Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 330: --- Lắp điện thoại

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:28:27
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Kiều Kiều ban đầu chỉ khách sáo nên ngượng: “Không , hai đứa đến chị đương nhiên hoan nghênh.”

 

Tề Vân Tân đáp: “Được.”

 

Dương Phong Lâm: “…”

 

Lúc lên xe, Tề Vân Tân với Dương Phong Lâm: “Cậu đừng căng thẳng, chỉ qua ăn cơm thôi, ý gì khác.”

 

“Thật ?” Dương Phong Lâm tin nổi thế nhỉ?

 

“Thật.”

 

Tề Vân Tân xong còn gật đầu như tự công nhận .

 

“Vậy thì đúng , em mà.” Dương Phong Lâm đưa tay định khoác vai Tề Vân Tân.

 

31_Tề Vân Tân né tránh: “Cậu mùi chó.”

 

“Cậu bệnh tư tưởng ! Đậu Đậu chị tắm rửa sạch sẽ lắm, nó chẳng mùi gì cả, nó sạch tinh tươm, còn sạch hơn cả Đại Cương nữa!”

 

bao giờ gần Đại Cương.”

 

Đại Cương là bạn cùng phòng của hai họ, hôi miệng, hôi chân, hôi nách thì thôi , ai huấn luyện về mà chẳng đầy mồ hôi, ai cũng ít nhiều những tật . quan trọng là còn giữ vệ sinh, ngay cả tắm rửa cũng cho lệ là xong, Tề Vân Tân ban đầu chịu nổi còn vài câu, bây giờ thì cho miễn nhiễm luôn .

 

Nói xong, Dương Phong Lâm nhớ chuyện hôm nay vẫn còn hết hứng: “Sau lập gia đình, sẽ tìm một cũng thích ch.ó con. Đến lúc đó sẽ ch.ó con của riêng .”

 

“Cậu cứ tìm .” Tề Vân Tân liếc Dương Phong Lâm.

 

Hai thằng độc , nghĩ xa xôi thế gì.

 

Bạch Kiều Kiều khi hai thì dọn dẹp, gọi Bạch Đậu Đậu dậy.

 

Bạch Đậu Đậu lăn một vòng ghế sofa, phơi bụng vươn vai, cái chân nhỏ cố sức duỗi về phía Bạch Kiều Kiều.

 

Bạch Kiều Kiều nắm lấy cái chân nhỏ của Bạch Đậu Đậu: “Hôm nay con bao nhiêu bước mà cái chân nhỏ cũng thô ráp thế ?”

 

“Ô ô ô…” Bạch Đậu Đậu phát tiếng rên rỉ từ cổ họng, tố cáo Dương Phong Lâm .

 

Bạch Kiều Kiều xoa đầu Bạch Đậu Đậu: “Ngoan lắm, hôm nay con vất vả . May mà trai đến đưa con về nhà, mới giúp chị đuổi kẻ .”

 

“Ô––”

 

Bạch Đậu Đậu lật tìm một tư thế thoải mái, cái đầu nhỏ cọ cọ lòng bàn tay Bạch Kiều Kiều, ngủ tiếp.

 

Dương Phong Lâm việc hiệu quả lắm, sáng sớm ngày hôm dẫn đến nhà Bạch Kiều Kiều lắp điện thoại .

 

“Em sợ ban ngày chị tiết học nhà, nên đến sớm,” Dương Phong Lâm cửa, túm lấy Bạch Đậu Đậu ôm lên, “Chị tiết ạ, chị tiết thì cứ học , em giúp chị trông chừng, để họ lộn xộn chị yên tâm.”

 

“Không , chị tiết ba bốn. Đã cần phiền phức cái cho chị mà.”

 

“Không phiền phức phiền phức, cái cũng tiện cho chị và rể ? Anh rể thường xuyên ngoài, trong nhà điện thoại thì dù ở cũng thể gọi về nhà.”

 

Lời cũng lý, Thẩm Hoành chuyến quá lâu , Bạch Kiều Kiều nhớ Thẩm Hoành.

 

chuyện điện thoại vẫn đợi Thẩm Hoành về mới thể cho .

 

“Vậy chị đưa tiền cho em.”

 

“Đừng mà chị, nếu em lấy tiền của chị, bố em kiểu gì cũng đ.á.n.h gãy chân em mất.”

 

Dương Phong Lâm chỉ huy lắp đặt điện thoại xong xuôi.

 

Người lắp điện thoại Dương Phong Lâm là nhân vật tiếng, nên việc tận tâm tận lực.

 

“Xong chị, em cũng việc cần , đây, đến thăm chị và Đậu Đậu.”

 

Bạch Đậu Đậu: Miễn .

 

Nó giãy giụa trong vòng tay Dương Phong Lâm, Bạch Kiều Kiều thấy liền đưa tay đón lấy, ai ngờ Dương Phong Lâm ngoác miệng: “Không chị ơi, chị yên tâm em khỏe lắm, nó ngã .”

 

Bạch Kiều Kiều: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-330-lap-dien-thoai.html.]

 

Bạch Đậu Đậu: “…”

 

Sau khi Dương Phong Lâm , Bạch Đậu Đậu dựa Bạch Kiều Kiều rên rỉ một lúc lâu mới dỗ dành cho ngoan.

 

Bạch Kiều Kiều đến lớp, thấy Trương Mạch về phía cô.

 

Mấy ngày nay Trương Mạch đối với cô đặc biệt ân cần, Bạch Kiều Kiều là vì chuyện của Dương Phong Lâm và Tề Vân Tân, nhưng đừng chủ hai đó, cho dù quan hệ thật sự đến mức đó, cô cũng cái việc mai mối tiêu cực đó .

 

Có giỏi thì họ đến, tự chào hỏi .

 

“Kiều Kiều, hôm nay căng tin chỉ bán mấy suất bánh bao hấp thôi, mua cho một ít, mau nếm thử .”

 

Trương Mạch cầm một hộp cơm nhôm va đập ít trong tay, mở nắp .

 

thích dùng hộp cơm của khác để ăn. Hơn nữa đây là lớp học, cho phép ăn uống, cảm ơn , cần .”

 

“Ôi chao, , vẫn học , bánh bao hấp mùi vị cũng nặng mà.”

 

Trương Mạch đặt hộp cơm lên bàn Bạch Kiều Kiều.

 

thật sự cần .”

 

Trương Mạch thấy Bạch Kiều Kiều vẻ phát rồ, vẻ mặt ngượng nghịu thu hộp cơm, ấp úng : "Cái đó, Kiều Kiều, thể hỏi cô chút chuyện ?"

 

"Cô ."

 

"Hai lính đến tìm cô, đối tượng ? Cô xem điều kiện của , liệu mắt ?"

 

Bạch Kiều Kiều gãi đầu.

 

Sao hỏi gộp cả hai thế ?

 

"Có mắt liên quan đến điều kiện , cô gặp họ thì cứ chuyện thẳng thắn là . cũng mới quen họ thôi, nhưng đúng là cả hai đều đối tượng."

 

Nghe Bạch Kiều Kiều , khuôn mặt Trương Mạch lập tức rạng rỡ hẳn lên.

 

"Thật ?"

 

Trương Mạch vén tóc mai tai, tỏ vẻ chút e thẹn, nhỏ giọng : "Không bao giờ họ đến nữa? Bạch Kiều Kiều, cô thể bảo họ đến trường một chuyến nữa ?"

 

Trương Mạch tự cho là duyên dáng mà chớp mắt với Bạch Kiều Kiều, khiến Bạch Kiều Kiều chút khó chịu, bởi vì cô khó chấp nhận những hành động mật như từ quen .

 

" thể."

 

Khóe miệng Trương Mạch rõ ràng giật giật hai cái, đúng lúc tiếng chuông lớp vang lên, Bạch Kiều Kiều như thể thấy một lệnh ân xá lớn lao.

 

Trương Mạch đành về chỗ của , Bạch Kiều Kiều sờ trán , vì quá ngượng mà trán cô lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng.

 

Từ Duyệt chuyền một mẩu giấy nhỏ sang: "Tính cô đúng là thật."

 

Bạch Kiều Kiều khổ với cô .

 

Không cô tính , mà là Trương Mạch quá dai dẳng.

 

Hết giờ học, khi Trương Mạch kịp mở miệng, Từ Duyệt tự ý kéo Bạch Kiều Kiều : "Nhanh lên, hôm nay giành bằng món bánh hành lá ở cửa ba căng tin, muộn là hết sạch! Đi mau!"

 

Ba ôm chặt cặp sách cài khóa mà chạy như điên, bỏ xa Trương Mạch một đoạn dài mới dừng .

 

Từ Duyệt thở hổn hển: "Kiều Kiều, loại như thế cô còn để ý gì, buồn c.h.ế.t mất, cô là ai chứ, còn bảo cô đặc biệt hẹn ngoài? Không thấy hai em trai của cô đều là lính , đơn vị cho họ !"

 

Lý lẽ đơn giản gì bằng, nhưng Trương Mạch chẳng bao giờ nghĩ đến khía cạnh đó, cô chỉ liên lạc với nên đưa yêu cầu vô lý như .

 

"Lần nếu cô còn nhắc đến chuyện với , sẽ thẳng với cô thôi."

 

Bạch Kiều Kiều cũng bất lực, thật, hai gã Dương Phong Lâm và Tề Vân Tân , chắc là đối tượng .

 

Ở cùng Dương Phong Lâm thì sẽ phát điên, ở cùng Tề Vân Tân thì sẽ chán c.h.ế.t.

Mèo Dịch Truyện

 

nếu xét thêm dung mạo và gia thế, thì hai vị thể coi là những rể rồng.

 

 

Loading...