Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 310: --- Trách nhiệm

Cập nhật lúc: 2025-10-23 05:40:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Thế Ba khẽ : “ . Anh gì đó là việc của , tuyệt đối sẽ nhúng tay .”

 

Anh vui mừng, trong lòng Thẩm Hoành, vị trí của Bạch Kiều Kiều dường như còn quan trọng hơn tất cả những gì họ tưởng tượng.

 

Thẩm Hoành gật đầu: “ mua chút hoa quả cho , còn việc, thể ở đây lâu, xin phép về .”

 

“Bây giờ đỡ nhiều , hai đứa việc gì thì đừng đến thăm , cứ lo việc của .”

 

Bạch Thế Ba hai bận học hành, ngại phiền họ, hơn nữa trong bệnh viện là đồng đội, thực cũng cô đơn.

 

Thẩm Hoành rời bệnh viện, cả ngày hôm đó cơ bản là chạy chạy bên ngoài, về trường học tiết duy nhất trong ngày, đó liền sốt ruột đến cửa phòng thí nghiệm của Bạch Kiều Kiều đợi cô ngoài ăn cơm.

 

Bạch Kiều Kiều và Thẩm Hoành chỗ ở căng tin, tiện miệng chuyện về chất ête, trọng tâm của Thẩm Hoành ở đó, xong : “Phùng Chí đúng , cần tìm đ.á.n.h một trận ? Loại đó, cho ăn hai cái đ.ấ.m là sẽ ngoan ngay.”

 

Anh tốn tiền để đưa Ngô Thiết , nên tận dụng triệt để.

 

“Thôi , chỉ khó chịu thôi, còn đến mức tìm đ.á.n.h một trận. Dù đ.á.n.h thì cũng là Quan sư đánh, Quan sư tính tình , còn truy cứu nữa là.”

 

Thẩm Hoành : “ chuyện ête, phục em đúng ? Ăn một trận đòn là ngay.”

 

Cách Thẩm Hoành mặt cô thật là chất phác, Bạch Kiều Kiều nhịn : “Được , nếu cơ hội em sẽ hẹn cho đ.á.n.h một trận. Lúc đ.á.n.h nhớ với , bắt nạt em nữa.”

 

Nếu đ.á.n.h Phùng Chí một trận mà còn báo danh, thì khác gì cởi quần chạy rông, đ.á.n.h xong thì ngay lập tức tống trong.

 

Thẩm Hoành thở dài: “Em cứ suốt ngày chọc giận .”

 

Hai ở căng tin ăn qua loa một chút, Bạch Kiều Kiều còn học tự buổi tối, Thẩm Hoành liền một bên, trong tay cầm một quyển sách giáo khoa, cũng .

 

Nhà họ Đinh.

 

gấp một lô hàng lớn, Đinh phụ nhà máy ba ngày mới về nhà, ông mệt đến c.h.ế.t, chỉ nhanh chóng tắm rửa ngủ một giấc.

 

“Ba, ba về .” Đinh Thế Phương hôm nay nhận điện thoại Đinh phụ gọi về nhà, ông hôm nay về, đặc biệt một bàn cơm.

 

“Ừ,” Đinh phụ cởi áo khoác ngoài, dép trong nhà, “Bây giờ ba đói, tắm rửa xong xuống ăn.”

 

Tài nấu ăn của Đinh Thế Phương chẳng khá hơn căng tin nhà máy là bao, cô sống ở đây hai năm, khẩu vị vẫn như nghèo bỗng chốc giàu lên, thích nhiều dầu nhiều muối, món ăn khiến Đinh phụ cảm thấy ngán.

 

Có điều, Đinh vốn lười biếng, vì Đinh Thế Phương tự nguyện nên bà thà ăn món hợp khẩu vị một chút cũng nhất quyết động tay.

 

Cha Đinh là giám đốc nhà máy, ở biệt thự nhỏ do nhà máy phân phối, phòng ngủ của cả nhà đều ở lầu hai, phòng tắm cũng ở lầu hai.

 

Cha Đinh tắm xong, lập tức thấy lười, nhúc nhích.

 

“Kêu ba con xuống ăn cơm.” Mẹ Đinh đói meo, bà gấp chiếc áo len đang đan dở , giục Đinh Thế Phương.

 

“Mẹ, con dám.” Cha Đinh phần nghiêm khắc, ở ngoài lãnh đạo, về nhà cũng thường lớn tiếng lệnh.

 

Trước đây khi Bạch Kiều Kiều ở nhà, cô bé nũng một chút cha Đinh vẫn chiều chuộng, nhưng đến lượt Đinh Thế Phương thì cha Đinh nhiều kiên nhẫn như .

 

Đinh Thế Phương thường xuyên cha Đinh phê bình, thái độ của cô đối với ông bây giờ chỉ là cẩn thận lấy lòng, bảo cô giục cha Đinh thì cô dám.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-310-trach-nhiem.html.]

 

“Đó là ba con, gì mà dám? Con xem con thể gì? Một cục bột nấu! Thế thì mà lên sân khấu hát hò chứ.”

 

Đối mặt với lời quở trách của Đinh, Đinh Thế Phương nắm chặt gấu áo, cúi đầu, dám phản ứng.

 

Mẹ Đinh thấy Đinh Thế Phương thật sự tiền đồ, thở dài một tự lên lầu.

 

“Ông Đinh, gần tám giờ , mau xuống ăn cơm , Thế Phương xong từ sớm , đồ ăn nguội hết.”

 

Mẹ Đinh lên lầu, thấy cha Đinh gọn giường, tuy đắp chăn nhưng cứ ườn đó, vẻ động đậy nữa.

 

“Hai ngày nay mệt quá, cái ghế sô pha trong văn phòng ngủ cũng thoải mái. Hai con cứ ăn , phần của thì chia mang lên, một lát ăn.”

 

Cha Đinh xong còn hít một thật sâu.

 

Mẹ Đinh cũng ngay, bà bên giường cha Đinh: “Ông Đinh, ông Kiều Kiều đến Yến Thành ? Hôm đó thấy Kiều Kiều , bây giờ con bé là sinh viên đại học đó, còn thi đỗ Đại học Yến nữa!”

 

Hôm đó ở đồn công an, khi Bạch Kiều Kiều bà còn cố ý hỏi ở đồn, chính họ cho bà Bạch Kiều Kiều và các bạn học của cô bé đến từ Đại học Yến.

 

“Đại học Yến? Kiều Kiều thi đỗ Đại học Yến á? Thật giả , con bé thể thi đỗ Đại học Yến ?”

Mèo Dịch Truyện

 

“Đương nhiên là thật, công an còn thể lừa ?”

 

Mẹ Đinh liền kể chuyện hôm đó cho cha Đinh : “Kiều Kiều chẳng đổi bao nhiêu, nông thôn bao nhiêu năm mà vẫn xinh tươi như cũ. Chỉ là con bé vẫn giận chúng , chịu chuyện với , haizz.”

 

Cha Đinh đan mười ngón tay , đặt lên bụng, tiên thở dài một , với giọng thấm thía: “Con bé từ nhỏ hiểu chuyện. Với thành tích đây của nó thể thi đỗ Đại học Yến , chắc chắn là khi chúng gửi xuống nông thôn mới hiểu chuyện . Nếu chịu khổ mấy năm, nó của ngày hôm nay. Cái tính nết xa đây của nó, đều là do bà nuông chiều mà !”

 

Trước đây cha Đinh còn cho rằng Bạch Kiều Kiều tính khí là do di truyền từ , còn chút tự đắc nữa chứ.

 

“Kiều Kiều còn trẻ, thể hiểu khổ tâm của chúng chứ.”

 

Mẹ Đinh cũng thở dài lắc đầu.

 

Cha Đinh đột nhiên cảm thấy cũng còn mệt mỏi như nữa, ông chống nửa lên: “Ơn dưỡng d.ụ.c bằng ơn sinh thành, dù con bé cũng gọi chúng là ba bao nhiêu năm, chúng lớn thì cứ lùi một bước . Bà xem khi nào thích hợp, cho nó một cái cớ, để nó về ăn bữa cơm.”

 

Có một đứa con gái đang học ở Đại học Yến, sự hư vinh của cha Đinh lập tức dâng trào, và ông cảm thấy Bạch Kiều Kiều ngày hôm nay đều là công lao khổ tâm bồi dưỡng của .

 

cũng nghĩ , dù vẫn là một nhà, chúng thể thật sự quan tâm con bé.”

 

“Đi thôi, xuống ăn cơm.”

 

Nghe tin , cha Đinh cảm thấy còn mệt mỏi nữa, liền cùng Đinh xuống ăn cơm.

 

Đinh Thế Phương thấy hai xuống, vội vàng dậy: “Ba, , chúng ăn cơm , con múc canh trong nồi .”

 

Ba bàn, cha Đinh nhịn : “Nghe con Kiều Kiều bây giờ thi đỗ đại học . Trình độ văn hóa của con , hát ba cũng ủng hộ con, nhưng dù cũng là chị em một nhà, con cố gắng, đừng để thua kém Kiều Kiều quá nhiều, ?”

 

Móng tay của Đinh Thế Phương sắp đ.â.m thủng lòng bàn tay, cô mới nhịn xuống, : “Ba, con sẽ cố gắng ạ, hôm qua thầy Trịnh còn khen con nữa đó.”

 

Cha Đinh gật đầu, cũng ông hài lòng .

 

 

Loading...