"Chỉ là đồ chơi nhỏ  tự thêu chơi thôi." Nàng   chút hứng thú, mở khăn  cho  xem: "Bên  thêu là hoa mai đỏ."
 
Ta dựa theo kỹ thuật thêu mà   Đức Phi dạy cho ,  chút ngần ngại đưa  lời góp ý. Quả nhiên, Tôn Phúc Hương khen ngợi  ngớt,  kỹ thuật thêu của  thật .
 
Hai chúng  trò chuyện vui vẻ đến mức chẳng để ý tới cung nữ  bên cạnh kéo kéo áo nàng .
 
Kiếp , rõ ràng Tôn Phúc Hương   loại khỏi danh sách tuyển tú  năm ngoái,  mà hôm nay, nàng    Lưu Thịnh lừa đến rừng nhỏ phía  Ngự Hoa Viên. 
 
Cung nữ tới gọi Tôn Phúc Hương, chẳng qua là một cái bẫy dụ cá  lưới, chỉ để tạo cơ hội cho Lưu Thịnh  hùng cứu mỹ nhân.
 
Lưu Thịnh  mượn thế lực của Tôn gia.
 
 Tôn Phúc Hương ngây thơ thật sự  yêu Lưu Thịnh từ cái  đầu tiên.
 
Hai chúng  trò chuyện tới lúc bữa tiệc tàn, Tôn Phúc Hương vẫn   dậy rời . 
 
Nàng  là ấu nữ trong nhà, hôm nay phu nhân Tôn gia  bệnh  tới dự, chỉ  Nhị phu nhân dẫn nàng  , thế nên mới để Lưu Thịnh  cơ hội lợi dụng.
 
Nghĩ tới phu nhân Tôn gia  lâu nữa sẽ khỏi bệnh, nhất định  thể bảo vệ  cô nương đơn thuần chỉ thích thêu thùa .
 
Hai chúng  luyến tiếc chia tay  cổng cung, nàng  chỉ cảm thấy  gặp   như quen  từ lâu, gọi một tiếng “Uyển  ” đầy  thiết,  đáp  “Tôn tỷ tỷ” dịu dàng, hẹn    gặp .
 
Còn về Lưu Thịnh, cứ để   hóng gió ở Ngự Hoa Viên .
 
11
 
Chưa hết tháng Giêng, phụ  bận rộn tiếp khách khắp nơi, còn  thì đóng cửa   ngoài, ngoại trừ nhận thiệp mời của Tôn tỷ tỷ và Tinh Tinh, còn   đều từ chối.
 
Hôm nay, Lưu Thịnh tới thăm phụ  , đúng lúc phụ  tới phủ Trương gia dự tiệc,  phận của Tam Hoàng tử tôn quý, để   chờ ở tiền sảnh quả   phép. 
 
Trong nhà    chính thất phu nhân,  đành   tiếp khách.
 
Ta lén bảo   mời Triệu Tu Niệm đến, dù gì  cũng nhớ hôm nay    việc gì. Sau đó,  chậm rãi bước tới tiền sảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-ta-chay-theo-tuong-quan/chuong-11.html.]
 
"Thần nữ bái kiến Tam Hoàng tử."
 
"Người khác đều lui xuống hết . Ta  chuyện   với Uyển Nhi  ."
 
Ta vẫy tay bảo quản gia lui  , dù gì  cũng  dám  gì .
 
"Lâm Uyển." Hắn nâng chén : "Tối qua   mơ thấy chúng   một đứa con, tên là Lịch Nhi."
 
Hắn   xứng đáng nhắc tới Lịch Nhi.
 
Ta   đầy oán hận,  ngờ  đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt  và  chạm .
 
"Tam Hoàng tử, xin tự trọng!" Ta lên tiếng  để giành thế chủ động: "Thần nữ với Tam Hoàng tử trong sạch,  gì  chuyện con cái!"
 
"Tam Hoàng tử  để ý tới danh tiết của , cũng xin nghĩ tới thần nữ. Gia phong Lâm gia vô cùng nghiêm khắc, Tam Hoàng tử  ép thần nữ  chỗ c.h.ế.t ?!"
 
"Là  lỡ lời." Hắn  nhạt,  chút chân thật: "Chỉ là một giấc mơ thôi mà."
 
"Đương nhiên là  thể thành sự thật." Nụ  giả dối của  khiến  chỉ thấy ghê tởm.
 
"Giấc mơ gì mà khiến Tam Hoàng tử lưu luyến mãi  quên ?" Giọng  của Triệu Tu Niệm từ ngoài cửa vang lên: "Thần   qua một vài sách giải mộng,     vinh hạnh  giải mộng giúp Tam Hoàng tử ?"
 
Hắn bước ,  chắn  che chở cho .
 
"Uyển Nhi nhát gan, Tam Hoàng tử đừng dọa nàng."
 
"Ta tất nhiên  dọa Liên Bảo." Lưu Thịnh  khiêu khích: "Ta đến thăm , còn Triệu công tử đến  gì?"
 
"Thần đến thăm vị hôn thê của thần."
 
"Sao   từng   Liên Bảo là vị hôn thê của Triệu công tử?"
 
"Điện hạ." Ta " bụng" giải thích: "Thần nữ và Niệm ca ca là hôn ước từ trong bụng , từ  khi thần nữ sinh    hứa gả cho Niệm ca ca. Chỉ là phụ  thần nữ lo lắng thần nữ sức khỏe yếu,    thực hiện hôn ước  , nên  công khai mà thôi."