Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 308: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-23 05:40:45
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chú ch.ó bụng
Bạch Đậu Đậu thấy tên , còn ngẩng đầu hai họ.
Nhìn vẻ ngây ngô của Bạch Đậu Đậu, Thẩm Hoành tự cũng nhịn : "Em xem con ch.ó trông ngốc nghếch thế."
"Anh mới ngốc nghếch , Đậu Đậu nhà thông minh lắm, bây giờ học cách ." Bạch Kiều Kiều dậy: "Đi thôi, trời tối , bên ngoài lạnh."
"Ừm, chúng về phòng chuyện."
Thẩm Hoành ôm Bạch Kiều Kiều lên giường, ôn bài vở, nhưng Bạch Đậu Đậu từ khe cửa lẻn , giường, ngẩng đầu hai .
"Mày cái quái gì." Thẩm Hoành quát nó một tiếng, đầu định đè Bạch Kiều Kiều xuống .
"Không , cho Đậu Đậu ngoài ."
"Nó hiểu ."
"Sao nó hiểu, Đậu Đậu thông minh lắm mà."
Bạch Kiều Kiều ngại chuyện đó mặt Bạch Đậu Đậu, Thẩm Hoành cũng cách nào với cô.
Đành xuống giường, ban đầu định dùng chân đẩy nó ngoài, nhưng phát hiện con ch.ó con mấy ngày gặp mọc thêm ít thịt, chắc nịch đến mức đá nhúc nhích.
Thẩm Hoành cúi định ôm, Bạch Đậu Đậu tưởng đang chơi với nó, liền chui tọt xuống gầm tủ kê cạnh giường, từ trong vẫy vẫy đuôi với .
Thẩm Hoành: "..." Anh tự rước việc , đúng là nên nuôi cái con .
"Bạch Đậu Đậu, đây ngay." Thẩm Hoành sa sầm nét mặt.
Bạch Đậu Đậu hiểu, thè lưỡi , một chú cún con vui vẻ.
"Mày chịu ."
Thẩm Hoành xoa xoa hai tay.
"Anh Hoành, đừng bắt nạt nó, cẩn thận đấy." Bạch Kiều Kiều bò mép giường, xem Thẩm Hoành định gì.
Ai ngờ Thẩm Hoành đột nhiên bật dậy, xoay bế ngang cô lên: "Nó thì hai đứa ."
"Anh Hoành, gì thế!" Bạch Kiều Kiều vội vàng ôm lấy cổ Thẩm Hoành, bế cô còn tiện tay cài chốt cửa phòng ngủ từ bên ngoài.
"Hôm nay chúng đổi chỗ khác." Thẩm Hoành đầy vẻ tinh quái, đặt Bạch Kiều Kiều lên chiếc ghế sofa đơn trong phòng khách.
"Không ! Thế mà chứ..."
Thẩm Hoành đè lên, hai tay chống thành ghế sofa: "Sao , đây ở nơi nào khác, đây là nhà của chúng mà."
Bạch Kiều Kiều ngượng c.h.ế.t , cô thể đẩy Thẩm Hoành .
Thẩm Hoành cảm thấy đúng là một thiên tài, thể nghĩ một cách ho như .
Vô cùng kiêu ngạo: "Ngoan nào, ngoan là Hoành phạt em thật nặng đấy."
Bạch Kiều Kiều c.ắ.n cổ Thẩm Hoành một cái, cô gì thì , Thẩm Hoành bao giờ cũng lý lẽ của .
Bạch Đậu Đậu ở đó cào cửa, trong lòng còn thắc mắc tại chị chơi với nó.
"Đậu Đậu , thả nó chúng về . Anh Hoành, chúng giường mà." Bạch Kiều Kiều níu chặt lấy quần áo của Thẩm Hoành.
"Muộn ."
Thẩm Hoành quỳ giữa ghế sofa, để chân Bạch Kiều Kiều gác lên hai bên thành ghế.
Anh dán chặt cô, cúi đầu hôn lên môi Bạch Kiều Kiều: "Đừng căng thẳng."
Lòng bàn chân Bạch Kiều Kiều tê dại, vì thành ghế sofa chắn ngang, cô rụt chân cũng , cô Thẩm Hoành kẹp giữa ghế sofa trong một tư thế vô cùng ngượng ngùng.
"Ôm lấy , Kiều Kiều," Thẩm Hoành hôn lên má Bạch Kiều Kiều, chút mê loạn, "Ngoan nào."
Khóe mắt Bạch Kiều Kiều đỏ hoe, nhưng cũng còn cách nào khác.
Bạch Đậu Đậu cào cửa suốt một đêm cũng hiểu, hôm nay nó thể ngủ trong phòng ngủ nhỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-308.html.]
Bạch Kiều Kiều Thẩm Hoành bế phòng khách, bế về.
"Anh lau cho em nhé, đừng giận mà." Thẩm Hoành vô liêm sỉ với Bạch Kiều Kiều, đó cô đá một cái.
Thẩm Hoành đặt chân Bạch Kiều Kiều lòng bàn tay xoa xoa: "Sao lạnh ngắt thế ." Vừa nhanh chóng đắp chăn cho cô.
"Tại ai!" Bạch Kiều Kiều lườm một cái thật mạnh.
"Tại , tại , sẽ lập tức chuộc ."
Bạch Kiều Kiều rúc trong chăn, chỉ để lộ đôi mắt đỏ hoe.
Thẩm Hoành như cô đang hổ, còn thêm: "Anh lau cả ghế sofa nữa, nãy bẩn hết ."
"..." Bạch Kiều Kiều kéo chăn trùm kín, đến mắt cũng để lộ , "Anh lau sạch !" Sau cô cứ thấy cái ghế sofa đó nhớ đến chuyện tối nay.
"Đảm bảo thành nhiệm vụ."
Thẩm Hoành cách tấm chăn xoa xoa Bạch Kiều Kiều, dọn dẹp ghế sofa, tiện thể tắm rửa luôn.
Nhìn Bạch Đậu Đậu ở cửa buồn chán việc gì , hiếm hoi lắm mới khen Bạch Đậu Đậu: "Hôm nay mày biểu hiện đấy, tiếp tục cố gắng nhé!"
"Gâu..."
Đột nhiên xoa đầu, Bạch Đậu Đậu cũng ngơ ngác.
nó vẫn nhịn bản tính, thè lưỡi thở hồng hộc với Thẩm Hoành.
Thẩm Hoành tìm thấy niềm hứng thú mới, trong lòng thầm nghĩ, cái nhà cũng nhỏ, đợi trời ấm lên, sân mấy hiệp chẳng hơn .
Anh vẫn đang tính toán trong lòng, khi phòng ngủ, phát hiện Bạch Kiều Kiều từ lúc nào rời giường và cài chốt cửa từ bên trong.
"Kiều Kiều, đừng đùa nữa, mở cửa . Anh hôm nay mới về, mệt lắm , ngủ một giấc thật ngon."
Thẩm Hoành bắt đầu giả vờ đáng thương.
Mèo Dịch Truyện
Bạch Kiều Kiều trong phòng vọng : "Bạch Đậu Đậu chẳng biểu hiện ? Anh ngủ với nó !"
Những lời Thẩm Hoành ở ngoài sân, Bạch Kiều Kiều ở sát cửa sổ đều thấy.
Thẩm Hoành nãy còn đang đắc ý, đột nhiên ngay cả nhà cũng .
Anh bất lực xổm bên cạnh Bạch Đậu Đậu: "Chị mày cái tính tình tệ quá, mày học theo chị ." Anh đường đường chính chính giấy kết hôn mà, đến cả phòng cũng cho, vô lý .
"Gâu..." Bạch Đậu Đậu là một chú ch.ó bụng, hiểu Thẩm Hoành gì, nhưng vẫn đáp lời một câu.
Sáng Bạch Kiều Kiều tỉnh dậy, mở mắt thấy một con mắt ghé khe hở tấm rèm cô kéo kín, ban đầu giật , tỉnh ngủ hẳn.
Nhìn kỹ , là mắt của Thẩm Hoành.
Thẩm Hoành thấy Bạch Kiều Kiều tỉnh, tủm tỉm, qua tấm kính với cô: "Em dậy ?"
"..." Bạch Kiều Kiều vỗ vỗ ngực, cạn lời bên ngoài.
"Mở cửa ." Thẩm Hoành hà lên kính cửa sổ, dùng ngón tay vẽ cho Bạch Kiều Kiều một hình trái tim.
Bạch Kiều Kiều lấy chăn trùm đầu, thèm để ý đến .
Tối qua Thẩm Hoành chiếc giường đất khác trằn trọc mãi ngủ , cứ thấy khó chịu, sáng sớm tỉnh dậy, bò bậu cửa sổ bên ngoài Bạch Kiều Kiều một lúc lâu.
"Anh bánh nướng và luộc trứng nữa đấy, Kiều Kiều, dậy ăn sáng , Kiều Kiều?"
Thẩm Hoành khẽ gõ gõ cửa sổ, cũng tối qua quá, sáng sớm chăm chỉ ngoan ngoãn, dọn dẹp sân vườn, cho ch.ó ăn, tiện thể còn xoa xoa Bạch Đậu Đậu đến bóng mượt.
Bạch Kiều Kiều Thẩm Hoành ồn đến mức chịu nổi, vươn tay kéo rèm , thức dậy mặc quần áo.
Thẩm Hoành thấy động tĩnh bên trong, liền xoa xoa mũi.
Mặc quần áo còn kéo rèm gì, còn giữ ý với , là vợ yêu của nữa chứ.
Anh vòng cửa, đợi Bạch Kiều Kiều khỏi phòng ngủ, liền ôm chầm lấy cô: "Tối qua Hoành ngủ ngon giấc chút nào."