"Huynh thì  cái gì!" Ta tức giận trừng mắt  : "Nếu thật sự  chuyện gì, lấy   thuốc hối hận mà uống!"
 
Ta   , lúc chia xa cũng  để  yên tâm mà  nhưng nước mắt  ngừng rơi. Ta  đến mức nấc lên từng hồi,  cũng    , chỉ  nhẹ nhàng dỗ dành  nhưng càng dỗ   càng  dữ, cuối cùng còn nôn khan.
 
Ta nôn mấy , ban đầu nghĩ vì quá đau lòng nhưng nghĩ , Triệu Tu Niệm đang  bình an  mặt ,     đến mức ?
 
"Uyển Uyển, nàng…   kỳ nguyệt sự  đến ?" Triệu Tu Niệm dè dặt hỏi,  lập tức sững .
 
Mấy ngày  vì chuyện Nhị hoàng tử mà cả hai  chúng  đều căng thẳng, đến mức quên mất chuyện .
 
Lịch Nhi.
 
Lịch Nhi của năm Hoài Hóa thứ ba mươi bảy.
 
Tay  bắt đầu run rẩy, Triệu Tu Niệm lập tức gọi   mời lang trung. Quân y   xa   triệu  trở . Đến khi bắt mạch xong,  vẫn còn ngẩn ngơ như trong mộng.
 
Quân y ,   mang thai hai tháng.
 
Là con  trở về  ?
 
Lịch Nhi của , con   về   ?
 
Ta đặt tay lên bụng, nước mắt   ngừng rơi.
 
Lịch Nhi,   mẫu  nhất định bảo vệ con.
 
Mẫu   đổi cho con một  phụ  khác.
 
Đổi cho con một  phận.
 
Đổi cho con một gia đình phụ mẫu ân ái.
 
Đời , con  cần  vùi đầu  sách vở, cũng  ai ép con trưởng thành sớm.
 
Con cũng  thể giống như bao thiếu niên khác, cưỡi ngựa,  thơ, học những thứ con yêu thích, tán tỉnh những cô nương má hồng.
 
Ta bỗng cảm thấy mạnh mẽ hơn, bởi vì  sắp  mẫu .
 
Triệu Tu Niệm nắm chặt lấy tay , ánh mắt  tràn đầy lo lắng   thành lời.
 
"Huynh yên tâm,  nhất định sẽ chăm sóc  cho gia đình, chờ  trở về."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-ta-chay-theo-tuong-quan/chuong-28.html.]
"Hãy chăm sóc bản  . Xin , ..." Hắn ngập ngừng: "Ta  nên để nàng mang thai  lúc ."
 
"Huynh   đứa bé  ?"
 
"Ta tuyệt đối   ý đó." Hắn  : "Chỉ là ... chỉ là  sợ."
 
"Ta sắp   , nhưng  lúc  nàng  mang thai. Nếu   trở về, nàng sẽ  ?"
 
Ta hiểu  sợ điều gì.
 
Hắn sợ  sẽ trở thành  như mẫu  của .
 
Mẫu     ràng buộc cả đời vì ,     cũng  ràng buộc vì .
 
"Triệu Tu Niệm,   cho rõ đây. Mẫu    ở  Triệu gia vì , mà là vì phụ  ." Ta nghiêm túc : "Ta sẽ  ở  chỉ vì một đứa trẻ, cũng  vì   con mà rời . Từ đầu đến cuối,  ở  là vì , vì chính con  ."
 
"Huynh cũng  cần lo lắng nếu   trở về,  sẽ  . Huynh c.h.ế.t ,  tuyệt đối  sống." Ta  hề đùa.
 
"Không   thì khác gì kiếp  ."
 
"Ta thề,  nhất định nhất định sẽ sống sót trở về." Hắn ôm chặt lấy , hứa hẹn: "Ta tuyệt đối sẽ  để nàng ở  một ."
 
"Ta  nghĩ , nhũ danh của con sẽ gọi là Lịch Nhi." Hắn  rõ lòng : "Đại danh, gọi là Triệu Tri Lâm."
 
Triệu Tri Lâm.
 
Triệu, Tri, Lâm.
 
27
 
Triệu Tu Niệm dù lưu luyến  nỡ rời  nhưng trời  tối,  vẫn đành  .
 
Đường đến Sơn Tây xa xôi, ít nhất cũng mất nửa tháng  đường,  sớm về sớm.
 
Ta mỉm  tiễn  nhảy lên đầu tường,  đó   lặng lẽ lau  giọt nước mắt nơi khóe mắt.
 
Sao  chỉ mang thai mà   dễ  thế  chứ.
 
Kiếp  cũng  từng thấy  như .
 
Có lẽ thật sự là do  Triệu Tu Niệm chiều chuộng quá mức .
 
Nghĩ tới đây,   càng thêm buồn bã.