Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 286: --- Mang cơm

Cập nhật lúc: 2025-10-22 10:10:22
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Kiều Kiều dám nghĩ đến sự nguy hiểm trong đó, thể sống sót mà thiếu tay thiếu chân, coi như Bạch Thế Ba may: “Tam ca, ít thôi. Uống nước ?”

 

“Không uống. Em giúp xem, bên má trái gần tai .” Bạch Thế Ba nhíu mày, cứ thấy bên má trái gần tai nóng rát, lo mặt sẽ để sẹo, nhưng mỗi hỏi bác sĩ, bác sĩ đều , mà thính lực tai trái của cũng vấn đề gì, cũng ngại hỏi nhiều.

 

“À?” Bạch Kiều Kiều ngờ Bạch Thế Ba quan tâm đến vẻ ngoài như . Cô liếc bệnh án, chắc là vết thương nhỏ, so với những vết bỏng diện rộng cơ thể , thậm chí còn nhắc đến, chỉ dùng băng gạc quấn , trông buồn .

 

“Tam ca, .”

 

Bạch Thế Ba dường như tin mà cũng dường như tin, : “Anh bảo đơn vị thông báo về nhà, phiền em đến đây .”

 

Bạch Kiều Kiều : “Em phiền , nhưng em nghĩ, nếu chuyện gì lớn thì đừng cho cha vội, kẻo ông sợ mà ngất . Em tiện ở đây, mỗi ngày qua chăm sóc , nhưng cũng thể ở mãi , em còn học nữa.”

 

Bên phòng thí nghiệm cô thể xin nghỉ , nhưng các buổi học thì thể bỏ lỡ.

 

Bạch Thế Ba nỡ để em gái chăm sóc , cả hai bây giờ cũng còn là trẻ con nữa: “Không cần , ở đây y tá, cần em chăm sóc . Nếu em rảnh thứ Bảy Chủ Nhật, dành chút thời gian qua thăm .”

 

Bạch Thế Ba một trong bệnh viện, lòng như rút ruột ném một căn phòng trống rỗng, chút an .

 

Anh thấy Bạch Kiều Kiều, coi như yên tâm.

 

“Không , em đến mấy chuyến, chuyện với cũng .”

 

Bạch Kiều Kiều Bạch Thế Ba thấy thương, lâu như còn xoay đầu .

 

Cánh tay Bạch Thế Ba tìm chỗ truyền dịch, chai truyền treo ở mu bàn chân.

 

, nhưng Bạch Kiều Kiều cũng đang chịu khổ.

 

“Thẩm Hoành cùng em?”

 

Bạch Thế Ba nghĩ hai lúc nào cũng như hình với bóng mà.

 

“Anh phương Nam , đó thư cho , bây giờ tình hình kinh tế phương Nam , nhân cơ hội thử sức.”

 

“Ồ.”

 

“Anh bây giờ ăn những gì, em xuống tìm chỗ mua ít trái cây cho ?”

 

“Cái gì cũng ăn , cũng đói.”

 

Bạch Thế Ba bây giờ cảm giác gì khác, chỉ đau, cộng thêm yếu ớt.

 

thấy điều đáng giá: “Hôm qua tỉnh , ý của lãnh đạo đến , lập quân công . Dù là công hạng mấy, điều về đây chắc chắn hơn quân khu cũ. Một năm nữa cũng sẽ xuất ngũ, hừm… thể tiếp tục , lập nhiều công, , chắc chắn thể giúp đỡ gia đình .”

 

Bạch Thế Ba một đoạn thoại chia thành nhiều mới xong, giữa chừng Bạch Kiều Kiều kiên nhẫn lắng , cũng nỡ ngắt lời.

 

“Tam ca, thể nghĩ như , tuy lời em thể đại công vô tư như , nhưng vạn sự vẫn cẩn thận, thể chỉ chăm chăm công lao.”

 

Bạch Kiều Kiều nghĩ, đây đầu Bạch Thế Ba gặp chuyện, nhiệm vụ mất tích, Bạch Chí Mãn suýt chút nữa là ngất xỉu.

 

Cứ thế nữa, cha cô mấy cái mạng để Bạch Thế Ba hù dọa.

 

“Cơ hội lính của dễ gì , thể thất vọng.”

 

Bạch Thế Ba như , Bạch Kiều Kiều mới vì điều gì: “Tam ca, nghĩ như càng sai. Đó vốn là ân tình, dùng thì thật uổng phí, chúng em giúp để cứ canh cánh chuyện trong lòng .”

 

“Anh , .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-286-mang-com.html.]

“Anh cứ nghĩ như sẽ hỏng việc đó, Tam ca, trân trọng cơ hội lính, nhưng càng trân trọng mạng sống của ?”

 

Bạch Thế Ba nhiệm vụ dũng cảm sợ c.h.ế.t, một phần là lòng trung thành của quân nhân với đất nước, nhưng đồng thời cũng ôm tâm lý rạng danh, đây cũng là tâm lý của đa , nhưng liều mạng như thì thật sự nhiều.

 

Bạch Kiều Kiều kiếp chỉ các chị cô cuộc sống , hại họ.

 

“Biết, .”

 

Bạch Thế Ba em gái mắng một trận, tính tình , liên tục đồng ý.

 

, Kiều Kiều em thể giúp gọi một cuộc điện thoại ?” Lời Bạch Thế Ba còn khó khăn hơn những lời khác, gần như là nhả từng chữ một, giọng còn yếu ớt.

 

“Gọi cho ai?”

 

“Anh… đang đối tượng, nhiệm vụ đến gấp quá, bọn vốn hẹn nửa tháng liên lạc một , hơn một tháng liên lạc , cô sẽ lo lắng. Em thể giúp gọi một cuộc điện thoại , cứ nhiệm vụ , bảo cô đừng lo.”

 

“……”

 

Có đối tượng?

 

Dựa những biểu hiện đây của Bạch Thế Ba, thấy chuyện Bạch Kiều Kiều như gặp đại địch.

 

“Cô gì? Người ở ? Hai quen thế nào?”

 

Bạch Kiều Kiều hỏi dồn dập, Bạch Thế Ba ngượng ngùng, nửa ngày mới mở miệng:

 

“Là ở khu vực nhà đó. Hồi đó nhập ngũ, đường cùng đại ca cứu cô một , tối hôm đó còn ngủ nhờ ở nhà cô một đêm. Vốn tưởng gặp , ai ngờ, đơn vị bọn khám sức khỏe, chính là bệnh viện của cô đến đảo . Lại gặp cô , thấy khá duyên, nên xin địa chỉ, đó thì liên lạc với .”

 

Chuyện Bạch Thế Ba và Bạch Thế Hải ở huyện thành dọa chạy một tên lưu manh, Bạch Kiều Kiều loáng thoáng, nhưng gần như quên hết .

 

là vô tình thành hữu duyên, Bạch Kiều Kiều thầm nghĩ Bạch Thế Hải từng gặp , thì cô gọi điện cho Bạch Thế Hải hỏi thăm xem cô bé thế nào.

 

Nếu thật sự là một cô gái , lòng chị dâu cô cũng thể bớt lo lắng nhiều.

 

Để tìm đối tượng cho Bạch Thế Ba, Đặng Mẫn còn lật tung cả thị trấn lên.

 

“Em thể giúp ?” Bạch Thế Ba thấy Bạch Kiều Kiều gì, hỏi một nữa.

 

“Em thì thành vấn đề, chỉ là là một nữ đồng chí gọi điện, trong lòng chắc chắn sẽ nghi ngờ.”

 

“Đơn vị bọn cũng nữ đồng chí mà.”

 

“Chuyện riêng tư thế chắc chắn là nhờ một thiết . Nếu đối tượng của tưởng nữ đồng chí thiết trong đơn vị, coi chừng mà ăn đòn đó.”

 

Bạch Thế Ba xong, thấy em gái đúng.

 

“Vậy đây, ở đây cũng quen ai khác.”

 

“Lúc em sẽ xuống bốt điện thoại xem, ai ở gần đó sẵn lòng giúp , thật sự thì em về trường, tìm một bạn học giúp, dù cũng chỉ là nhắn lời thôi mà.”

 

“Vậy , em. Nhất định đừng để cô thương, kẻo cô lo lắng.”

 

Bạch Kiều Kiều thấu, Bạch Thế Ba những đầu óc linh hoạt, mà còn là một "kẻ si tình", từ chuyện với Vương Thu Mai là thể thấy rõ.

Mèo Dịch Truyện

 

“Tam ca, gần đây còn liên lạc với Vương Gia Chủy ?”

 

Bạch Kiều Kiều nhớ đến Vương Thu Mai, liền chọc ghẹo Bạch Thế Ba một chút, đỡ cho giường quá buồn chán.

 

 

Loading...