Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 257: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-22 00:32:39
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Làm gì chứ, em giấy chứng nhận đấy, chẳng lẽ còn đợi em lấy giấy kết hôn mới gọi ?”

 

Thẩm Hoành thấy má Bạch Kiều Kiều đỏ ửng đáng yêu, dù Bạch Kiều Kiều gọi là chồng, nụ mặt cũng tươi rói như tốn tiền.

 

“Em gọi .”

 

Bạch Kiều Kiều hổ bật , bàn tay đang che mặt Thẩm Hoành gỡ .

 

“Anh , em gọi một tiếng cho .”

 

Thẩm Hoành dùng đủ cách năn nỉ, Bạch Kiều Kiều mím môi, dám mắt Thẩm Hoành, khẽ gọi một tiếng: “Chồng.”

 

“Không rõ.”

 

Thẩm Hoành trưng vẻ mặt vô , Bạch Kiều Kiều ngay sẽ như , đ.ấ.m hai cái: "Không rõ cũng mặc kệ luôn!"

 

"Đừng đừng đừng, gọi thêm tiếng nữa mà," Thẩm Hoành cậy khỏe, kéo Bạch Kiều Kiều lòng, "Sau em cứ gọi như thế ?"

 

"Không ."

 

Bạch Kiều Kiều hiểu , chỉ cảm thấy ngại.

 

Không Thẩm Hoành , bây giờ thường gọi như , ngoài thì gọi là bạn đời, bình thường thì gọi tên, hoặc "lão Thẩm".

Mèo Dịch Truyện

 

"Thế thì, em cứ gọi riêng cho , ? Chúng đừng để ngoài thấy." Thẩm Hoành hiểu chiêu " thì nhường ", chủ động lùi một bước, Bạch Kiều Kiều tiện từ chối nữa.

 

: "Thế cũng thể gọi suốt , em vui thì thể gọi một tiếng."

 

Thẩm Hoành nhếch mép, lập tức đồng ý: "Được, đều em, em vui thì gọi."

 

Thẩm Hoành đồng ý sảng khoái, Bạch Kiều Kiều còn chớp mắt dám tin, tên kéo chăn trùm kín cả hai: "Chồng bây giờ sẽ em vui vẻ ngay."

 

"Anh Hoành, bây giờ muộn lắm !"

 

Bạch Kiều Kiều Thẩm Hoành ghì thể thoát , Thẩm Hoành hôn lên vành tai cô: "Gọi sai , ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-257.html.]

 

"......"

 

"Sao , tâm trạng ? Là phục vụ chu đáo ?"

 

Thẩm Hoành luôn thể tìm lý do cho việc giở trò của , Bạch Kiều Kiều vội vàng : "Chồng ơi, chồng ơi!"

 

Thẩm Hoành như mềm nhũn cả : "Không , tình cảm, gọi cho tử tế ."

 

Anh vốn uống chút rượu, nhân đà giở trò say xỉn.

 

Thẩm Hoành bắt đầu vô lý, Bạch Kiều Kiều c.ắ.n một cái, nhưng càng tăng thêm khí thế của .

 

"Em sẽ ... thèm để ý nữa ."

 

Bạch Kiều Kiều ngày hôm và các chị em hẹn thì vẫn đến muộn. Cô vì nghỉ ngơi đầy đủ nên sắc mặt tệ, nhưng cô thấy hai khác đang trong thư viện vẻ mặt còn tệ hơn, Thư Mạn Linh trông như xong một trận.

 

Ở thư viện, Bạch Kiều Kiều cũng tiện lớn, đành dùng khẩu hình miệng hỏi khẽ: "Sao ?"

 

Từ Duyệt thấy Bạch Kiều Kiều đến, kéo Thư Mạn Linh dậy, dẫn Bạch Kiều Kiều ghế dài bên ngoài thư viện.

 

"Kiều Kiều, tớ tức c.h.ế.t mất thôi, Trần Mỹ Trân tự mất quỹ lớp, vu oan là Thư Mạn Linh ăn trộm!"

 

Từ Duyệt dứt lời, Thư Mạn Linh bắt đầu rơi lệ vì tủi .

 

yếu đuối, nhưng những năm đều coi danh tiếng còn hơn cả mạng sống. Ở một môi trường học đường thuần khiết như đại học, nếu mang tiếng là kẻ trộm, cô còn mặt mũi nào để tiếp tục học cùng các bạn .

 

Bạch Kiều Kiều mức độ nghiêm trọng của chuyện , cô hỏi : "Mất bao nhiêu tiền? Cô lấy bằng chứng để nghi ngờ ?"

 

"Tổng cộng mười tệ năm hào thu đều mất hết," Thư Mạn Linh tủi vô cùng, "Chỉ vì tớ sống nghèo, Trần Mỹ Trân liền chắc chắn là tớ lấy. Cô còn bảo tớ mau giao , thì sẽ báo công an."

 

Trên Thư Mạn Linh đừng là mười tệ năm hào, đến một tệ năm hào cũng .

 

"Tiền trộm, cái gì," Bạch Kiều Kiều lấy từ trong túi một chiếc khăn tay, đưa cho Thư Mạn Linh, "Bây giờ Trần Mỹ Trân còn ở ký túc xá ? Chúng tìm cô rõ ràng, bằng chứng mà còn vu oan cho khác!"

 

 

Loading...