Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 194: --- Nghiên cứu

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:15:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẹ Quan giật , bố Quan sang với hai em: “Dù nữa, trời lạnh thế mà các cháu đến tận cửa , nhà uống chén nước nóng hãy .”

 

“Vậy chú ơi, thể phiền chú rót cho chúng cháu ít nước bình ạ?”

 

Bạch Thế Hải suy nghĩ một chút, theo trong.

 

“Không phiền, phiền , , .”

 

Hai theo nhà, các em của Quan Tân Yến đều tỉnh giấc.

 

Quan Tân Yến là chị cả trong nhà, năm nay cô mới mười chín tuổi, ba em trai và một em gái, từ mười lăm đến bốn tuổi, đều còn phát triển thiện, thành một hàng, trông như một lũ củ cải nhỏ xếp từ cao xuống thấp.

 

Quan Tân Yến hỏi: “Các chuyến tàu mấy giờ ? Có đường ? Có cần chúng đưa các ?”

 

Trên đường nước uống hết sạch, chắc cũng đến từ nơi gần, Quan Tân Yến đoán họ thành phố, bèn hỏi họ đường .

 

“Chúng cháu chuyến tàu tám giờ sáng mai, nhà xa, sợ lỡ chuyến nên ăn cơm tối xong là đến luôn. Không cần các cô chú đưa , các cô chú chỉ cần chỉ đường, chúng cháu sẽ tìm .”

 

Bạch Thế Hải cũng phiền khác.

 

“Tối đen như bưng thế bảo đường thì các cháu cũng , chẳng ai để hỏi nữa,” Bố Quan từ nhà bếp xách nước về, thấy lời Bạch Thế Hải, trả lời, “Từ nhà đến ga tàu đạp xe mất nửa tiếng là cùng, tính toán kỹ thì bảy giờ các cháu vẫn kịp. Hay là thế , các cháu cứ ngủ tạm ở nhà một đêm, sáng mai sẽ đưa các cháu ga.”

 

“Thế thì mà dám ạ.”

 

“Có gì mà ngại chứ, các cháu ơn với nhà , chúng tình cờ gặp gỡ cũng bao giờ mới cơ hội đền đáp, cứ để chúng trả cái ơn .” Quan Tân Yến đến mức , sự giữ chân nhiệt tình của bố Quan, nên hai em trải chiếu ngủ tạm sàn nhà một đêm, sáng hôm còn ăn một bát cháo ngô vỡ hạt mới rời .

 

Bạch Thế Hải đạp xe về, một tay lái xe một tay vịn đồ, tiến độ chậm hơn một chút, qua bữa trưa mới về đến nhà, Đặng Mẫn để cơm cho , Bạch Thế Hải về đến nhà là ăn ngấu nghiến mấy miếng lớn.

 

“Mày ăn chậm nữa khi c.h.ế.t đói luôn quá.” Bạch Chí Mãn dáng vẻ của Bạch Thế Hải, hừ lạnh một tiếng bên cạnh.

Mèo Dịch Truyện

 

Bạch Thế Hải thấy, tốc độ ăn chậm một chút: “Con mệt lắm bố ơi, sáng nay ở nhà bà con chỉ uống một bát cháo ngô, giờ đói bụng cồn cào.”

 

Bạch Thế Hải ăn kể cho Bạch Chí Mãn về chuyện tối qua: “Người Ba Tử lính, ánh mắt liền khác hẳn.”

 

Bạch Thế Hải cũng cảm thấy vinh dự lây, nhưng Đặng Mẫn trách móc: “Cơ hội như thế bỏ lỡ, cô bé trông thế nào, đối tượng ?”

 

“…Tiểu Mẫn, em ám ảnh .” Bạch Thế Hải là đàn ông con trai, đúng là để chuyện lòng.

 

Đặng Mẫn : “Ba Tử sắp hai mươi hai , nó bộ đội mấy năm, về là già , khắp mười dặm tám làng gì còn cô gái nào lớn tuổi thế mà gia đình.”

 

“Đàn ông còn sợ già ? Lấy vợ kém bốn năm tuổi cũng bình thường mà.”

 

Bạch Thế Hải giờ đây chẳng sốt ruột chút nào nữa, dù Bạch Thế Ba giờ việc chính đáng để , chuyện thành gia lập thất cũng còn quá quan trọng.

 

Đặng Mẫn cũng chỉ tiếc nuối một thoáng, dù đây cũng chỉ là một sự việc nhỏ, ai cũng để tâm.

 

Đứa bé trong bụng Bạch Thế Thanh năm tháng, đầu xuân mặc bớt đồ hơn, bụng cô càng lộ rõ.

 

“Chị, bụng chị to thế.”

 

Mặc dù Bạch Thế Thanh mang thai, nhưng Trịnh Húc cũng chỉ phân cho cô một công việc nhẹ nhàng hơn, thể ở nhà rảnh rỗi .

 

Bạch Giao Giao ban ngày ngoài việc dạo một vòng quanh chuồng heo thì cũng việc gì , nên cô đến đồng ruộng bầu bạn với Bạch Thế Thanh, Lý Thụ Tiên cảm động vô cùng.

 

“Chị cũng , lẽ là ăn nhiều. Em chồng chị , bà chị ăn một bữa bằng một đứa trẻ con luôn .”

 

Bạch Thế Thanh sờ bụng , cảm thấy khi m.a.n.g t.h.a.i đúng là béo lên một chút, cô giờ qua cơn ốm nghén, ăn uống cũng ngon miệng hơn, nhà họ Lý tuy thể ngày nào cũng cho cô ăn sơn hào hải vị, nhưng cơm thì chắc chắn no bụng, Bạch Thế Thanh cảm thấy nặng hơn nhiều.

 

con ăn, cô cũng còn cách nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-194-nghien-cuu.html.]

 

“Chị, em con quá to cũng khó sinh, chị vẫn nên chú ý một chút.”

 

Bạch Giao Giao .

 

“Chuyện chị cũng , nhưng em xem chị cũng ít vận động chứ.”

 

“Hay là chúng đến bệnh viện kiểm tra , xem bác sĩ .”

 

“Kiểm tra cái gì chứ, thấy sẽ rụng răng cho mà xem.” Ai m.a.n.g t.h.a.i mà cứ ba hôm hai bữa chạy đến bệnh viện, còn tưởng cái thai nữa.

 

“Ai thì cứ để , dù chị là chị của em, em chịu trách nhiệm về sức khỏe của chị.”

 

Mẹ các cô là khó sinh mà mất ?

 

Sinh con là một qua cửa tử, Bạch Giao Giao là đứa thứ tư của cô mà còn suýt mất mạng, huống hồ đây là đứa đầu lòng của Bạch Thế Thanh vốn khó sinh.

 

Bạch Thế Thanh thể cãi Bạch Giao Giao: “Vậy ngày mai chúng đến đại đội xin nghỉ, em cùng chị xem . Haizz, đúng là tiền mà lo chuyện .”

 

Bạch Thế Thanh và Bạch Giao Giao bánh kẹo bao lâu thì phát hiện mang thai, tiền còn tích cóp bao nhiêu.

 

Bạch Giao Giao Bạch Thế Thanh đồng ý, lập tức : “Em trả tiền, em trả tiền, chị ơi, em nhiều tiền!”

 

Bạch Thế Thanh cô em gái tươi như một đóa hoa, còn ăn khí phách: “Chị từng ai trong nhà tiền mà như em thế , tiền nhiều đến mấy cũng tiết kiệm mà tiêu, trong tay nắm nhiều tiền thì gặp chuyện cũng hoảng hốt, em .”

 

“Em chị!”

 

Bạch Giao Giao về nhà chuẩn một đồ đạc, Thẩm Hành thấy cô rót nước tìm bông đệm, bèn hỏi: “Ngày mai em ngoài ?”

 

“Em đưa chị em bệnh viện khám, em nghi ngờ đứa bé trong bụng chị nuôi quá, lúc sinh sẽ khó.”

 

“Còn cách nữa ?” Thẩm Hành thấy thấy khá mới lạ, “Hai em ?”

 

“Sao , gần đây em rèn luyện nên sức lực tăng nhiều lắm, thể đỡ chị em mà!”

 

Bạch Giao Giao chìa cánh tay cho Thẩm Hành nắn, Thẩm Hành thích thú hôn lên phần thịt mềm cánh tay Bạch Giao Giao: “Chồng chị em ?”

 

“Anh còn lên công xã việc chứ, em và chị em đều là lớn , cần lo lắng .”

 

Lý Thụ Tiên , Thẩm Hành cũng ngại theo nên đành : "Vậy em đường chú ý an , đạp xe cẩn thận, nhớ tránh những hòn đá nhé."

 

"Anh cứ yên tâm."

 

Bạch Giao Giao sẽ còn cẩn thận hơn Thẩm Hành, dù cô còn đang chở chị gái ruột của và đứa cháu ngoại chào đời.

 

Tối đến, Thẩm Hành giường sưởi ngẫm nghĩ, nghiền ngẫm những lời Bạch Giao Giao .

 

Vợ nhỏ bé như , nếu đứa bé trong bụng quá lớn thì quả thật sẽ khó sinh.

 

Thẩm Hành nghĩ, đứa bé dù nhỏ thế nào thì cũng là một đứa trẻ cơ mà.

 

Thẩm Hành đột nhiên chui trong chăn, Bạch Giao Giao kinh ngạc kêu lên:

 

"Anh Hành, gì thế?"

 

"Anh nghiên cứu một chút."

 

Bạch Giao Giao: "...Anh đồ lưu manh thì cứ lưu manh , nghiên cứu cái gì mà nghiên cứu."

 

 

Loading...