Sau Khi Trọng Sinh Tôi Không Làm Một Người Mẹ Kế Tốt Nữa 3 - Chương 30 Từ chối

Cập nhật lúc: 2024-12-24 06:15:59
Lượt xem: 139

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bùi Điềm Điềm nghĩ như , trong lòng chút tự hào, cũng thoải mái hơn nhiều. Bây giờ bọn họ lời , chờ lát nữa đạt giải thưởng, nhất định sẽ hối hận.

Dì Chu Xảo cô bé nhất định sẽ đoạt giải.

Cô bé mang theo suy nghĩ trong đầu, bước tới mặt Chu Xảo, cố ý lớn tiếng : "Dì Chu Xảo, cháu thể đoạt giải ?"

Mấy cô bé thi nhảy múa đều sang cô bé, biểu cảm mang theo mấy phần kinh ngạc và thể tưởng tượng nổi.

Chu Xảo thể cảm giác lúc là như thế nào, bởi vì hiệu quả khác xa với tưởng tượng của cô .

Dưới cái của cô , điệu nhảy mà cô dạy Bùi Điềm Điềm tương đối tiên phong. Ít nhất ai thể nhảy trong một trường học ở thành phố lạc hậu như thế , Bùi Điềm Điềm thể nhảy một điệu nhảy ở độ tuổi còn nhỏ như , điều chắc chắn thể gây ấn tượng với khán giả bên khán đài.

Bởi vì học sinh của trường khác đến tham gia cuộc thi, những trường tiểu học nhất thành phố đều sẽ đến, còn mang theo cả phim.

cho rằng đây là cơ hội đầu tiên để Bùi Điềm Điềm tạo dựng tên tuổi cho .

Bùi Điềm Điềm tràn đầy tự tin lên sân khấu biểu diễn, biểu diễn lâu nhận sự hưởng ứng nồng nhiệt từ khán giả, cô cảm thấy chút bối rối.

Cảm giác chuyện phát triển giống như cô suy nghĩ.

Lúc kết thúc, tiếng vỗ tay cũng yếu ớt.

Không chút nhiệt tình nào giống như lúc khác biểu diễn sân khấu.

Tại ?

Mặc dù Bùi Điềm Điềm bởi vì căng thẳng mà phần giữ chút rối loạn, nhưng dù vẫn hơn nhiều so với những kết thành đội nhảy múa lộn xộn.

Ít nhất từ góc của Chu Xảo thì là như .

Ở thời đại của cô , nhiều trẻ em từ khi còn nhỏ gửi học múa jazz, nhảy hiphop, v.v. Bọn họ đều tự tin biểu diễn sân khấu, luôn khiến khán giả kinh ngạc và giành vị trí quán quân.

chính là lấy tiêu chuẩn để huấn luyện Bùi Điềm Điềm.

Cho nên tràn đầy tự tin mà tới đây.

Tuy nhiên, bây giờ trong lòng mấy phần chắc chắn.

Nghe lời của Bùi Điềm Điềm, cô dừng một lúc : "Mặc dù một sai sót nhỏ ở phần giữa, nhưng biểu hiện tổng thể vấn đề, thể giành giải nhất cũng chắc chắn sẽ đạt giải nhì.”

Nghe lời khẳng định của cô , Bùi Điềm Điềm lập tức to vui vẻ.

Mặc dù cô bé hiểu lớn đánh giá như thế nào, cũng liệu khả năng nhảy múa của .

trong lòng cô bé rõ một điều, chỉ cần giành giải thưởng thì thể chứng minh vô cùng lợi hại.

Mà những lợi hại thường sẽ chủ động tìm tới bạn cô bé.

Cô bé cần chạy theo lấy lòng mấy bạn học nữ trong lớp giống như nữa.

Cô bé trở thành đối tượng khác lấy lòng, trở thành bạn học chào đón nhất trong lớp.

Mấy bạn học nữ thấy lời , sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

Không ai trong bọn họ dám thể giành giải thưởng. Bùi Điềm Điềm lấy sự tự tin như ?

Mấy đứa trẻ đều nhận thua, lúc vẻ mặt của Bùi Điềm Điềm càng trở nên thù địch.

Ở phía bên , các học sinh của Tống Ngôn Chi cũng đang biểu diễn sân khấu.

Phần giới thiệu bản bằng tiếng Anh ngay lập tức thu hút sự chú ý của .

Bởi vì trường học của bọn họ chỉ mới mở lớp dạy tiếng Anh trong năm nay, vì để giúp bọn trẻ nhanh chóng bắt kịp trình độ của các trường tiểu học vượt trội khác, bọn họ còn mời cả giáo viên tiếng Anh.

Trước đây quan tâm nhiều đến môn học nhưng kể từ khi Bộ Giáo dục thông báo “Tiếng Anh trở thành môn thi bắt buộc trong kỳ thi tuyển sinh đại học” thì thể quan tâm

Những năm gần đây, với sự phát triển nhanh chóng của các thành phố lớn bên ngoài, đều phát hiện rằng thành phố miền núi của các thành phố đó gần chục năm.

Mặc dù thích nhưng bởi vì mà ảnh hưởng đến tương lai của con .

Chỉ là cho dù như , nhiều trường học vẫn quá coi trọng môn học .

Các học sinh thì càng coi môn học giống như một trò giải trí, thậm chí một học sinh còn cảm thấy chán ghét, tự hào vì cần học.

Lúc , đột nhiên lên sân khấu giới thiệu bản và hát bằng tiếng Anh, điều tự nhiên thu hút sự chú ý của .

Lớp học tiếng Anh của bọn họ chỉ mới thành lập bao lâu, lợi hại như ?

Những học sinh bao giờ học môn một cách nghiêm túc đều vô cùng ngạc nhiên.

Bọn họ thậm chí còn nền tảng vững chắc, đương nhiên hiểu tại thể học nhanh như .

Cho đến khi bài hát kết thúc, tất cả vẫn kịp phản ứng.

Giáo viên các trường học khác cũng đang bàn tán sôi nổi: "Trường học của bọn họ bắt đầu học tiếng Anh từ khi nào ?"

“Không năm ngoái vẫn ?”

"Mấy học sinh thật là lợi hại, lên cấp hai học tiếng Anh, nhưng bây giờ thậm chí còn hát một bài hát nào."

"Đúng vậy, thật là ngờ tới, khi về chúng chuyện với hiệu trưởng một chút, xem nên mở lớp tiếng Anh , nếu trường tiểu học của chúng sẽ tụt hậu."

Sự cạnh tranh giữa các bạn cùng lớp cao, giữa các trường học cũng là như .

Cũng bởi vì đó trường học của bọn họ thể theo kịp các trường tiểu học nhất cho nên tuột mất nhiều học sinh xuất sắc.

Bây giờ nên trường học của bọn họ thể lên, tự nhiên sẽ thu hút những học sinh khác tới.

Từ đó khiến những ở các trường khác cảm thấy đe dọa.

Hiện nay trong thành phố chỉ hai, ba trường tiểu học dạy môn tiếng Anh mà thôi.

lẽ bao lâu nữa, nhiều trường tiểu học đều sẽ sớm đưa môn học chương trình giảng dạy.

Tống Ngôn Chi nghĩ như , nhưng cũng , bởi vì bọn họ bắt đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-khong-lam-mot-nguoi-me-ke-tot-nua-3/chuong-30-tu-choi.html.]

Sau khi cô dạy tiếng Anh, hướng phát triển trong tương lai, cho nên cố gắng thuyết phục các học sinh, để bọn họ theo học tập, cô cũng nghiêm túc dạy bảo để cho chương trình học nhàm chán.

Mặc dù vẫn nhiều coi thường môn học giống như đây.

cũng đào tạo một học sinh xuất sắc.

Trong tương lai bọn họ sẽ cảm thấy ơn những nỗ lực hiện tại của .

Ít nhất tại thời điểm , nhiều học sinh đang buồn bã vì đây bọn họ học tập nghiêm túc.

Mà cũng thành công thu hút sự tò mò của các học sinh ở các lớp .

"Tiểu Bảo, Tiểu Bảo, bọn họ hát những bài hát tiếng nước ngoài kìa. Thật là lợi hại." Thiết Trụ hào hứng nắm lấy tay Tiểu Bảo, kéo qua sân khấu bên .

Tiểu Bảo hề ngạc nhiên chút nào, ngày nào cũng bài hát , cũng thể hát .

khi Thiết Trụ bọn họ lợi hại, trong lòng bé vô thức cảm giác tự hào, bình thường lãnh đạm, giống như thể thu hút sự chú ý, lúc nặng nề gật đầu: " ."

Thiết Trụ thấy bé đồng ý, càng cảm thấy mấy lợi hại.

Thứ mà ngay cả Tiểu Bảo cũng cho là lợi hại thì chắc chắn siêu cấp lợi hại.

Thiết Trụ lập tức : "Oa, quá lợi hại, cũng học."

Tiểu Bảo chằm chằm các học sinh sân khấu, gì.

Cậu bé cũng học, còn học giỏi hơn bất kỳ nào khác.

Phải tài giỏi giống như .

Cậu bé hất cằm đầy tự hào : “Là dạy đấy.”

Bùi Duật Sâm nghiêng đầu con trai , nụ khuôn mặt bé tràn ngập niềm tự hào và hạnh phúc thể che giấu.

Anh chút buồn , hoá con trai cũng dáng vẻ .

đến, những học sinh quả thực biểu diễn xuất sắc, mặc dù phát âm lắm nhưng mới mấy tháng học đến mức là vô cùng tài giỏi.

Trong tương lai, trình độ của bọn họ trong môn học chắc chắn sẽ vượt xa hầu hết .

Vốn dĩ lúc còn chút lo lắng, Tống Ngôn Chi đầu tiên giáo viên sẽ thể quản lý học sinh của .

Ngoài , một học sinh thái độ bài xích những thứ của nước ngoài, chịu học, khó để truyền thụ kiến thức.

ngờ rằng cô thể tới mức độ vượt trội như .

Làm một giáo viên, thể nghi ngờ là cô trình độ vô cùng ưu tú.

Bùi Duật Sâm mấy học sinh bước xuống sân khấu, kích động ôm lấy vợ , khuôn mặt cô lộ nụ , ánh mắt cũng vô cùng dịu dàng.

Dưới khán đài, khán giả vỗ tay vang dội.

Chu Xảo gần như ngây ngốc theo dõi màn thi tài.

Không bởi vì thực lực của bọn họ, mà bởi vì những học sinh là học sinh của Tống Ngôn Chi.

Khi bọn họ bước lên sân khấu biểu diễn, cô chút ngạc nhiên, còn tưởng là học sinh của trường khác.

Lúc cô lấy tinh thần, thấy mấy học sinh đó đang chuyện với Tống Ngôn Chi, cô mới giật nhớ chuyện Tống Ngôn Chi là một giáo viên.

Sắc mặt của cô lập tức trở nên khó coi.

Vì tiếng Anh vẫn luôn là môn cô học kém nhất.

Ở tương lai học đại học, ngay cả CET-4 cô cũng thể thi đậu..

Cũng may ở thời đại , khi cô học đại học chú trọng tới môn học .

càng yên lòng.

Thật sự ngờ học sinh tiểu học bây giờ đạt đến trình độ .

Điều khó chấp nhận hơn nữa là những học sinh đều do Tống Ngôn Chi dạy dỗ.

Trước khi lớp học bọn họ biểu diễn, cô cảm thấy màn trình diễn của những gì nổi bật.

khi các học sinh của Tống Ngôn Chi bước lên sân khấu, bầu khí đột nhiên đổi.

Rất rõ ràng là màn trình diễn mang đến cảm giác ấn tượng cho các học sinh và những lãnh đạo

Đó là cảnh tượng mà cô tưởng tượng Bùi Điềm Điềm sẽ nhận .

ngờ rơi học trò của Tống Ngôn Chi.

là một xuyên đến từ tương lai, nhưng những thuộc thế hệ cũ đánh bại, khiến cho cô vô cùng khó chịu.

Bùi Điềm Điềm hiểu, nhưng phản ứng của , cô bé cũng lợi hại.

Cô bé cực kỳ ngưỡng mộ : “Dì ơi, bọn họ lợi hại ? Bọn họ hát gì , cháu hiểu.”

"Không gì lợi hại, học thì bình thường cũng dùng , chỉ là lãng phí thời gian mà thôi." Đừng là ở thời đại , ngay cả ở tương lai, cô cũng cảm thấy học tiếng Anh thể dùng việc gì.

Tất nhiên, thể đặc biệt ưu tú chắc chắn sẽ ích, nhưng chuyện ai cũng thể , nhiều đều sử dụng , cô cảm thấy ở thời đại càng cần thiết.

Bùi Điềm Điềm còn nghĩ nếu như học , chẳng cũng sẽ lợi hại , bây giờ thấy lời , lập tức vô cùng thất vọng.

Hóa là vô ích.

Vậy thì tại dáng vẻ kích động như ?

dì Chu Xảo như , chắc chắn là đạo lý.

Cuộc tranh tài khốc liệt đến hai giờ chiều mới kết thúc.

Chẳng mấy chốc đến lúc trao giải thưởng.

Loading...