Một ngôi nhà trong hẻm.
Cơ Ly đang mặt đen như mực, cầm bút như bay.
Viết xong nét cuối, ném cả bút lẫn sổ sân nhà bên.
Từ khi gặp Tiểu Dần Hổ, chuyện xui xẻo ngừng ập đến, nào rơi xuống giếng khô, nào đập tường, đó còn thêm nỗi nhục "trần như nhộng"... Đệ nhất soái vệ uy phong lẫy lừng, để lộ nhiều điểm đen thế .
Tức c.h.ế.t !
Hắn dùng đồng tiền bói một quẻ.
"Hoa nở phía nam, cũ đến, chà."
Cơ Ly nhướng mày, cầm đồng tiền bói , giải xong quẻ bàn, khóe miệng nở nụ ý vị.
"Là Tị Xà đây, kẻ độc ác lạnh lùng nhất trong Thập Nhị Vệ, nếu nhớ nhầm, Tị Xà và Lệ Hải Nhai từng ít hiềm khích."
"Ừm, nợ cha trả bằng con, nợ của Đại Dần Hổ, Tiểu Dần Hổ trả, công bằng, công bằng!"
Cơ Ly đội nón lá bàn, cầm la bàn phong thủy và quạt giấy, bước khỏi sân.
Vạn bàm bàm chợ về, thấy liền hỏi: "Cơ công tử, ngài đấy?"
Cơ Ly : "Đi đón một bạn cũ, dẫn về nhà chơi."
...
Ngày mùng 10 tháng 4, kỳ nghỉ đầu tiên của Uất Lễ, An Viễn hầu bận việc, Tạ Ngạn Hàn Lâm viện, ông thăm Khổng biên tu - thượng cấp của Tạ Ngạn.
Uất thị cũng theo, sai quản gia hầu phủ đến Quốc Tử Giám đón Uất Lễ, tất nhiên là gặp.
Mạnh Thiến Thiến cũng đến Quốc Tử Giám, mang theo điểm tâm của Đỗ nương tử cho Uất Lễ và Lận công tử.
Uất Lễ là biểu , lập tức chạy cổng, Lận công tử cùng.
Khi thấy bóng cạnh Mạnh Thiến Thiến, Lận công tử tròn mắt như thấy ma: "Lận Tiểu Nhụ! Em... em ngoài ?"
Phiêu Vũ Miên Miên
Lận Tiểu Nhụ đáp: "Ừ."
Lận công tử ôm đầu, em gái, cái hộp tay cô: "Cái ... cho ?"
"Cho và Uất công tử." Lận Tiểu Nhụ đưa hộp cho .
Lận công tử xúc động : "Thì trong lòng em... quan trọng thế..."
Lận Tiểu Nhụ : "Em giúp Mạnh cô nương mang hộ."
Lận công tử ngớ : "Hả?"
Lận Tiểu Nhụ giải thích: "Mạnh cô nương hẹn em phố chợ, Quốc Tử Giám gần cả hai nhà, nên hẹn gặp ở đây."
Lận công tử mặt như chàm đổ: "Vui quá hóa buồn."
"Biểu ca của em."
"Em gái ."
Mạnh Thiến Thiến và Lận công tử giới thiệu hai .
Uất Lễ từng đến nhà họ Lận, nhưng gặp Lận Tiểu Nhụ.
Uất Lễ chắp tay: "Lận tiểu thư."
Lận Tiểu Nhụ đáp lễ: "Uất công tử."
Mạnh Thiến Thiến hỏi thăm tình hình học tập của Uất Lễ, tỉ mỉ từng chi tiết, thực sự như một phụ nhỏ.
Biết Uất Lễ định, nàng yên tâm, nghiêm túc cảm ơn Lận công tử quan tâm giúp đỡ.
Lận công tử gãi đầu : "Bạn bè mà, nên thôi."
Mạnh Tiểu Cửu cảm ơn ! Mạnh Tiểu Cửu cảm ơn !
Lận Tiểu Nhụ: "Anh, mặt đỏ lên ."
Lận công tử nổi điên, con bé c.h.ế.t tiệt! Không hạ bệ trai thì c.h.ế.t !
Mạnh Thiến Thiến mang ba hộp, đưa hai hộp còn cho hai , cùng Lận Tiểu Nhụ lên xe phố chợ.
Lận Tiểu Nhụ phố chợ kinh thành nhiều đồ , chỉ bẩn và lộn xộn, đôi khi gặp kẻ vô lý.
Điều , Mạnh Thiến Thiến sợ.
Bởi vì, nắm đ.ấ.m của nàng lý lẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-135-nguoi-xua-den-ngay-cuoi-toi.html.]
Lận công tử ôm hộp Quốc Tử Giám, ba hộp, ôm hai: "Uất Lễ, Quốc Tử Giám , giờ gì nhất?"
Uất Lễ đáp: "Học hành chăm chỉ, ba năm đỗ khoa cử, chỗ dựa cho biểu ."
"Ừm... Hả?"
Nghe vẻ hợp lý, vì ai Quốc Tử Giám cũng thành danh, nhưng... chỗ dựa cho biểu là ?
"Cậu đùa ?"
" đùa, tình hình biểu chút đặc biệt, hiểu ."
Nhà họ Mạnh gả xa tái giá, nếu phấn đấu, biểu bắt nạt, ai bênh vực.
Biểu cảm của Lận công tử khó tả.
Cậu đang gì ?
Người hiểu là đấy! Cô là Mạnh Tiểu Cửu mà!
Lận công tử : "Ba chữ Mạnh Tiểu Cửu, thể ngang khắp kinh thành, chỉ cần cô vấp ngã, Trương tướng quân sẽ dẫn quân biên giới san bằng cả con phố!"
Uất Lễ hỏi: "Mạnh Tiểu Cửu là ai?"
Lận công tử ánh mắt ngây thơ của : "Cậu thật sự ..."
Trên xe ngựa.
Lận Tiểu Nhụ với Mạnh Thiến Thiến: "Mạnh cô nương, cảm ơn cô tìm giúp phần còn của sách phong thủy, cuốn sách đó thích, tưởng cả đời tìm ."
Mạnh Thiến Thiến mỉm : "Chuyện nhỏ."
Chỉ là vẽ cho Cơ Ly một bức "Trăng thanh áo mỏng".
Lận Tiểu Nhụ : "Nét mực còn mới, dường như xong."
Mạnh Thiến Thiến sặc sụa: "A... là hiệu sách chép, hôm đó họ nhiều bản."
Lận Tiểu Nhụ nhẹ nhàng lật sách: "Sao chép giống, như bản gốc."
...
Ngày cưới càng gần, Lý bàm bàm càng bận rộn, dù phô trương, nhưng vẫn chuẩn đầy đủ, chữ hỷ dán lên, đèn lồng đỏ treo lên, hoa hồng mẫu đơn trong sân cũng bày biện.
Bảo Thư nhiều phá hoại, nhưng đều nhịn .
Tuổi còn nhỏ mà kiềm chế cảm xúc, thật dễ dàng.
Lý bàm bàm đang chỉ huy Vũ ca tháo chiếc đèn lồng bát giác cuối cùng.
"Để cái ."
Mạnh Thiến Thiến .
Lý bàm bàm đáp: "Tiểu thư, đèn cũ quá , nên mới."
Mạnh Thiến Thiến chiếc đèn lồng đung đưa hiên, nó giống hệt bức vẽ của Dần Hổ trong hang động, chỉ khác là mấy dòng chữ nàng .
Đàn Nhi : "Chị thích nó lắm, ngày nào cũng ngắm nó lâu!"
Lý bàm bàm suy nghĩ: "Tiểu thư thích thì để , tháo xuống giặt treo lên."
Mạnh Thiến Thiến gật đầu.
Dạo họ mua sắm ít, may là sống trong hẻm nhà hoang, thì sớm lộ tin.
Mạnh Thiến Thiến gửi mời đến Phong bàm bàm và Lôi thợ mộc, mời họ khách nhà gái, đến dự hôn lễ ở Đô đốc phủ.
Phong bàm bàm nhận lời.
Lôi thợ mộc mặt khó chịu: "Ta khỏi thành vài ngày, chắc kịp về."
Mạnh Thiến Thiến định mời Cơ Ly, nhưng về, nàng để mời bàn.
Chỉ là áo cưới vẫn tin tức, Lý bàm bàm sốt ruột: "Vẫn xong ? Đến ngày cưới mà..."
Mạnh Thiến Thiến bình tĩnh: "Bàm bàm, đừng lo, Sảnh quản sự giới thiệu, thể sai sót."
Lý bàm bàm : "Nói thì ... nếu kích thước , sửa, cũng mất thời gian, thể đến ngày cưới mới mang áo đến."
Mạnh Thiến Thiến : "Không bộ dự phòng ?"
"Khác !"
Lý bàm bàm dậy: " đến Đô đốc phủ hỏi Sảnh quản sự!"
Ngày 14 tháng 4, Vân Tây Dao hơn một tháng khép kín, cuối cùng cũng thêu xong mũi kim cuối cùng.