Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 398: Cháu Nội Của Lương Đế
Cập nhật lúc: 2025-04-19 18:34:40
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoàn ngờ gặp cha của Uất Tử Xuyên ở đây, càng ngờ nhà họ Uất dời đến đế đô nước Lương.
Thật trùng hợp!
Cha Uất : "Mẹ ngươi thai, cứ đòi ăn thịt kho tàu của một tiểu tửu quán ở đây."
"Có thịt kho tàu?"
Đàn Nhi mắt sáng rực.
Cha Uất thở dài: "Hết , tiểu tửu quán đóng cửa ."
Đàn Nhi thất vọng: "Đóng cửa là cát?"
Thôi xong, thèm thịt kho tàu thành hai.
Lục Nguyên chắp tay hành lễ với cha Uất: "Chú Uất."
Cha Uất Lục Nguyên từ đầu đến chân: "Ngươi là—"
Lục Nguyên : "Lục Nguyên."
Cha Uất chợt hiểu: "À, cái tên đô đốc đen đủi, vô ác bất tác, tội ác chất đầy—"
Phiêu Vũ Miên Miên
Uất Tử Xuyên bịt miệng cha .
Lục Nguyên Uất Tử Xuyên với ánh mắt hài hước: "Không ngờ ngươi đánh giá bản đốc cao như ."
Tức giận thì thể tức giận.
Không hiểu Uất Tử Xuyên chứ hiểu bản ?
Không cái nào oan uổng cả.
Cha Uất với Lục Nguyên: "Nghe ngươi cải tà quy chánh, công khai phản tỉnh, lóc xin bá tánh... sai sửa đổi thì lắm, thanh niên, tiền đồ!"
Nụ của Lục Nguyên biến mất.
Cha Uất hiếu khách, đoàn đến đế đô tìm cố nhân, lập tức mời về nhà họ Uất ở.
Uất Tử Xuyên kiên quyết yêu cầu ở cùng phòng với Thìn Long.
" sợ Lục Nguyên g.i.ế.c ."
Thìn Long nghĩ đến những lời Uất Tử Xuyên lưng Lục Nguyên, nếu là cũng g.i.ế.c Uất Tử Xuyên.
Thìn Long phản đối.
So với Thương Vô Ưu và Cơ Ly, Uất Tử Xuyên là thiếu niên ít ồn ào nhất, dễ ở cùng, ngoại trừ thỉnh thoảng sập mái nhà.
Nghĩ đến điều gì đó, Thìn Long hỏi: "Ngươi là Tây Nam, ban đầu quen Lục Nguyên?"
Uất Tử Xuyên thành thật trả lời: " đến kinh thành học b.ắ.n cung, tình cờ gặp , đô đốc phủ xạ thủ giỏi nhất, thế là theo."
Biểu cảm Thìn Long khó tả: "Đô đốc phủ một lũ cẩm y vệ múa đao, kiếm xạ thủ?"
Uất Tử Xuyên oán hận: "Được , đừng nữa, lừa ."
Chiều tối, đoàn xe đến đế đô.
Cổng thành canh gác nghiêm ngặt, xe họ chặn .
Người đánh xe của cha Uất nhảy xuống, lấy giấy thông hành và lệnh bài đàm phán.
Quân canh bốn xe phía : "Đều là nhà các ngươi?"
Người đánh xe bình tĩnh đưa túi tiền: "Vâng, xin quan gia thông cảm."
Quân canh đẩy túi tiền : "Bệ hạ trị quân nghiêm minh."
Người đánh xe vội thu : "Vâng, , tiểu nhân xúc phạm."
Quân canh kiểm tra từng xe, xem giấy thông hành, ghi sổ, đăng ký tên họ Uất.
"Vào ."
Quân canh .
Mạnh Thiến Thiến cảm thán: "Trước khi đến ngờ phòng thủ đế đô nghiêm ngặt thế, may gặp chú Uất, thì chúng cổng thành cũng xong."
Lục Nguyên quan sát qua đường, : "Tần vương xưng đế, mượn đại hôn thái tử phủ mời hùng thiên hạ, các thế lực sẽ lượt đổ về đế đô nước Lương, canh gác nghiêm ngặt cũng là lẽ thường."
Mạnh Thiến Thiến lấy khăn quạt.
Lục Nguyên hỏi: "Nóng?"
Mạnh Thiến Thiến gật đầu: "Trong xe ngột ngạt."
Lục Nguyên sờ trán cô, nóng, nhưng thật sự ấm hơn bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-398-chau-noi-cua-luong-de.html.]
Lục Nguyên mở thêm một khe cửa sổ: "Đỡ hơn ?"
Mạnh Thiến Thiến hóng gió, khẽ gật đầu: "Đỡ hơn ."
Lục Nguyên quần áo cô: "Mặc cũng nhiều."
"Tây Nam nóng."
Mạnh Thiến Thiến .
"Nóng ?"
Lục Nguyên hỏi.
Mạnh Thiến Thiến : "Ngươi hàn chứng, sợ nóng."
Lục Nguyên vén rèm, hỏi Uất Tử Xuyên đang nóc xe: "Ngươi nóng ?"
Uất Tử Xuyên phơi nắng cả chặng đường: "Nóng."
Nói xong, quên châm chọc Lục Nguyên: "Thanh niên nào mà sợ nóng, như ngươi, già ."
Lục Nguyên: "Uất Tử Xuyên ngươi xuống ngay cho !"
Cha Uất dẫn đoàn về nhà họ Uất.
Đế đô nước Lương phồn hoa, thua kém kinh thành Đại Chu.
Bá tánh an cư lạc nghiệp, dường như quan tâm Tây Nam xưng đế.
Miễn cuộc sống họ vẫn thế, ai cai trị họ là Tần vương Lương đế, ai quan tâm chứ?
Mấy chiếc xe nửa đường, bỗng tắc nghẽn, phía đoàn quan binh cầm biển "tránh đường".
Người đường tránh sang hai bên, xe ngựa thì rẽ ngõ hẻm.
Đoàn tới bốn xe, chen chúc trong con hẻm rộng, giữa còn nhiều tránh đường.
Cơ Ly ngó: "Gì thế? Hoàng thành nước Lương xảy chuyện lớn?"
Đàn Nhi thò đầu cửa xe: "Giết hả?"
Một thanh niên nhiệt tình : "Nghe giọng các vị là ngoại địa , dạo nhiều ngoại địa đến thật, là Giản quận vương của thái tử phủ ngoài."
Đàn Nhi hỏi: "Là cái thằng cháu ngoài dân gian đó hả?"
Nói thì đúng là thế, nhưng cảm giác cô bé đang chửi ?
Thanh niên lắc đầu, nghĩ quá nhiều, cô bé ngây thơ vô tội, là loại đó, chắc đa nghi.
Anh kiên nhẫn giải thích: "Các vị cũng chuyện Giản quận vương ? ! Bệ hạ Đại Lương chờ nhiều năm, cuối cùng nối dõi."
Đàn Nhi bĩu môi: "Chưa chắc !"
Đàn Nhi ấn tượng với cái gọi là cháu nội Lương đế giữa đường .
Chị gái ghét Thiên Cơ Các, nàng ghét Thiên Cơ Các.
Ai liên quan đến Thiên Cơ Các, nàng đều ghét!
Thanh niên há hốc miệng: "Thôi thôi, trẻ con vô tư."
Đàn Nhi khoanh tay, nghiêm túc : " nhỏ!"
"Tránh ! Tránh !"
Trên đường vang lên tiếng quát của quan binh.
Mạnh Thiến Thiến nhận thấy họ mặc giáp sắt đen, ngựa cũng đeo giáp đen.
Phản ứng đầu tiên của cô là Hắc Giáp quân.
Rõ ràng, Thìn Long, Tỵ Xà và Cơ Ly cũng cảm giác tương tự.
Cơ Ly dùng quạt vỗ Tỵ Xà: "A Xà, ngươi thấy trang phục bọn họ quen ?"
Tỵ Xà : "Ý ngươi là Hắc Giáp quân trướng Sở đại nguyên soái?"
Cơ Ly : "Một vạn Hắc Giáp quân mất tích đến giờ , trốn Tây Nam ?"
Thìn Long nhíu mày: "Tại trốn Tây Nam?"
Cơ Ly phân tích: "Tây Nam các thế lực cát cứ, tuy lấy Tần vương lớn, nhưng kỳ thực nghiêm ngặt như nước khác, một vạn mục tiêu lớn như , ngoài trốn ở Tây Nam, thật nghĩ nơi nào khác gây chú ý?"
Dù Cơ Ly thường đáng tin, nhưng thể phủ nhận phân tích lúc lý.
Họ từng cho rằng Hắc Giáp quân trốn ở nơi ẩn cư nào đó của Đại Chu, hoặc ngoài Ngọc Môn quan, nhưng nghĩ họ thể lẻn Tây Nam.
Cơ Ly hào hứng : "Này , nếu đúng thế, chúng đối phó Thiên Cơ Các sẽ đơn độc nữa!"