Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 307: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-23 05:40:44
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Âm thầm trả đũa

 

Người như Hướng An Kỳ, điều xem trọng nhất chính là danh tiếng, dù thì là thầy mà giữ tiết tháo lúc tuổi già, thì coi như cả đời bận rộn cũng vô ích.

 

"Cậu đúng, sớm thấy cô đồ . Phải đáng lẽ đuổi học , chuyện lớn như mà cô bỏ gánh là bỏ gánh. Loại với tố chất tâm lý như bác sĩ kiểu gì, chẳng lẽ lúc việc, bệnh nhân lên bàn mổ , cô còn thể chữa là chữa ?"

 

Từ Duyệt ý kiến về Trần Mỹ Trân từ khi nhập học năm nhất.

 

Thư Mạn Linh : "Theo thì cô là tự tự chịu, Kiều Kiều bao giờ gây sự với cô , cô tự cứ như chọi gà mà đấu đá. nghĩ, Kiều Kiều, nếu loại như cô mà tiếp tục bạn học với chúng , thì , cả lớp chúng cũng mất mặt."

 

Bạch Kiều Kiều cũng ý : "Sáng nay , sẽ tha cho cô ."

 

Trần Mỹ Trân vốn xử phạt ở trường để theo dõi, nay gây tội danh vu khống bạn học và thầy giáo, chỉ cần Bạch Kiều Kiều kiên quyết tố cáo, ai thể bảo vệ Trần Mỹ Trân.

 

Cô đến văn phòng của Hoàng Sĩ Phùng, báo cáo kết quả từ đồn công an, và cũng bày tỏ ý kiến của về chuyện của Trần Mỹ Trân.

 

Đối với loại học sinh vô cớ gây chuyện như , Hoàng Sĩ Phùng cũng thấy mệt mỏi. Ông gì nhiều, chỉ với Bạch Kiều Kiều:

 

"Cháu thường xuyên thí nghiệm bên cạnh Viện trưởng Kỷ, cháu ý kiến thì cứ với ông ."

 

Tiện thể, Hoàng Sĩ Phùng còn tiết lộ một chút nội tình cho Bạch Kiều Kiều: "Thật Viện trưởng Kỷ từng chuyện với , chuyện ông ý định cho Trần Mỹ Trân ở trường, chỉ là Viện trưởng cảm thấy Trần Mỹ Trân còn khả năng cứu vãn, cộng thêm nể mặt thầy Trần, nên mới cho cô một hình thức xử phạt ở trường để theo dõi. thật sự quá đáng, tuy thầy Hướng của viện chúng , nhưng cũng dạy tiếng Anh cho các cháu một năm năm nhất, hơn nữa còn là một giáo sư danh tiếng trong trường. Cô vu oan căn cứ như , thật sự là hành động mà một học sinh nên ."

 

Bạch Kiều Kiều hiểu ý của Hoàng Sĩ Phùng, liền đến phòng tự học một lá thư tố cáo, trực tiếp bỏ hòm thư của Viện trưởng, đích danh tố cáo chuyện Trần Mỹ Trân vu khống thầy giáo .

 

Chuyện ở học viện y thực cũng khá ầm ĩ, bây giờ đều coi như một câu chuyện để kể. Bạch Kiều Kiều rõ bản , trọng tâm còn ở mối quan hệ đắn giữa cô và một giáo viên nào đó, mà tất cả đều đang đồn thổi về thế ly kỳ của Bạch Kiều Kiều.

 

Viện trưởng tuy bận rộn, nhưng thư ký của ông phong phanh về chuyện . Những lá thư tố cáo đều chuyển qua tay , cầm thư kể lể thêm thắt chi tiết với lão Viện trưởng, cộng thêm việc đó Kỷ Quế Chương đích đến kiện Trần Mỹ Trân, nên Viện trưởng thể cân nhắc kỹ lưỡng.

 

Người thư ký còn : "Viện trưởng, chuyện liên quan đến một giáo sư của viện khác, thầy Hướng cũng khá danh tiếng ở viện đó. Nếu học viện y chúng dáng, thì cũng thể giải thích với viện bạn ."

 

" hiểu , thế , tiên hãy gọi thầy Trần đến, sẽ chuyện với ông . Dù cũng là con gái của ông , nên để ông ."

 

Viện trưởng vẫn là một giữ thể diện, cho dù đuổi học Trần Mỹ Trân, cũng tượng trưng hỏi ý kiến Trần Binh Thụy.

 

Thẩm Hoành ngoài hơn một tuần, khi trở về Bạch Kiều Kiều kể chuyện của Đinh Thế Phương, yên , một vòng quanh phòng kho, lấy một cái rìu tay.

 

"Anh Hoành, đừng manh động!"

 

"Chuyện giúp em hả giận, còn là đàn ông ?"

 

Mặt Thẩm Hoành đỏ bừng, ngờ chỉ ngoài một lát mà Đinh Thế Phương dám gây chuyện rắc rối lớn như .

 

Nếu hôm đó mặt ở đồn công an, Đinh Thế Phương đừng hòng mà bước an lành.

 

"Anh Hoành, mà chặt cô thành mười sáu mảnh, thì chính cũng đền mạng đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-307.html.]

 

"Vậy thì chặt cả nhà ba bọn họ luôn."

 

"Sao, thế còn lợi hai mạng hả?"

 

"..." Thẩm Hoành lập tức nhịn .

 

Bạch Kiều Kiều giật cái rìu khỏi tay Thẩm Hoành, vứt sang một bên.

 

"Cô gài bẫy , thì cũng gài bẫy . Loại nhiều điều bất nghĩa ắt sẽ tự diệt, việc gì tự rước họa chứ."

 

Thẩm Hoành cũng manh động, nhưng tính cách của thật sự thể bình tĩnh xuống mà suy nghĩ cách giải quyết.

 

Anh bên bồn giặt đồ trong sân, hai tay chống lên đùi: "Em đừng sợ, chỉ bổ củi để xả giận thôi, vì em sẽ mấy chuyện ngu ngốc đó ."

 

Bạch Kiều Kiều thở dài một tiếng.

 

tin.

 

Đến Bạch Đậu Đậu cũng tin.

 

"Đinh Thế Phương em đừng bận tâm nữa," Thẩm Hoành nghĩ nghĩ, "Nếu còn để cô khoe khoang mặt em một nữa, thì coi như chồng đạt."

 

Thẩm Hoành nghĩ Bạch Kiều Kiều đấu tâm kế của Đinh Thế Phương, chỉ là nhà họ Đinh đối với Bạch Kiều Kiều là một chuyện đau lòng, cho dù Bạch Kiều Kiều quan tâm chăng nữa, thấy gia đình đó trong lòng cô vẫn sẽ tức giận.

 

"Được , , cô giao cho đấy. Cô thể tìm loại lưu manh như Ngô Thiết, nghĩ đây cô chắc chắn cũng ít chuyện thất đức. nghĩ thể chuyện với Ngô Thiết, hoặc hỏi của Ngô Thiết. Bây giờ chắc chắn họ còn mong Đinh Thế Phương gặp xui xẻo hơn cả chúng ."

 

"Anh ," Thẩm Hoành xoa đầu Bạch Kiều Kiều, vốn dĩ nhớ Bạch Kiều Kiều đến phát điên, Bạch Kiều Kiều , lòng như móc giẫm hai cái đất , "Loại như Ngô Thiết gặp nhiều , xưa câu thà đắc tội với quân tử, chứ đừng đắc tội với tiểu nhân. Để Ngô Thiết c.ắ.n cho, Đinh Thế Phương cũng chẳng tương lai ."

 

Bạch Kiều Kiều vẫn còn lòng vẫn còn sợ hãi: "Anh tự cẩn thận một chút, Đinh Thế Phương là một con điên, cô cái gì cũng dám . Lần , ," Bạch Kiều Kiều chần chừ một lúc, nửa thật nửa giả, "Lần em mơ thấy, Đinh Thế Phương thấy giúp em, cũng ôm lòng oán hận . Cô sợ sự ủng hộ của , em sẽ lấn át cô , nên tiện thể trừ khử cả . Em mơ thấy cô tìm lái một chiếc ô tô con màu trắng tông ..."

 

"Thôi , đừng suốt ngày nghĩ lung tung, chiếc xe đó quý giá bao, còn ô tô con màu trắng nữa chứ."

 

Thẩm Hoành dù tầm xa đến , cũng từng trải qua hậu thế. Sau cải cách, kinh tế quốc gia phát triển nhanh chóng, mười năm nữa, năng suất sản xuất thời đó nay khác xưa, những đại đô thị như Yên Thành xe cộ tấp nập .

 

"Dù thì cứ cẩn thận một chút là ."

Mèo Dịch Truyện

 

Thẩm Hoành thấy Bạch Kiều Kiều Đinh Thế Phương dọa đến mức , thể thấy Đinh Thế Phương đáng ghét đến mức nào.

 

"Anh hiểu , vì em nhất định sẽ cẩn thận việc. Anh còn đợi để cùng hai đứa sống cả đời nữa chứ." Thẩm Hoành kéo Bạch Kiều Kiều lên đùi , ánh mắt hai khỏi về phía Bạch Đậu Đậu đang chạy vòng quanh trong sân.

 

Bạch Kiều Kiều nghĩ: " , Đậu Đậu cũng chú ý một chút, nếu Đinh Thế Phương hại Đậu Đậu thì . Anh Hoành, khi ngoài dắt Đậu Đậu dạo, đừng để nó ngửi lung tung, ăn bậy bạ sẽ ."

 

Thẩm Hoành véo eo Bạch Kiều Kiều: "Biết , Đậu Đậu nhà thể xảy chuyện gì , nếu chị nó sẽ đau lòng c.h.ế.t mất."

 

 

Loading...