Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 323: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:28:20
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ nghiêm túc đấy.”
“Cậu , , đây.”
Tề Vân Tân hít một : “ lòng chị , giúp se duyên với.”
“Xì——” Dương Phong Lâm phanh xe .
Cậu Tề Vân Tân, cẩn thận kỹ biểu cảm của Tề Vân Tân, trong lòng cũng thằng nhóc đùa.
Cậu dựa ghế, l.i.ế.m liếm lợi, cuối cùng tự tiêu hóa sự kinh ngạc .
“Bình thường thôi, chị xinh mà. Người nhà ai cũng cả, mắt của tệ.”
“Ừm.” Tề Vân Tân cũng để tâm việc Dương Phong Lâm tự khen luôn .
“Cậu bảo giúp se duyên kiểu gì? cũng chẳng kinh nghiệm , là giúp với bố một tiếng, ông chắc chắn sẽ đồng ý thôi, hai mà thành thì chẳng càng thêm ? Kể cả chị nhận chúng , thì cũng là nhà chứ gì.”
Dương Phong Lâm phân tích một tràng, Tề Vân Tân gật đầu: “Ừm.”
“ bây giờ chị với bố , bố cũng trọng lượng , còn bằng . Hay là giúp hỏi chị ?”
“Đừng!” Tề Vân Tân thấy điều quá vội vàng, “Cô đồng ý thì .”
“ hỏi xem chị yêu . Chị năm nay hai mươi hai tuổi , tuy thể đây chỉ học hành mà yêu đương, nhưng chú rể nhà thể sốt ruột chứ. Chậc, nghĩ, lỡ như chị yêu thì ?”
Dương Phong Lâm nghĩ Bạch Kiều Kiều đến từ nơi nhỏ, ở đó yêu đương còn sớm hơn, mười mấy tuổi đính ước .
Tề Vân Tân im lặng một lúc: “Không .”
“À?”
“Cậu giúp phá đám.”
“À??”
Dương Phong Lâm ngờ Tề Vân Tân những lời như : “Cậu bảo cái chuyện thất đức ? Tề Vân Tân, đây nhận lòng xa ?”
“Chưa kết hôn thì là định, ai cũng cơ hội.”
Dương Phong Lâm Tề Vân Tân với vẻ mặt thôi, mãi mới thốt một chữ “”. Ai bảo Tề Vân Tân là em nhất của chứ?
“Vậy thì hai chúng đến đây thường xuyên hơn.”
“Ừm.”
“Chị là sinh viên đại học, mắt thì ? Mặc dù , chúng ở trong quân đội, nhưng thẳng là dựa cây lớn hóng mát, hai chúng bao nhiêu năng lực thì trong lòng chẳng rõ ?”
Dương Phong Lâm nhận thức rõ ràng về bản , chỉ dựa nền móng gia đình tạo dựng mà sống một đời bình yên định, nối dõi tông đường cho nhà họ Dương.
Dù thì những năm tháng loạn lạc đó đều thấy rõ, bao nhiêu lôi xuống chỉ vì con cái khoe mẽ bên ngoài, chi bằng cứ an một thiếu gia quân nhân.
Dương Phong Lâm chí lớn, thản nhiên chấp nhận cuộc đời bình thường mà phú quý của .
Tề Vân Tân: “ mạnh hơn .”
Mèo Dịch Truyện
“…Cậu mà còn như giúp nữa . Anh em đang nghiêm túc phân tích cho , lời chẳng nguội lạnh tấm lòng ?”
, Tề Vân Tân là mạnh hơn một chút, nhưng cũng chỉ là kẻ tám lạng nửa cân mà thôi.
“Ý của là, .”
Dương Phong Lâm đ.á.n.h giá Tề Vân Tân từ xuống , : “Đương nhiên , từ góc độ của một đứa em trai, đương nhiên hy vọng rể tương lai của là . Yên tâm , sẽ giúp dò hỏi xem chị thích mẫu như thế nào. Nói nhé, giúp , đến khi tìm yêu cũng giúp đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-323.html.]
“…”
“Thôi, thế cũng chẳng giúp gì .”
“…”
Bạch Kiều Kiều phát hiện hai Dương Phong Lâm và Tề Vân Tân , ban đầu là đừng lỡ miệng mặt Dương Trường Bình, chỉ cần thành nhiệm vụ là , nhưng ngày nào họ cũng như đến điểm danh mà đến tìm cô, khiến Từ Duyệt và Thư Mạn Linh còn chẳng ăn cơm cùng cô nữa.
“Hai đến , ?” Khi Bạch Kiều Kiều đang dọn cặp sách, hai họ thẳng lớp, hai cái hình cao lớn cạnh cô, Bạch Kiều Kiều cảm thấy gian xung quanh đều tối sầm .
Cũng họ từ mà thời khóa biểu của cô.
“Trong quân đội thì chuyện gì .”
Dương Phong Lâm xuống một bên, nháy mắt với Tề Vân Tân. Hắn ngập ngừng hỏi Bạch Kiều Kiều: “Chị ơi, chị học giỏi thế , chắc là yêu đương bao giờ ? Làm gì thời gian rảnh rỗi mà yêu đương chứ?”
Bạch Kiều Kiều lạ lùng Dương Phong Lâm một cái, hiểu đột nhiên hỏi chuyện , nghĩ rằng hỏi hộ Dương Trưởng Bình, liền thành thật trả lời: “ kết hôn .”
“Ồ, thì…” Dương Phong Lâm đột nhiên trợn tròn mắt: “Chị cái gì cơ?”
“ kết hôn ,” để tránh những hiểu lầm cần thiết như chuyện nhà họ Đinh, Bạch Kiều Kiều còn bổ sung thêm: “Anh cũng là sinh viên của trường , chúng kết hôn mấy năm .”
Lời của cô là để nâng giá trị của Thẩm Hoành, khỏi để Dương Trưởng Bình bận tâm chuyện vô ích đó nữa.
“...”
Dương Phong Lâm ngẩng đầu lén Tề Vân Tân một cái. Mặc dù vẻ mặt vẫn bình lặng như nước hồ cổ xưa, nhưng là bạn hơn hai mươi năm, Dương Phong Lâm Tề Vân Tân bây giờ chắc đang tan nát cõi lòng.
“Chị ơi, đây cuộc sống của chị phong phú đến ? Chị yêu đương ảnh hưởng đến việc học hả? Chị còn thi đậu Yến Đại nữa?”
Bạch Kiều Kiều mỉm mím môi: “Hai chúng cùng học tập, cùng tiến bộ.”
Dương Phong Lâm câm nín, cũng hết cách .
Người kết hôn, còn là sinh viên đại học.
Vậy thì Tề Vân Tân chẳng còn chút cạnh tranh nào nữa .
Sinh viên đại học, sinh viên Yến Đại đó, trình độ tư tưởng cùng đẳng cấp với bọn họ.
“Thôi thì, hôm nay hai đứa việc bận, thể ăn trưa cùng chị . Chị tự ăn nhé, ăn nhiều , nếu đủ tiền sinh hoạt thì cứ bảo .”
Bạch Kiều Kiều nghĩ hai cuối cùng cũng chuyện chính để , liền : “Hai cứ việc , cần đến đây đặc biệt báo cho một tiếng . tuyệt đối sẽ mách lẻo .”
Bạch Kiều Kiều , hai dạo ngày nào cũng đến, thực là Tề Vân Tân với cô.
Bởi vì Tề Vân Tân mỗi đến chỉ một bên, chỉ khi Dương Phong Lâm chọc thì mới hai chữ.
Dương Phong Lâm kéo Tề Vân Tân chạy . Xe chạy hai dặm, Dương Phong Lâm thấy Tề Vân Tân gì.
Hắn đỗ xe sang một bên, thấy Tề Vân Tân mắt đỏ hoe như một cô dâu mới.
“Chậc, nhắc cho ? Điều kiện của chị , chắc chắn hồi mười mấy tuổi mấy nhà tranh giành , bây giờ hai mươi hai tuổi, ở quê các cô mà kết hôn mới là bình thường.”
Tuy nhiên Dương Phong Lâm cũng ngờ Bạch Kiều Kiều kết hôn, dù cô gái ưu tú như , nhà nào cũng nuôi cho ăn học đàng hoàng, lấy chồng sớm vẻ vội vàng.
hai năm cho thi đại học, những chuyện hy vọng thì cũng là chuyện bình thường.
Tề Vân Tân trả lời Dương Phong Lâm, đầu để cho một cái gáy cô đơn.
“ lão Tề , chúng nhân lúc thời gian lâu mau quên thôi. Phải trách thì trách dượng cướp mất dì , nếu như ngày xưa dì ở Yến Thành, với chị cũng coi như thanh mai trúc mã, thì ai cũng thể tranh . Đây chính là duyên phận.”