Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 4: Bắt Nàng Phải Rộng Lượng

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:24:54
Lượt xem: 142

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm khuya, khi dỗ lão thái quân ngủ, Mạnh Thiến Thiến rời khỏi viện, định trở về phòng .

Vừa bước , nàng chạm mặt Lục Lăng Tiêu.

Hắn đến tìm nàng.

Ban ngày hiểu lầm nàng, trong lòng vốn chút áy náy.

Sau đó, hỏi Lưu quản sự mới , mấy năm nay nàng luôn ân cần chăm sóc thái bà dù bà mất trí.

Trong lòng đầy hổ thẹn, đường về mua một chiếc trâm, định tặng nàng để bày tỏ sự hối .

kịp mở lời, nàng lên tiếng : "Thái bà ngủ , ngày mai hãy đến thăm, nhưng muộn một chút, thái bà thích ngủ nướng."

Lục Lăng Tiêu : "Ta đến tìm em."

"Tìm em?" Mạnh Thiến Thiến suy nghĩ một chút, "Bánh quế hoa hết ."

Lục Lăng Tiêu ngẩn , buồn bất lực.

Đầu óc cô nhóc nghĩ đến ăn uống ?

Hắn là loại sẽ tranh giành bánh trái với vợ ?

... Không đúng, sáng nay... lấy bánh của nàng đem cho khác.

Phiêu Vũ Miên Miên

Lục Lăng Tiêu ngượng, gằm giọng: "Nếu em thích ăn bánh quế hoa, sẽ mua cho em ở tiệm Chu."

Mạnh Thiến Thiến hỏi: "Anh tìm em chỉ để chuyện ?"

"Ta..."

Lục Lăng Tiêu nắm chặt hộp gỗ trong tay, định đưa cho nàng, thì Lục Lạc vội vã chạy đến.

"Tướng quân!"

Nàng cung kính hành lễ với Lục Lăng Tiêu, sang cũng vái chào Mạnh Thiến Thiến, giọng nhỏ nhẹ hơn: "Thiếu phu nhân."

Mạnh Thiến Thiến thèm đáp.

Lục Lăng Tiêu hỏi: "Có việc gì?"

Lục Lạc liếc sắc mặt Mạnh Thiến Thiến, khẽ : "Lâm cô nương hỏi tướng quân tối nay đến Phong viện dùng cơm ?"

"Nàng ăn?"

"Cứ đợi tướng quân mãi."

"Vô lý!" Lục Lăng Tiêu nhíu mày, bước nhanh về hướng Phong viện.

Lục Lạc nhanh nhẹn đuổi theo.

Bán Hạ tức giận dậm chân: "Đồ ti tiện! Cướp cướp đến tận viện của lão thái quân! Tướng quân tìm tiểu thư ba , thì Phong viện gọi hai ! Tướng quân là của nhà nàng ? Chỉ cho phép nàng độc chiếm? Nhìn bộ dạng run rẩy của con nhỏ đó mặt tiểu thư mà phát điên, như thể chúng chịu nổi Lâm cô nương của nó !"

Mạnh Thiến Thiến bình thản về.

Lý ma ma trừng mắt với Bán Hạ: "Không thấy tiểu thư đủ phiền não ? Ít mấy câu !"

Bán Hạ hừ một tiếng: " sai chỗ nào? Cưới về vợ, theo thành , tiểu thư còn uống của nàng mà! Chẳng qua là trong bụng cục thịt thôi, kiêu ngạo cái gì! Tiểu thư, cũng sinh cho tướng quân một đứa! Con của tiểu thư mới là đích tử! Đến lúc đó, xem nàng còn lấn lướt !"

Lý ma ma dù thích tính bộp chộp của Bán Hạ, nhưng ý kiến cuối cùng hợp ý bà.

Ở nhà chồng, con trai mới là chỗ dựa cả đời của vợ.

"Tiểu thư, tướng quân bây giờ chỉ con hồ ly ngoài mê hoặc, đợi khi hết hứng, tự khắc sẽ về bên tiểu thư. Lúc đó tiểu thư với tướng quân động phòng, sinh một hai đứa con, nửa đời cũng yên ."

 

Sáng sớm, Mạnh Thiến Thiến thức dậy.

Lý ma ma mang nước nóng , kéo rèm lên.

Thấy trán nàng đầy mồ hôi, áo ngủ cũng ướt đẫm, bà vội hỏi: "Tiểu thư, đêm qua gặp ác mộng ?"

Nửa năm , tiểu thư nhị phòng đẩy xuống nước, ốm một trận, từ đó về thường xuyên đau đầu và gặp ác mộng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-4-bat-nang-phai-rong-luong.html.]

"Hay là mời đại phu đến xem."

Lý ma ma khuyên.

Mạnh Thiến Thiến bình thản : "Không cần."

Khi lão phu nhân nhà, Mạnh Thiến Thiến mỗi ngày đều cùng Lục mẫu đến Phúc Thọ viện thỉnh an.

Nếu nàng , lão phu nhân sẽ trực tiếp mắng nàng, mà sẽ quở trách Lục mẫu dạy dỗ vô phương.

Khi Mạnh Thiến Thiến đến Phúc Thọ viện, Lục mẫu đang hầu lão phu nhân chải tóc.

Có lẽ vì Lục Lăng Tiêu sống từ cõi chết, lão phu nhân vui vẻ, đổi sang bộ y phục tươi sáng, bảo Lục mẫu búi tóc cho bà thêm phần tinh thần.

"Xoẹt — đau quá!"

Lão phu nhân nhăn mặt.

Lục mẫu vội : "Con sẽ nhẹ hơn."

Chải tóc xong, Lục mẫu tự tay hầu lão phu nhân rửa mặt.

Mọi thứ xong, chỉ còn bôi kem dưỡng da, thì nhị phu nhân tươi bước .

"Đại tẩu! Để ! Để !"

hối hả phòng, quan tâm Lục mẫu đồng ý , giành lấy hũ kem từ tay Lục mẫu, đẩy bà .

Vừa bôi kem, nhị phu nhân gương : "Ôi, đây thật là ?"

Lão phu nhân nhíu mày: "Sao ?"

Nhị phu nhân một cách phóng đại: "Trẻ mười tuổi, suýt nhận ! Quả nhiên, Tiêu nhi mới là bảo bối trong lòng , về đến nhà, tóc bạc cũng ít , nếp nhăn cũng biến mất!"

Lão phu nhân bật : "Cái miệng của mày!"

Lục mẫu quen, gì, sắp mâm.

Mạnh Thiến Thiến cùng với bà.

Ở Lục gia, chịu khó nhọc là đại phu nhân, nhưng kẻ hưởng lợi luôn là nhị phu nhân.

Mà rõ ràng Lục nhị gia là con thứ, đại phu nhân mới là con dâu đích của lão phu nhân.

"Linh Lung ?"

Lão phu nhân hỏi.

Nhị phu nhân tiếp tục bôi kem: "Nó tìm Tiêu nhi , mà, nó kính trọng trai nhất! Tiêu nhi thật tiền đồ, ở biên cương lập đại công, là tam phẩm đấy, chẳng còn giỏi hơn cả phụ ! Tiêu nhi do nuôi dưỡng, giá như cũng nên đưa nhị nhi, Đàn Nhi đến cho dạy! Hối hận quá, hối hận c.h.ế.t !"

Tay Lục mẫu cầm đũa siết chặt.

Lão phu nhân : "Được , đừng nịnh nọt nữa, gì?"

Nhị phu nhân ôm cánh tay lão phu nhân, nũng nịu: "Mẹ, con xem trúng một bộ trang sức của Bảo Lâm ký, tiền đủ."

Lão phu nhân quan tâm: "Chuyện nhỏ thế , với đại tẩu là , thiếu bao nhiêu cứ lấy từ kho ."

Lục mẫu : "Bảo Lâm ký đắt."

Lão phu nhân trợn mắt: "Sao? Nhà họ Lục bây giờ mua nổi một bộ trang sức nữa ?"

"Mẹ, phủ dùng tiền của..."

"Thiến Thiến, đây."

Lão phu nhân ngắt lời, vẫy tay gọi Mạnh Thiến Thiến.

Mạnh Thiến Thiến đặt bát đĩa xuống, tới.

Nhị phu nhân khéo léo nhường chỗ.

Lão phu nhân nắm tay nàng, vẻ mặt hiền từ: "Tiêu nhi về, vui nhất là Thiến Thiến ? Cũng , từ nay về , Thiến Thiến là phu nhân tướng quân, cũng cung kính gọi một tiếng Lục phu nhân."

Nói , bà thở dài, "Ông nội con mất sớm, phúc hưởng. mà, phu nhân tướng quân dễ . Ta , hôm qua con vì một đĩa bánh quế hoa mà khó Lâm cô nương ở Phong viện."

"Thiến Thiến , như là con đúng . Con là tiểu thương nữ từ U Châu đến, thể gả nhà họ Lục, là phúc tám đời tu mới . Thân phận con xứng, cách đối nhân xử thế cũng đừng quê mùa, đừng mặt mũi chồng con mất, hiểu ?"

Loading...