  chém.
“Hôm nay ai gia sẽ đích  c.h.é.m c.h.ế.t ngươi cái tên loạn thần tặc tử ! Vì Chu gia thanh lý môn hộ! Chu gia  một nhà trung liệt,   sinh  cái thứ nghiệt chướng như ngươi!”
Đao tự nhiên là  c.h.é.m xuống .
Triệt nhi  ngăn .
Hắn  Chu tướng quân vẫn còn  tác dụng.
“Phụ hoàng?”
Nghe thấy trẫm  đáp , Triệt nhi chớp chớp mắt.
“Phụ hoàng,    diệt Vệ quốc ?”
Trẫm quá   chứ.
“ bây giờ  mới đánh một trận xong, chúng  cũng cần  nghỉ ngơi dưỡng sức, nếu đợi đến khi Vệ quốc nội loạn, phần thắng sẽ lớn hơn  nhiều…”
Triệt nhi thần bí  .
“Nhi thần tự  biện pháp.”
26
Ba ngày , phản tướng Chu Khác, kẻ  chịu đủ cực hình trong ngục  áp giải đến pháp trường hành hình.
Trên đường áp giải, xe tù   tàn dư đảng phái của phản tướng cướp ngục.
Quan binh truy bắt   kết quả.
Tân hoàng nổi trận lôi đình, hạ lệnh  quốc truy nã, treo thưởng trọng kim,  tiếc bất cứ giá nào  bắt  phản tướng.
Sau đó nữa,   Chu Khác  ép đến đường cùng, mạo hiểm trốn sang Vệ quốc.
Ngày Chu Khác trốn sang Vệ quốc, Triệt nhi triệu kiến Đại Vu sư  nữa.
Mật đàm ba canh giờ.
Khi Đại Vu sư  , giữa hàng mày lộ vẻ vui mừng.
Trẫm tò mò  về phía Vu sư đang  xa.