Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 11: Thành Kẻ Trắng Tay

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:28:03
Lượt xem: 153

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại đô đốc cuối cùng cũng lấy từ bàn tiệc một chiếc thìa sạch "ban" cho nàng.

Mạnh Thiến Thiến bế tiểu bảo bối lòng, gấp khăn sạch lót cằm nó, đó dùng đầu cán thìa sứ từ từ đút cho nó.

Tiểu bảo bối mở miệng nhỏ, háo hức mút lấy.

Phiêu Vũ Miên Miên

Lục Nguyên thấy tiểu bảo bối thật sự ăn, đôi mắt hẹp dài khẽ nheo , rõ ràng chút bất ngờ.

"Từng chăm trẻ con?"

Hắn lơ đễnh hỏi.

Mạnh Thiến Thiến : "Nhà một đứa em trai."

Lục Nguyên khoanh tay, lười biếng nàng: "Em trai ngươi Mạnh Lãng, chỉ kém ngươi một tuổi."

Hắn thể gọi chính xác tên em trai nàng, chỉ sợ phu quân Lục Lăng Tiêu của nàng cũng rõ như .

Nghĩ cũng lạ, mới đầy một ngày, nhưng đàn ông tàn nhẫn nhất thiên hạ thể nửa đêm mang trẻ con đến tìm nàng, chắc chắn tra cả tổ tiên mười tám đời của nàng.

"Em họ."

Mạnh Thiến Thiến .

"Em họ cũng do ngươi quản?"

" thích."

Tiểu bảo bối tóp tép, thỉnh thoảng Lục Nguyên, Mạnh Thiến Thiến, như đang hai chuyện.

Mạnh Thiến Thiến đối diện đôi mắt to đen láy của tiểu bảo bối, : "Đứa bé đầy một tuổi."

Lục Nguyên khóe miệng nhếch lên, ngạo nghễ : "Bản đô nó đầy tuổi, nó liền đầy tuổi."

Cũng , chỉ hươu ngựa, ngoài ngươi còn ai?

Mạnh Thiến Thiến nữa, chuyên tâm cho trẻ ăn.

Lục Nguyên chiếc ghế trơn, tựa lưng, chỗ gác chân, vô cùng khó chịu, tỏa khí lạnh và bực bội.

Có thể thấy đang cố gắng nhẫn nhịn.

Cả kinh thành lẽ ai ngờ, đại đô đốc oai phong lẫy lừng, ngày một tiểu bảo bối cho thể nổi giận.

Không bao lâu , tiểu bảo bối cuối cùng no nê, ợ hai tiếng, ngẩng cằm lên, vô cùng thần khí ngủ .

Trong lúc đó, Mạnh Thiến Thiến và đại đô đốc đều nhắc đến chuyện nhà họ Lục dự tiệc bốc chu.

Hai , một quan tâm, một cũng quan tâm.

 

Mạnh Thiến Thiến ngủ từ lúc nào, tỉnh dậy là sáng hôm , đại đô đốc và tiểu bảo bối biến mất.

Nếu trong lòng nàng còn lưu mùi sữa nhẹ, nàng sợ rằng tưởng hai cha con từng đến.

Nàng cảm, nên thỉnh an lão phu nhân, ở Hải Đường viện dưỡng bệnh.

Lý ma ma nấu cho Mạnh Thiến Thiến một bát yến sào.

Mạnh Thiến Thiến đang ăn, quản sự ma ma của Phong viện đến.

Hóa , hôm qua Lâm Uyển Nhi chọn mấy tấm vải, bảo gửi về phủ.

Sáng sớm, mang đến, đang đợi trong phủ để thanh toán.

Mạnh Thiến Thiến : "Bảo cô tự trả, tìm gì? Không mua vải."

Tiền ma ma sửng sốt nên lời.

Thấy bà , Mạnh Thiến Thiến hỏi: "Còn việc gì nữa?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-11-thanh-ke-trang-tay.html.]

Tiền ma ma hồn, nghi ngờ : " việc thứ hai. Bên Phong viện mỗi ngày cần một bát yến huyết, là để bổ khí an thai cho Lâm cô nương. yến huyết trong phủ chúng lượng nhất định, ăn bao nhiêu, thì đến kho lấy bấy nhiêu. Sáng nay Lục Lạc lấy, lấy ."

, cố ý liếc Lý ma ma, cho rằng Lý ma ma đang khó Phong viện.

đại thiếu phu nhân trong phủ mấy năm nay như quả mềm, nổi tiếng rộng lượng, dễ bắt nạt.

Mạnh Thiến Thiến đặt thìa xuống, dùng khăn lau miệng: "Là ý của , Lâm cô nương ăn, để cô tự bỏ tiền ."

Yến sào quý giá, vận chuyển từ xa, đến kinh thành một cân thể bán giá ba mươi lượng, yến huyết càng cần , trăm lượng còn là rẻ.

Lão phu nhân mỗi ngày một bát, đôi khi nhị phu nhân và Lục Linh Lung cũng đến ăn ké vài bát, kể lão phu nhân ăn mang về nhà đẻ, mỗi tháng chỉ riêng yến sào tốn mấy trăm lượng.

Mạnh Thiến Thiến nỡ ăn, nhưng xem, bao năm chân thành cho lũ bạch nhân lang nào.

Tiền ma ma bát yến huyết còn đầy bàn Mạnh Thiến Thiến, gượng: "Lâm cô nương cũng đang vì nhà họ Lục nối dõi ? Tiền bạc , thể để cô tự bỏ ? Hơn nữa, một phu nhân cũng ăn hết, lãng phí ?"

Mạnh Thiến Thiến lạnh nhạt : " dù ăn một nửa, đổ một nửa, cũng là việc của . Cô bỏ tiền, thì đừng ăn."

Tiền ma ma ngờ thái độ đại thiếu phu nhân kiên quyết như , vội vàng đến Phúc Thọ viện báo với lão phu nhân.

Lão phu nhân tức đến nghẹt thở, sai ma ma bên cạnh đến mắng Mạnh Thiến Thiến, bảo nàng đừng điều, mấy tấm vải là mua cho chắt tương lai của bà, yến sào cũng là cho chắt tương lai ăn.

Mạnh Thiến Thiến : "Bà yêu quý chắt như , chi bằng tự bỏ tiền cho Phong viện, cũng coi là tấm lòng của bà. Không đắt, chỉ bảy tám trăm lượng thôi."

"Nó thật sự ?"

"Vâng, lão phu nhân, ngàn thật, nô tỳ dám bịa chuyện."

Lão phu nhân tức nghiến răng: "Con nhỏ phản thiên !"

Bảy tám trăm lượng, bà bỏ !

Ma ma : "Nghe hôm qua đại thiếu gia dẫn Lâm cô nương dự tiệc, vì chuyện ?"

Lão phu nhân tức giận: "Không tại nó tự chạy ? Có giúp nó giải vây, nó ơn, ngược cắt tiêu chuẩn của ... ban đầu nên cưới loại tiểu thư tiểu gia đình , suốt ngày ghen tuông, trách gì Tiêu nhi phòng nó!"

 

Hải Đường viện.

Mạnh Thiến Thiến ăn xong yến sào, với Lý ma ma: "Lô yến ăn xong, mua nữa."

Lý ma ma do dự: "Như , lão phu nhân bên đó cũng ăn ?"

Mạnh Thiến Thiến : "Vẫn câu đó, ăn tự mua."

Hôm qua chịu ủy khuất lớn như , hôm nay tiểu thư quyết định gì Lý ma ma cũng hiểu.

giận thì giận, thể chạm nguyên tắc.

Lão phu nhân chính là nguyên tắc của nhà họ Lục.

Lý ma ma đóng cửa .

"Tiểu thư, thật với nô tỳ, rốt cuộc tiểu thư định gì? Là gây sức ép với nhà họ Lục, khống chế Lâm cô nương, là—"

Mạnh Thiến Thiến lắc đầu: " khống chế cô gì? Chỉ cần cô trêu , thể xem như thấy."

Lý ma ma : "Vậy tiểu thư ..."

Mạnh Thiến Thiến nghiêm túc : "Ma ma, năm xưa là nhà họ Lục đến cầu hôn, ông nội nỡ để nhỏ tuổi xa, lão thái gia liên tục đảm bảo, sẽ đối xử với cháu gái của ông, tuyệt đối để cháu gái chịu nửa phần ủy khuất. Mấy năm nay, tròn bổn phận vợ, cũng đủ hiếu đạo của con dâu, cháu dâu, nên cho, nên cho, đều cho hết, nhưng , nhận gì?"

"Một chồng yêu , một nhà chồng chỉ vắt kiệt ."

"Ma ma, như nữa."

 

Sáng sớm, Lục Lăng Tiêu doanh trại một chuyến, về đến nhà liền chuyện vải vóc và yến sào.

Hắn nhíu mày: "Bảo Tùng Trúc viện thanh toán ."

Hạ nhân : "Tùng... Trúc viện cũng còn tiêu chuẩn nữa. Đại thiếu gia, từ hôm nay, ngài... là kẻ trắng tay ."

Loading...