Phụ    xong, uống một  cạn ly, trong phòng lúc  yên lặng đến nặng nề.
 
"Phụ ."
 
"Ngài là một  phụ   ."
 
"Con  phụ   con trở thành một  giống như mẫu  con."
 
"Trước , con cũng nghĩ như  là  nhưng  , con  sợ ."
 
"Ngày hôm đó khi con  cung,  gặp  Linh Phi nương nương." Ta  tựa như đang  với chính : "Bà  là   của Chu thúc, là Linh cô cô mà con quấn quýt nhất khi còn nhỏ. Khi mẫu  còn sống, Linh cô cô thường đến nhà chúng  chơi."
 
"Con nhớ Linh cô cô  khuôn mặt tròn tròn,   ,  má  hai lúm đồng tiền nhỏ, bàn tay thì luôn ấm áp,    nhiều bánh ngọt."
 
" giờ đây, Linh Phi nương nương   kiệu cao cao, dáng  nàng gầy gò, mặc đồ lộng lẫy. Bà  chỉ lạnh lùng gật đầu với con,   với con một lời nào."
 
"Tiểu cung nữ dẫn đường  rằng Linh Phi nương nương đang vội  gặp Hoàng thượng, bảo con đừng để tâm."
 
“ phụ  ơi, khi con  thấy Linh Phi nương nương, con thấy sợ hãi. Con   trở thành một  giống như bà ."
 
"Con   cung  nhiều , gặp  nhiều nương nương. Tất cả họ đều dịu dàng mà trầm lặng, mặc những bộ y phục lộng lẫy, đầu đầy châu báu nhưng giống như những cái bóng vô hồn."
 
"Phụ  ơi, con   trở thành họ."
 
"Mẫu  từng  hy vọng con trở thành một tiểu thư khuê các nhưng mẫu  cũng từng , hy vọng con  bình an vui vẻ."
 
"... Xin  phụ ." 
 
Có lẽ đời  con sẽ phụ sự kỳ vọng của phụ  .
 
Ta  , nước mắt  rơi lã chã, đại sảnh rơi  im lặng tuyệt đối.
 
Phụ   thở dài một tiếng: "Đừng  nữa."
 
"Tính cách    của con, thật sự giống mẫu  con đến lạ."
 
Ông đưa tay , xoa nhẹ lên mái tóc : "Nếu con    cung, phụ  sẽ  ép buộc con."
 
"Những ngày qua phụ  cũng  suy nghĩ thông suốt ." Ông thở dài: "Uyển Nhi  bình an vui vẻ, quan trọng hơn tất cả."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-ta-chay-theo-tuong-quan/chuong-9.html.]
"Phụ  ơi." Ta cúi đầu,  nghiêng về phía vai phụ  mà dựa .
 
Phụ   dùng tay còn  vuốt nhẹ tóc ,   thêm lời nào. Ta ôm lấy cánh tay ông, lòng cảm thấy nhẹ nhõm.
 
Ta lén lau  nước mắt: "Phụ ,  ăn cơm thôi."
 
"Được."
 
Hai  chúng   ăn  trò chuyện, kể những câu chuyện thường nhật, nhắc  những kỷ niệm vui thuở nhỏ của . Bầu  khí trong phòng bỗng chốc trở nên ấm áp lạ thường.
 
Ăn đến khuya, ngoài cửa sổ bỗng vang lên tiếng pháo hoa.
 
Ta ngẩn ,  khẽ mỉm : "Phụ   ơi, năm mới vui vẻ."
 
"Năm mới vui vẻ."
 
Năm mới vui vẻ.
 
9
 
Ngày mùng Hai Tết,  theo phụ   trở về Triệu gia.
 
Ngoại tổ mẫu vẫn  khỏe mạnh, dù  lớn tuổi nhưng khí chất oai phong vẫn còn. Khi còn trẻ, bà từng theo ngoại tổ phụ  chiến trường, nên giờ đây dù tuổi cao vẫn toát lên vẻ kiên cường.
 
Ngoại tổ phụ hiện đang trấn giữ vùng Tây Bắc, phong bì lì xì ông gửi về dày cộm, kèm theo mười mấy trang thư dài dòng... bỏ qua thì hơn.
 
Cửu mẫu  dịu dàng, kéo    hỏi đủ chuyện đông tây. Từ  khi cửu cửu mất, cửu mẫu kiên quyết thủ tiết, một lòng lễ Phật và... hầm canh. Ta  uống đến ba bát canh gà kỷ tử mới  thả .
 
Sau đó, trong lúc  dạo ở vườn  Triệu gia,   gặp Triệu Tu Niệm.
 
Thiếu niên cao ráo, dáng  tuấn tú,  giữa nền tuyết trắng, trong đầu  chỉ hiện lên bốn chữ: "Nhân gian tuyệt sắc."
 
"Uyển Nhi." Hắn gọi  tiến  gần, định cởi áo khoác đưa cho .
 
"Ta  lạnh." Ta ngăn động tác của : "Cửu mẫu  lấy áo choàng lông vũ cho  ,  ấm lắm."
 
"Tay  lạnh quá." Hắn tự nhiên giúp  sưởi ấm đôi tay: "Vào trong  chuyện ."
 
Hai chúng  bước  đình nhỏ trong vườn . Trời lạnh, xung quanh đình  che kín bằng rèm dày, bên trong đặt lò than,  gian cũng khá ấm áp.
 
"Trang lão tướng quân   nhận   đồ ." Hắn  : "Lúc  gặp ông , ông  thực sự đang chiến đấu với một bầy sói."