Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 199: --- Phí thuốc men

Cập nhật lúc: 2025-10-20 13:15:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Mày gì? Đây là bệnh viện đấy tao cho mày .”

 

Nắn xương cần gây mê , Từ Hoành Kiến ý thức tỉnh táo.

 

Y thấy Thẩm Hoành cạnh giường , bản năng nhích , nhưng thực sự thể nào nhúc nhích .

 

Từ Hoành Kiến nghĩ, nếu bây giờ Thẩm Hoành cho y một cú đấm, dù đ.á.n.h c.h.ế.t y cũng thể phản kháng.

 

Thẩm Hoành xuyên qua từng lớp băng gạc quấn mặt Từ Hoành Kiến, thấy đôi mắt y đầy sợ hãi: “Mày sợ gì chứ, lúc đến tìm tao thì tài giỏi lắm ?”

 

Từ Hoành Kiến quá sợ hãi, đến mức lồng n.g.ự.c sinh cảm giác buồn nôn.

 

Khi Thẩm Hoành mười lăm tuổi, mới cao hơn một mét bảy một chút, lúc đó cơm ăn, nên cũng gầy gò, Từ Hoành Kiến lâu lắm gặp , trong ấn tượng vẫn là thiếu niên năm đó.

 

Thẩm Hoành của hiện tại và bóng dáng bảy năm ngừng chồng chập trong đôi mắt phần choáng váng của Từ Hoành Kiến.

 

Chuyện năm đó, Từ Hoành Kiến vẫn luôn ôm hận trong lòng, nhưng y luôn cho rằng Thẩm Hoành chỉ là thằng nhóc ăn đủ no, khác coi thường, dù đến gây sự, y cũng chẳng kiếm chác gì.

 

y năm ngoái Thẩm Hoành cưới vợ xây nhà mới, chắc chắn là phát đạt , y liền nảy sinh ý đồ, đến “ chuyện” tử tế với Thẩm Hoành về chuyện năm xưa, để đòi chút “hoa quả”.

 

Từ Hoành Kiến tống tiền thì cứ tống tiền, nhưng đầu óc , cứ thích những lời Thẩm Hoành thể chịu .

 

Y : “Lấy vợ dễ , nếu để cô những chuyện tồi tệ đây của mày, thấy vết sẹo d.a.o bụng tao, cô còn dám sống với mày nữa ?”

 

Thẩm Hoành hai lời, nhấc nắm đ.ấ.m lên đ.á.n.h Từ Hoành Kiến, vẻ “đánh c.h.ế.t mày thì ai cho vợ tao ”.

 

Mãi đến khi làng Thập Lý đến can, lưỡi hái trong tay Từ Hoành Kiến mới vung trúng đầu Thẩm Hoành.

 

Từ Hoành Kiến cứng cổ : “Tao gì mà sợ, tao cho mày Thẩm Hoành, là mày động tay , đợi tao thể nhúc nhích , tao sẽ báo cảnh sát!”

 

Thẩm Hoành : “Tốt lắm, mày ngay . Đến sở cảnh sát, tao ngại kể cho cảnh sát về ông thầy giáo , tên là Lục Thế Đỉnh, đúng ? Tao chắc là nhớ nhầm.”

 

Năm đó Thẩm Hoành chỉ là giúp chạy việc vặt kiếm miếng cơm ăn, còn Từ Hoành Kiến thì thực sự tham gia một vụ “cướp bóc”.

 

Khi đó nhiều thanh niên trí thức điều về đây, trong đó một là giáo viên đại học, nhưng cũng là đấu tố dữ dội nhất.

 

Từ Hoành Kiến lúc đó cướp một miếng ngọc , kính mắt cũng đ.á.n.h vỡ một bên.

 

Khi ai thèm quan tâm đến sống c.h.ế.t của những , Từ Hoành Kiến việc ngang ngược chút sợ hãi, dù lén lút, nhưng sợ ông giáo linh tinh.

 

Mèo Dịch Truyện

Khi Thẩm Hoành còn trẻ rảnh rỗi việc gì , cứ lang thang khắp phố, chuyện may để thấy, cũng vì thế mà Từ Hoành Kiến mới luôn tìm cách gây sự với Thẩm Hoành.

 

Người Từ Hoành Kiến cướp đồ thể sống đến ngày minh oan, nhưng đó gia đình y đến tìm, cách ăn mặc thì gia đình chắc chắn là quyền quý giàu .

 

Nếu để gia đình ông giáo , Từ Hoành Kiến lột một lớp da cũng là nhẹ.

 

“Mày…”

 

Từ Hoành Kiến phun một ngụm máu, thằng nhóc Thẩm Hoành đúng là y bây giờ sợ nhất điều gì!

 

Y còn tưởng Thẩm Hoành quên từ lâu !

 

“Được , bây giờ tao báo cảnh sát đây. Mày dùng lưỡi hái cứa một vết to thế đầu tao, tao thể cứ thế bỏ qua cho mày .” Thẩm Hoành .

 

“Không báo cảnh sát!” Từ Hoành Kiến hạ giọng, “Mày thế nào, tao đều chiều mày.”

 

Trong phòng bệnh còn ba bệnh nhân, cộng thêm nhà kèm là cả một phòng , vì Từ Hoành Kiến là mới đến, nên sự chú ý của đều đổ dồn y.

 

Chỉ là ngại Thẩm Hoành trông giống dễ động , họ chỉ dựng tai lén, cũng dám xúm xem trò vui.

 

Thẩm Hoành : “Không báo cảnh sát cũng , vết thương đầu tao mày lo cho tao, còn tiền bồi dưỡng, tiền mất công, tiền tổn thất danh tiếng của tao, một trăm tệ, thiếu một xu cũng .”

 

Từ Hoành Kiến một tràng , y choáng váng cả .

 

Sao dám đòi như thế chứ?

 

Thẩm Hoành ánh mắt Từ Hoành Kiến dần trở nên đờ đẫn, thấy buồn trong lòng, những thứ đều là học từ Bạch Kiều Kiều, một bộ bài bản, mang trực tiếp thể khiến những lão nông ‘mờ tịt’ như bọn họ ngớ .

 

“Nhân tiện, mày còn cho tao một cái giấy xác nhận.”

 

“Giấy xác nhận?!”

 

Từ Hoành Kiến Thẩm Hoành lừa tròng, y thấy Thẩm Hoành đang trêu chọc .

 

“Tức là rõ chuyện là trách nhiệm của mày, mày đến báo thù tao, mày dùng lưỡi hái c.h.é.m tao, tao là vì phản kháng mới tay với mày.”

 

Thẩm Hoành .

 

“Tại cái .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-199-phi-thuoc-men.html.]

 

Lời của Từ Hoành Kiến là từ kẽ răng mà nặn , Thẩm Hoành rõ ràng đang sỉ nhục y, trong lòng y chất chứa lửa giận, nhưng dám bộc phát .

 

“Nếu mày đưa tiền cho tao xong, đầu sở cảnh sát tố cáo tao tống tiền thì ? Mày một cái giấy xác nhận, trình bày rõ sự việc, rõ là mày tự nguyện.”

 

“...Mày tao sẽ báo cảnh sát mà.”

 

“Tao thương lượng với mày.”

 

Giọng điệu Thẩm Hoành trở nên lạnh lẽo, Từ Hoành Kiến xuyên qua lớp băng gạc Thẩm Hoành, mặt y đau đến c.h.ế.t.

 

Y bệnh , đang yên đang lành, còn lặn lội xa xôi qua thị trấn khác để tìm một trận đòn! Rồi còn đưa cho một trăm tệ!

 

“Tao , tao sẽ .”

 

Cuối cùng Từ Hoành Kiến chỉ thể thỏa hiệp.

 

Thẩm Hoành từ trong túi móc giấy bút: “Bây giờ cho tao , tao tự tay đ.á.n.h đấy, tao cánh tay mày .”

 

“...”

 

Hiện tại thị lực của Từ Hoành Kiến rõ ràng, chữ khó khăn, nhưng y chỉ thể theo.

 

“Một trăm tệ, tuần tao sẽ đến tìm mày lấy.”

 

Thẩm Hoành bỏ tờ giấy túi, dậy bỏ .

 

Từ Hoành Kiến nghiến răng ken két, nhưng dám bộc phát.

 

Bạch Kiều Kiều thấy Thẩm Hoành , vội vàng gần hỏi: “Anh chuyện với y xong ?”

 

“Xong , y đồng ý bồi thường tiền t.h.u.ố.c men cho chúng .” Thẩm Hoành .

 

Mắt Trịnh Húc rớt ngoài: “Anh gì? Ai bồi thường ai?”

 

“Đại đội trưởng, vốn dĩ là y gây sự. Y đến đại đội của , đ.á.n.h xã viên của nông nỗi , bồi thường chút tiền ?”

 

Thẩm Hoành chỉ đầu .

 

Trên đường Trịnh Húc đưa Từ Hoành Kiến đến, Từ Hoành Kiến rõ ràng cứ khăng khăng là Thẩm Hoành động tay , y báo cảnh sát bắt .

 

“Được đại đội trưởng, bên cần chúng lo lắng nữa , chúng về .”

 

Thẩm Hoành xong liền đỡ lưng Bạch Kiều Kiều cùng cô về phía khúc quanh cầu thang.

 

“Ê, đợi một chút, y là làng nào?” Trịnh Húc thể cứ thế bỏ , còn thông báo cho gia đình Từ Hoành Kiến nữa.

 

“Tao , tự về hỏi y .”

 

Thẩm Hoành Trịnh Húc cùng họ, đến đầu cũng ngoảnh .

 

Vẫn là Trịnh Húc phòng bệnh hỏi Từ Hoành Kiến, địa chỉ, gọi điện thoại về làng của y.

 

Còn về những chuyện chi tiết, Từ Hoành Kiến , Trịnh Húc cũng cách nào ép hỏi.

 

Bạch Kiều Kiều thì thể hỏi Thẩm Hoành, Thẩm Hoành rõ ngọn nguồn, Bạch Kiều Kiều : “Hoành ca, đúng là đủ xa .”

 

xa?” Thẩm Hoành dừng xe , “Em nữa xem, đưa em về nhà nữa , tin ?”

 

“Anh đòi y giấy xác nhận vạch trần chuyện của y ? Như y nghĩ , lấy chuyện đ.á.n.h báo thù, cũng báo thù chúng ?”

 

Bạch Kiều Kiều lập tức đoán trúng tâm tư của Thẩm Hoành, Thẩm Hoành thấy cô ăn ý với như : “Cũng khá hiểu đấy. Tạm thời tha thứ chuyện em xa.”

 

Nói , xe chạy tiếp.

 

Thẩm Hoành tiếp: “Nói xa, đều học từ em ?”

 

“Học từ em cái gì? Hoành ca, em là một đồng chí bụng, chính trực và lương thiện mà.”

 

Nghe Bạch Kiều Kiều chịu nhận, Thẩm Hoành : “Sao, em quên em cướp chức tiểu đội trưởng từ tay Lý Hồng Đào về cho trai em như thế nào ?”

 

Khi đó Bạch Kiều Kiều lừa Lý Hồng Đào kín kẽ, khiến tự nguyện lập văn bản, cuối cùng ngay cả Lý Lập Đức, thiên vị rõ ràng như cũng đành bó tay.

 

Nhắc đến chuyện , Bạch Kiều Kiều nhịn : “Rõ ràng là đ.á.n.h cược mà, liên quan gì đến em.”

 

Hai đổ cho , với nguyên tắc “ , em cũng chẳng gì”, Thẩm Hoành đường tâm trạng đều vui vẻ.

 

Anh và vợ quả thật hợp .

 

 

Loading...