Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Cưới Lại Anh Ở Thôn Đông Và Cùng Nhau Làm Giàu - Chương 339: --- Ghen Tỵ
Cập nhật lúc: 2025-10-23 23:27:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kể từ khi Dương Phong Lâm cảnh cáo Trương Mạch, Trương Mạch vẫn luôn tránh mặt Bạch Kiều Kiều.
Bạch Kiều Kiều thì yên tĩnh, nhưng Trương Mạch nuốt trôi cục tức .
Trương Mạch tuy gan lắm, nhưng tâm khí cao, cô ghen tỵ với Bạch Kiều Kiều, cảm thấy thế đạo bất công.
“Trần Mỹ Trân, thật sự ghen tỵ với , dù đuổi học , vẫn thể gia đình sắp xếp cho một vị trí như .”
Trương Mạch tìm đến Trần Mỹ Trân, Trần Mỹ Trân giờ đang ở bộ phận hậu cần của trường, công việc nhẹ nhàng, hơn nữa Trần Binh Thụy còn giúp cô biên chế, đây cũng là một bát cơm sắt.
Trần Mỹ Trân đuổi học, vốn mất mặt, gặp bạn cùng phòng cũ, thái độ cũng chẳng là bao: “Cậu đến gì? Sao ở đây?”
“Yến Đại lớn thế cơ mà, chúng ngẩng đầu thấy, cúi đầu gặp, ở đây?”
Trương Mạch đây ở ký túc xá, thái độ đối với Trần Mỹ Trân như thế , Trần Mỹ Trân nhất thời cảm thấy Trương Mạch vì cô đuổi học mà chút coi thường , tức giận : “ còn việc đấy, việc gì thì mau ! Bây giờ ở hậu cần, gặp thì gọi là cán bộ hậu cần!”
“Cậu đừng sốt ruột chứ,” Trương Mạch , “Cậu tại Bạch Kiều Kiều, hại nông nỗi , khiến rơi tình cảnh ? Cậu tại thầy Hướng của khoa ngoài, và cả viện trưởng Kỷ của viện chúng thiên vị cô đến thế ?”
Trương Mạch Trần Mỹ Trân vốn ghen tỵ với Bạch Kiều Kiều, cô dám tự trả thù Bạch Kiều Kiều, nên Trần Mỹ Trân gây chuyện.
Trần Mỹ Trân quả nhiên mắc mưu, nhíu mày hỏi: “Tại ?”
Trương Mạch lập tức : “Đương nhiên là vì cô lai lịch lớn . Bạch Kiều Kiều cũng thật là, rõ ràng chúng đều ở chung một phòng, cô mà còn che giấu .”
“Cô lai lịch gì?”
Trần Mỹ Trân thấy Trương Mạch còn giấu giếm, nhịn hỏi.
Trương Mạch vẫn , cô Trần Mỹ Trân lòng đố kỵ mạnh mẽ, đặc biệt là ghen tỵ với Bạch Kiều Kiều.
Trần Mỹ Trân thật thì thứ đều bằng Bạch Kiều Kiều, nhưng cô một cha tiền đồ. Còn Bạch Kiều Kiều thì luôn cô xuất từ nông thôn, chỉ riêng điều cũng đủ khiến Trần Mỹ Trân cảm thấy Bạch Kiều Kiều bằng .
“Dù thì, thầy Trần mặt gia đình cô cũng chẳng đáng là gì.”
Trương Mạch , sắc mặt Trần Mỹ Trân biến đổi liên tục, đầu bút vô thức chọc thủng mấy trang giấy.
“Không thể nào, cô chỉ là một kẻ nghèo hèn từ vùng quê hẻo lánh, thể bối cảnh gì chứ! Cậu cô lừa ? Nếu gia đình cô thật sự thế lực, chẳng từ lâu ?”
Trần Mỹ Trân cho phép Bạch Kiều Kiều một nữa đè bẹp cô cái gia thế mà cô tự hào nhất.
“Nếu tin, tự hỏi cô là thôi.”
Trương Mạch .
Trần Mỹ Trân bây giờ tuy đuổi học, nhưng vẫn nhờ quan hệ của Trần Binh Thụy mà ở bộ phận hậu cần, cô nghĩ đây cũng là bát cơm sắt, hơn nữa cần nỗ lực vất vả sớm tối mà vẫn công việc như , trong lòng tự an ủi rằng như cũng , cô thèm cạnh tranh với đám chân đất .
Mấy ngày nay thấy Bạch Kiều Kiều, cũng cảm thấy mắt thấy thì lòng phiền, nhưng tin tức mà Trương Mạch mang đến , nghiễm nhiên phá tan bức tường ảo tưởng mà cô tự tạo chỉ với một cái chạm nhẹ.
Bạch Kiều Kiều cô dựa cái gì?
Trần Mỹ Trân khỏi nghĩ, những lúc từng khoe khoang trong ký túc xá, trong mắt Bạch Kiều Kiều chẳng giống như một kẻ múa rìu qua mắt thợ ?
Bạch Kiều Kiều cố ý che giấu , chẳng là xem cô trò hề ?
Trần Mỹ Trân càng nghĩ càng thấy đuổi học, nhất định là do Bạch Kiều Kiều giở trò lưng.
Rõ ràng là một dựa quan hệ, còn giả vờ cần cù nỗ lực mặt khác gì chứ?!
Trương Mạch thấy biểu cảm của Trần Mỹ Trân, liền cô nhất định sẽ yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-cuoi-lai-anh-o-thon-dong-va-cung-nhau-lam-giau/chuong-339-ghen-ty.html.]
“Thôi, với nữa, còn về lớp học đây. Thật là, sớm nhà cô giàu thế lực như , nên sớm kết với cô , bây giờ thì rẻ bèo cho Thư Mạn Linh và Từ Duyệt hai đó, chắc là nghiệp, đều thể dựa Bạch Kiều Kiều để tìm một công việc nhất!”
Trương Mạch càng như , Trần Mỹ Trân càng cảm thấy Bạch Kiều Kiều đáng ghét.
Chẳng từ lúc nào, những tờ giấy trong tay Trần Mỹ Trân cô xé nát.
Tin tức Bạch Kiều Kiều là cháu ngoại của Dương Phụ lan truyền nhanh chóng, cô vốn nổi tiếng ở Yến Đại, buổi giao lưu học thuật càng đến, trở thành hoa khôi âm thầm bình chọn trong giới sinh viên, giờ đây thế của cô hé mở, nhất thời trở thành đối tượng bàn tán của tất cả .
Hướng An Kỳ thẳng thắn "nhặt một kho báu", ông phúc hơn nhà họ Dương.
Kỷ Quế Chương chuyện thì phản ứng khá bình thản, ngược còn dặn dò Bạch Kiều Kiều một câu, đừng những lời đồn thổi bên ngoài kích động, vẫn nên đặt tâm trí việc học thuật.
Bạch Kiều Kiều đương nhiên đồng ý, cô thể nghĩ thoáng như Dương Phong Lâm, khi là cháu ngoại của Dương Phụ, cô càng thận trọng trong lời và hành động hơn , thể mất mặt lão tướng quân của ông .
Trong nhà lắp điện thoại, Thập Lý Thôn liên lạc với Bạch Kiều Kiều cũng tiện hơn.
Mèo Dịch Truyện
Tối hôm đó hơn bảy giờ, Bạch Kiều Kiều và Thẩm Hoành về đến nhà thấy điện thoại reo.
“Alo, Kiều Kiều ?” Giọng Đặng Mẫn truyền đến.
“Chị dâu, là em đây, chuyện gì ạ?”
“Để , với Kiều Kiều,” bên truyền đến tiếng Bạch Thế Hải, Bạch Thế Hải nhận lấy ống , “Kiều Kiều, chị dâu con thai , ba tháng đấy!”
“Được ba tháng ạ?”
“ , chị dâu con cũng thật là hồ đồ, là của hai đứa con , ba tháng mới nhận .”
Mặc dù gặp mặt, nhưng Bạch Kiều Kiều vẫn thể niềm vui trong lời của Bạch Thế Hải.
“Vậy thì quá , chúc mừng Hai.”
“Bọn bệnh viện kiểm tra về, bác sĩ thai định, hai đứa liền nghĩ đến việc gọi điện cho em !”
“Đây thật sự là một tin đại hỷ , nhưng Hai , chị dâu bây giờ m.a.n.g t.h.a.i cũng coi như là muộn , hai chị nhất định đến bệnh viện kiểm tra nhiều hơn, theo lời dặn của bác sĩ, nhất định bình an vô sự.”
“Anh , em yên tâm .” Bạch Thế Hải Bạch Kiều Kiều gì, họ chính là khó sinh mà mất, lúc sinh Bạch Kiều Kiều, tuổi cũng xấp xỉ tuổi Đặng Mẫn bây giờ, tuy ở nông thôn phổ biến, nhưng thật sự mà , vẫn rủi ro.
“Anh cho em chuyện với chị dâu vài câu.”
Bạch Thế Hải đưa điện thoại cho Đặng Mẫn, hai cô cháu chuyện khá lâu, cho đến khi Đặng Mẫn tiếc tiền điện thoại mới cúp máy.
Bạch Kiều Kiều bếp, thấy Thẩm Hoành rửa và nhặt rau xong xuôi.
“Có chuyện gì ở nhà mà lâu thế?”
Bạch Kiều Kiều liền kể chuyện chị dâu m.a.n.g t.h.a.i cho Thẩm Hoành: “Anh Hoành, con trai con gái?”
“Một đứa cũng .”
Thẩm Hoành dùng chân gạt gạt đống củi bên cạnh, thực sự hứng thú gì với con cái.
“Phải chứ.”
Thẩm Hoành suy nghĩ một lát: “Vậy thì một thằng con trai .”
“Anh trọng nam khinh nữ thế chứ?”
“Thằng con trai da dày, nếu lời thì đạp một phát khỏi cửa, còn con gái thì khó quản lắm.”