Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 305: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-23 05:40:42
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trùng Phùng

 

Bạch Kiều Kiều chờ bên ngoài để thẩm vấn, ngờ bất ngờ sự thật về chuyện cô đuổi khỏi nhà họ Đinh.

 

Đinh Thế Phương quen Ngô Thuyết từ , thuê tìm giả côn đồ gây sự với cô đường, khéo cha Đinh tan ca bắt gặp. Đám côn đồ còn cố tình để tên Bạch Kiều Kiều, khiến cha Đinh lầm tưởng là Bạch Kiều Kiều vì đuổi Đinh Thế Phương mà tìm uy hiếp.

 

Bạch Kiều Kiều oan ức chịu nổi, đầu tiên cô màng hình tượng mà thật sự động tay với Đinh Thế Phương. Khi , cha Đinh vẫn còn cảm thấy vô cùng áy náy với Đinh Thế Phương, cho rằng Đinh Thế Phương sống khổ sở con nhà khác lâu như , về đến nhà còn ghẻ lạnh.

 

Ngay tại chỗ, họ với Bạch Kiều Kiều: “Con nhận rõ ai mới là con gái của cái nhà !”

 

Chính câu khiến Bạch Kiều Kiều, vốn cảm giác an , bùng nổ. Gia đình họ Đinh cho rằng họ nuôi một con sói mắt trắng, nên mới đuổi Bạch Kiều Kiều về quê.

 

Dù Bạch Kiều Kiều sớm chuyện đám côn đồ là do Đinh Thế Phương tự biên tự diễn, nhưng khi cô thật sự sự thật, vẫn khỏi cảm thấy xót xa.

 

Chờ một lúc, Đinh Thế Phương triệu tập đến, cùng chỉ Đinh Thế Phương mà còn Đinh.

Mèo Dịch Truyện

 

Mẹ Đinh ở đồn công an, cô con gái nuôi mười mấy năm, cảm thấy con bé đổi, mà cũng cảm thấy con bé đổi, nhất thời gì đó nghẹn trong lòng.

 

Bạch Kiều Kiều đối với Đinh còn chút tình cảm thuộc nào.

 

“Kiều Kiều?” Mẹ Đinh mở lời , “Con ở Thập Lý Thôn sống ? Sao con đến Yến Thành ?”

 

Mẹ Đinh cảnh sát triệu tập đến tên Bạch Kiều Kiều, cứ ngỡ như mơ, ngờ cô thật sự ở đây.

 

“Sau khi khôi phục kỳ thi đại học, con thi đỗ một trường đại học ở Yến Thành.”

 

“Con bé , con đến Yến Thành về nhà thăm nom? Cha nhớ con lắm.”

 

Lời Đinh thực chút chột , nhưng cũng là xuất phát từ tấm lòng.

 

Bà thừa nhận việc đuổi Bạch Kiều Kiều về Thập Lý Thôn lúc đó đúng là chút bốc đồng, nhưng vì vấn đề hộ khẩu, chuyện an bài, bà cũng thể đón Bạch Kiều Kiều về nữa.

 

So với Đinh Thế Phương, đứa con gái suốt ngày gây chuyện ở bên ngoài, Đinh vẫn thích Bạch Kiều Kiều hơn, chỉ cần cô đó là đủ bà nở mày nở mặt.

 

Trước khi đưa Bạch Kiều Kiều ngoài, ai mà khen vợ chồng bà nuôi con khéo, xinh khí chất. Cô học tuy thành tích xuất sắc, nhưng dù cũng thành cấp ba, giờ còn thi đậu đại học.

 

Không như Đinh Thế Phương, ngay cả bằng nghiệp cấp hai cũng , suốt ngày la hét đòi hát, kết quả phỏng vấn đoàn hợp xướng qua, cuối cùng vẫn dựa gia đình đưa quà chạy quan hệ.

 

Mẹ Đinh nghĩ đến những điều của Bạch Kiều Kiều, nhất thời quên mất vẫn đang ở đồn công an.

 

Bạch Kiều Kiều ôn chuyện cũ, cô : “Con gái bà tìm ở trường tung tin đồn nhảm về , bây giờ đó bắt, khai hết . Yêu cầu của là cứ theo quy định mà xử lý, tuân theo ý kiến của đồn công an và pháp luật, kiên quyết chấp nhận hòa giải.”

 

Từ Duyệt và Thư Mạn Linh cùng Bạch Kiều Kiều đến đồn công an, hai một bên quan sát. Mẹ Đinh dù đến đồn công an vẫn ăn mặc tươm tất, thời thượng, gia cảnh qua là thấy khá giả.

 

Từ Duyệt nhỏ giọng với Thư Mạn Linh: “Bà bộ tịch gì ở đây chứ? Nếu thật lòng thương Kiều Kiều, mấy năm nay thấy gửi cho Kiều Kiều chút tiền nào.”

 

Thư Mạn Linh từng ở nông thôn, rõ những dù chỉ để lọt một chút tiền từ kẽ tay cũng đủ giúp dân quê cải thiện cuộc sống một thời gian dài .

 

đồng tình với lời Từ Duyệt : tiền ở , tình ở đó. Ngay cả tiền cũng nỡ cho, lời ai mà chẳng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-305.html.]

 

“Bạch Kiều Kiều, cô ít vu khống !”

 

Đinh Thế Phương vốn dĩ khó chịu trong lòng khi thấy thái độ của Đinh, cô tuyệt đối thể nhận tội, nếu thể sẽ thật sự Đinh từ bỏ.

 

“Không , là bên trong . Có cũng tính, , tôn trọng kết quả điều tra của đồn công an.”

 

Bạch Kiều Kiều nhiều với Đinh Thế Phương, cô âm hiểm xảo quyệt, gây thêm rắc rối.

 

“Mẹ, tin con , thật sự con !” Đinh Thế Phương sang với Đinh.

 

Mẹ Đinh Bạch Kiều Kiều : “Mẹ con và Thế Phương mâu thuẫn, nhưng con bé đó nhát gan lắm, thể chuyện chứ? Các con hiểu lầm ?”

 

Trong mắt Đinh, Đinh Thế Phương chỉ là một đứa hèn nhát, đ.á.n.h ba gậy cũng , bà thiên vị Đinh Thế Phương mà là tin Đinh Thế Phương cái gan và tâm cơ để chuyện .

 

Nghe Đinh tin , Đinh Thế Phương trong lòng yên tâm.

 

nhờ Ngô Thuyết việc, đương nhiên để bất kỳ chứng cứ nào, cho dù Ngô Thuyết phản bội, mặc cho đến khô cả họng, cô cũng sẽ liên lụy.

 

Bạch Kiều Kiều liếc Đinh, cùng với Đinh Thế Phương đang rõ ràng vẻ hề sợ hãi, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả.

 

Đinh Thế Phương e rằng chọn nhầm nghề , cô nên ca sĩ, mà nên phát triển theo hướng diễn viên điện ảnh. Kỹ năng diễn xuất của cô lừa dối cha Đinh một cách hảo, đến nỗi họ còn tưởng cô chỉ là một con cừu nhỏ vô hại.

 

Bạch Kiều Kiều nhắc : “ xét xử vụ án, đến đây chỉ để chờ một kết quả.”

 

Một lát Đinh Thế Phương gọi hỏi chuyện, Đinh cạnh Bạch Kiều Kiều, chuyện với cô: “Kiều Kiều, con thi đậu trường đại học nào ? Ở trường quen ? Hay là về nhà ở ? Sáng sớm để tài xế của cha con đưa con học.”

 

Mẹ Đinh cảm nhận thái độ lạnh nhạt của Bạch Kiều Kiều đối với , nhưng trong ký ức của bà, Bạch Kiều Kiều vẫn là đứa con gái yếu đuối, dễ giận dỗi và thích nũng, chỉ cần dỗ dành một chút là sẽ thôi.

 

“Lúc con rời khỏi nhà họ Đinh, ? Nhà họ Đinh chỉ Đinh Thế Phương là con gái, đối với con, bà cũng cần tự xưng là cha nữa .”

 

Bạch Kiều Kiều giữ cách với Đinh, cô đối diện với Đinh, gọi tiếng dì, nhưng càng gọi tiếng .

 

Sự lạnh nhạt của cô khiến Đinh ngớ , lộ vẻ mặt vô cùng đau buồn.

 

“Kiều Kiều, nhiều năm như , con vẫn còn giận chuyện năm xưa ?”

 

Từ Duyệt ở một bên đảo mắt, kéo Bạch Kiều Kiều: “Kiều Kiều, chúng ngoài chờ kết quả !”

 

Cũng là do gia giáo từ nhỏ đến lớn khiến cô tôn trọng lớn, nếu chỉ thẳng mũi Đinh mà hỏi bà, bấy nhiêu năm bà chẳng gì cả, lẽ nào còn mong Bạch Kiều Kiều tự dỗ dành bản ?

 

Ba bước ngoài, thời tiết đầu xuân , chỉ là việc thành hàng ở cổng đồn công an vẻ kỳ lạ.

 

“Chưa từng thấy nào mặt dày đến , Kiều Kiều cô yên tâm, đồng chí công an nhất định sẽ đòi công bằng cho cô.”

 

Từ Duyệt đá một hòn đá nhỏ chân, cảm thấy vẫn hả giận.

 

thấy khó lắm, Ngô Thuyết đó chút bằng chứng nào, chỉ việc hai chúng đây hề quen mới thể khiến tin một chút thôi.” công an phá án bằng chứng, tuân theo nguyên tắc nghi ngờ tội thì tội.

 

 

Loading...