Hắn hưng phấn miêu tả với trẫm cảnh tượng hỗn loạn của Vệ quốc.
"Ha ha ha, Chu Khác giỏi thật,  cho triều đình Vệ quốc chướng khí mù mịt."
"Cứ theo tình hình , chẳng bao lâu nữa, Vệ quốc tự  chơi xong , căn bản  cần đánh mà."
"Phụ hoàng, đến lúc đó, nhi thần dẫn   xem vùng sông nước Giang Nam ở Vệ quốc."
Trẫm  vui mừng.
  một  việc, sớm muộn gì cũng  đối mặt.
"Đáng tiếc, trẫm  lẽ   thấy  ngày Đại Hạ đắc thắng ."
Triệt nhi ngẩn , vẻ mặt hoảng hốt: "Phụ hoàng… …"
Trẫm nên  .
Thật  trẫm sớm   dự cảm.
Ý thức của trẫm càng ngày càng yếu .
Thời gian tỉnh  từ ba năm ngày  đây đến giờ  cách  mười ngày nửa tháng mới  một , hơn nữa mỗi  duy trì thời gian cũng càng ngắn ngủi hơn.
"Đợi đến ngày con đắc thắng, thắp cho trẫm một nén hương, trẫm sẽ ."
Hắn trầm mặc hồi lâu, khó khăn lên tiếng: "… Vâng."
"Nói với Thôi tướng, bảo ông  giúp trẫm xem nhiều hơn cảnh tượng Đại Hạ thống nhất thiên hạ  , đừng vội xuống tìm trẫm."
"Vâng."
"Trông nom cho  các   của con, đặc biệt là An Vương, nếu dám gây chuyện thì cứ mạnh tay mà đánh nó."
"Vâng."
"Mẫu hậu con tuổi  cao, lúc nào rảnh khuyên nhủ bà , đừng  luôn múa đao múa kiếm, dễ  tổn thương  thể."
"Vâng."
"Triệt nhi." Trẫm cuối cùng   một cái  : "Phụ hoàng vẫn luôn tin tưởng, con sẽ là vị quân vương  nhất."
Giây phút tiếp theo.
Toàn bộ đại điện trong nháy mắt trở nên tĩnh lặng.
Vị đế vương trẻ tuổi đoan tọa  đài cao, vẻ mặt bi thương.
Từ nay về , giang sơn tịch mịch, đường dài thăm thẳm,  chỉ  thể một  tiến bước.
(Phiên ngoại - Tông Triệt)
Con  lừa phụ hoàng.
Từ giây phút linh hồn của  tiến   thể con, con  .
Con vẫn luôn tỉnh táo.
Con im lặng  phụ hoàng lấy  phận của con  con xử lý chính sự,   lo lắng sốt ruột khắp nơi tìm kiếm tung tích của con.
Có  nhiều , con đều sắp  nhịn    cho  , con ở đây.
 con  kiên trì .
Con quá hiểu phụ hoàng.
Nếu như  , nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế đem  thể trả  cho con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-tram-bang-ha/chuong-14-full.html.]
 con vẫn  nỡ để  rời .
Phụ hoàng là   minh, luôn  thể xử lý  chuyện vô cùng .
Con cảm thấy nếu cứ luôn như  thì cũng  .
Ban đầu khi tin tức phụ hoàng băng hà truyền đến, phản ứng đầu tiên của con là hoảng sợ.
Con sợ.
Con sợ con đường đế vương quá mức cô độc, từ nay về   còn ai bầu bạn, cô gia quả nhân.
Từ nhỏ tai  mắt thấy, con sớm  mò mẫm   một bộ phương pháp ứng phó.
Có phụ hoàng ở đó, con liền cảm thấy  chỗ dựa, cảm thấy an tâm.
Cho nên, con    rời .
Cho đến khi phụ hoàng triệu đến dị nhân dị sĩ,  thông qua cái gọi là pháp thuật "Huyết Chú" để đánh thức con.
Người cho rằng con ở trong  thể của , liền dùng Băng Niên Tinh phong tồn di thể của  .
Dao găm treo  cổ tay  giây phút , con cuối cùng  nhịn  lên tiếng ngăn cản.
"Đừng mà."
Con "trở về" .
Phụ hoàng  vui mừng.
 con  chẳng vui vẻ chút nào.
Con , giây phút con phát  âm thanh , hết thảy đều   định sẵn.
Về , con giở chút trí thông minh, nghĩ cách để phụ hoàng khống chế  thể nhiều hơn, khiến linh hồn của  cường đại hơn.
Như con dự liệu,   cường đại hơn nhưng con  yếu .
Giây phút ý thức rơi  trầm miên, con  ước một điều ước, hy vọng con vĩnh viễn đừng tỉnh  nữa.
Hoàng vị cứ để phụ hoàng , con  an tâm,  nhất định sẽ   hơn con.
 ước nguyện của con  tan thành mây khói.
Giây phút tỉnh , con liền phát hiện  sự khác biệt, con  còn cách nào đem quyền khống chế  thể giao cho phụ hoàng nữa .
Quả nhiên,  hổ là phụ hoàng.
Luôn luôn cao tay hơn một bậc.
Tuy rằng từ đầu   kết quả nhưng con vẫn  thử xem .
Biết ?
Biết  con thành công thì ?
Biết  phụ hoàng  ở  thì ?
Thế nhưng,  gì  chuyện ‘ ’.
Phụ hoàng cuối cùng vẫn bỏ con mà .
Người   vẫn luôn tin tưởng con sẽ là vị quân vương  nhất.
Vậy thì, vô luận như thế nào, con đều sẽ  .
-Hết-