Nước hồ mùa xuân vẫn còn  lạnh,  rùng , nín thở, để cơ thể từ từ chìm xuống.
 
Lưu Thịnh   cầu, nghiến răng nghiến lợi mà   gì .
 
Hắn   bơi.
 
Kiếp   giấu kỹ đến mức  ai phát hiện .
 
Mãi đến khi   Hoàng đế,  một  Kim tài nhân ở suối nước nóng  tranh sủng, suýt chút nữa  Hoàng đế c.h.ế.t đuối.
 
Sau chuyến  hành cung suối nước nóng đó, Kim tài nhân treo cổ tự vẫn trong lãnh cung, tất cả  hầu hạ đều  đánh chết. 
 
Ta chỉ dựa  suy đoán mà   chuyện .
 
Lưu Thịnh   cầu, phía  là Hoàng thượng cùng nhóm công tử thế gia đang hứng thú  ngắm trăng.
 
Ta  sớm  thấy Triệu Tu Niệm, nên mới dám đánh cược một phen mà nhảy xuống.
 
Quả nhiên, thiếu niên của  lao xuống như một mũi tên,  chút do dự.
 
Dưới lòng hồ ánh sáng u tối,    rõ khuôn mặt , chỉ cảm nhận  bóng hình  ngược sáng lao đến. 
 
Ta đang vùng vẫy chìm dần trong bóng tối, còn  như vị thần cứu rỗi .
 
Quay  lên bờ,    Triệu Tu Niệm khoác áo ngoài kín mít.
 
Hoàng thượng  coi trọng Tam hoàng tử, luôn  chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa :
 
"Đây là tiểu thư nhà ai rơi xuống nước, còn  mau đưa   bộ y phục."
 
"Hoàng thượng!" Ta quỳ xuống dập đầu, nhất quyết  lớn chuyện : "Thần nữ là Lâm Uyển, tố cáo Tam hoàng tử  hành vi trêu ghẹo thần nữ, ăn  bất kính..."
 
"Lâm Uyển?" Hoàng thượng nheo mắt: "Có  là nữ nhi của Lâm Chí Viễn?"
 
"Chính là thần nữ."
 
"Nếu là nữ nhi của Lâm Chí Viễn, hẳn phẩm đức cũng theo  phụ  . Phụ  của ngươi chính trực cao thượng, trẫm tin ngươi một . Nói xem, Tam hoàng tử  trêu ghẹo ngươi như thế nào?"
 
"Hoàng thượng, Tam hoàng tử  rõ thần nữ   hôn ước,  mà vẫn nhiều  ăn  bất kính. Hôm nay, Tam hoàng tử đưa thần nữ tới Ngự Hoa Viên,    những lời hoang đường, miệng năm miệng mười bảo thần nữ  cùng Tam hoàng tử sinh nhi tử. Thần nữ sợ hãi vô cùng, chỉ dám khuyên Tam hoàng tử giữ lễ. Ai ngờ,  khiến Tam hoàng tử nổi giận. Thần nữ  còn cách nào khác, chỉ  thể lấy cái c.h.ế.t để chứng minh lòng !"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-ta-chay-theo-tuong-quan/chuong-14.html.]
"Hoàng thượng, thần và Lâm tiểu thư vốn   hôn ước chỉ phúc giao hôn. Chỉ là vì Lâm tiểu thư sức khỏe yếu,   tham gia tuyển tú nên  công khai." Triệu Tu Niệm quỳ bên cạnh ,  để lộ bất kỳ sơ hở nào, khéo léo bước lên  một chút, che chắn  ở phía .
 
Hoàng thượng im lặng. 
 
Ngài vốn định lập Tam hoàng tử  Thái tử.
 
Chuyện trêu ghẹo tiểu thư là nhỏ nhưng chuyện  nhảm mê tín thì  là chuyện lớn.
 
Ta đang đánh cược, cược  sự ngạo mạn của Lưu Thịnh.
 
Kiếp ,    Hoàng thượng suốt nhiều năm, nên Ngự Hoa Viên hiển nhiên  là  của .
 
 ở kiếp ,  chỉ là một Tam hoàng tử mà thôi.
 
Ngự Hoa Viên rộng lớn như , lẽ nào     khác chứng kiến?
 
Hoàng thượng trầm ngâm một lúc lâu: "Đêm xuân lạnh lẽo, tiểu thư Lâm gia hãy   bộ y phục , trẫm tự nhiên sẽ cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng."
 
Triệu Tu Niệm hộ tống ,  hề giấu diếm tình cảm của . 
 
Chúng  cùng    y phục ướt.
 
Sau khi  đồ, chúng   các cung nhân dẫn tới đại điện chính của tiệc Chúc Xuân theo đúng quy củ.
 
Bước  đại điện, vẻ mặt chúng  đều bình thản.
 
Lưu Thịnh quỳ ở đó, cúi đầu   gì.
 
Chúng  tự giác tiến lên quỳ xuống nhưng   Hoàng thượng hỏi phụ  : "Ái khanh nghĩ thế nào về chuyện ?"
 
Phụ   bước lên tát  một cái: "Ngỗ nghịch!"
 
"Hoàng thượng, đều là do vi thần dạy dỗ nữ nhi  nghiêm." Phụ  quỳ xuống  mặt  , che chắn cho :
 
"Thê tử của vi thần qua đời từ sớm, thần  bận rộn công vụ. Hoàng thượng còn giao phó việc dạy dỗ Tam hoàng tử cho vi thần. Bây giờ nghĩ , về công, vi thần  dạy  Tam hoàng tử, về tư,  dạy dỗ nữ nhi  nên ."
 
"Hoàng thượng." Phụ  tháo mũ quan: "Vi thần tự thấy hổ thẹn với sự tín nhiệm của Hoàng thượng. Vi thần vô năng  thể gánh vác trọng trách , xin  từ quan về quê."
 
Bữa tiệc Chúc Xuân thành  như , thật sự khiến   mất vui. 
 
Hoàng hậu định khuyên can nhưng  ánh mắt của Hoàng thượng ngăn .