Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 52: Thủ Đoạn Đối Phó Trà Xanh
Cập nhật lúc: 2025-04-02 16:44:50
Lượt xem: 121
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quý phi thêm của hồi môn - đó là thể diện bậc nào!
Hơn nữa, như cả hậu cung sẽ thêm của hồi môn cho Lâm Uyển Nhi, đó là một lượng lớn cỡ nào!
Lão phu nhân tuy hiểu gì về Hắc Giáp Vệ thập nhị vệ, nhưng cũng phận Lâm Uyển Nhi đơn giản, bằng con trai bà dẫn riêng nàng gặp quý nhân.
Cháu trai bà là tướng quân, đáng lẽ cưới như Lâm Uyển Nhi - hậu duệ tướng môn!
Lão phu nhân vỗ tay Lâm Uyển Nhi, thở dài tiếc nuối: "Ôi, nếu Tiêu ca sớm gặp ngươi hơn thì mấy?"
Phiêu Vũ Miên Miên
Lâm Uyển Nhi lắc đầu, hiệu một hồi.
Lục Lạc : "Cô nương , đại thiếu phu nhân gia tài vạn lượng, cô chỉ là cô gái mồ côi, dám tranh giành gì với đại thiếu phu nhân."
Lão phu nhân nhớ cuộc trò chuyện lén , khinh bỉ : "Nhà nàng sớm hết tiền ! Mấy năm nay giấu khổ quá!"
Lâm Uyển Nhi gì, liếc Lục Lạc, Lục Lạc vội : "Lão phu nhân, tướng quân đến Phong Viện, ... đại thiếu phu nhân ly hôn, cô nương áy náy trong lòng, đặc biệt đến tạ tội với lão phu nhân, cô nguyện tạm thời dọn khỏi Lục gia, chỉ mong đại thiếu phu nhân và tướng quân hòa thuận."
Lão phu nhân lập tức : "Trong bụng ngươi chắt quý của , ai chứ ngươi !"
Lâm Uyển Nhi cúi đầu.
Lão phu nhân hừ một tiếng: "Ly hôn là thể, đồng ý!"
Rời khỏi Phúc Thọ Viện, Lục Lạc đỡ Lâm Uyển Nhi trở về.
Quay đầu xung quanh xác nhận ai, Lục Lạc hỏi: "Cô nương, rốt cuộc lão phu nhân ý gì? Rõ ràng thích đại thiếu phu nhân, cho nàng ly hôn?"
Lâm Uyển Nhi hiệu: Lão phu nhân hy vọng đại thiếu phu nhân tự nguyện rời .
Ly hôn là hai bên tự nguyện, chấm dứt quan hệ, mỗi một đường.
Hưu thê là do nữ phương phạm thất xuất, nhà chồng đuổi .
Còn tự xin rời là nữ phương , tự ý , ép, lợi nhất cho nhà chồng.
Lục Lăng Tiêu lập công ở biên ải, chuyện mang một cô gái về lan khắp kinh thành, lúc dù là hưu thê ly hôn đều khiến mang tiếng bạc tình.
Chỉ tự xin , tội đều đổ lên đầu Mạnh Thiến Thiến.
Là cô tự , là cô độ lượng của chính thất, là cô dung nổi đàn bà khác...
Lục Lạc hiểu : ", đại thiếu phu nhân chịu ?"
Lâm Uyển Nhi dừng bước.
Hải Đường Viện.
Mạnh Thiến Thiến bữa sáng trong phòng xem sổ sách Đàn Nhi mang về từ nha hàng.
Từ cô đến, nha bà tìm thêm nhiều kế toán đến tính sổ, trong đó một quyển tính , chỉ khớp liệu, còn sửa mấy chỗ cô cố ý sai.
Chữ ngay ngắn, dễ .
Mạnh Thiến Thiến hài lòng.
Chọn .
Mạnh Thiến Thiến đặt sổ xuống, trải bản đồ kinh thành.
Đã đề nghị ly hôn, sớm chuẩn rời khỏi Lục gia.
Việc cấp bách là mua một ngôi nhà an , cần lớn nhưng đường phố sạch sẽ, hơn nữa quá hẻo lánh vì cô còn ăn.
kinh thành đất chật đông, một vạn lượng trong tay e rằng khó mua nhà ở khu phồn hoa.
Nha bà từng mở thanh lâu, mở nha hàng, lẽ bà khu vực thích hợp, đến sẽ hỏi thử.
Đang suy nghĩ, bên ngoài vang lên giọng ồm ồm của Vạn mạc mạc: "Ngươi là ai? Đến gì?"
"Cô nương gặp đại thiếu phu nhân, phiền mạc mạc thông báo giúp."
Là giọng Lục Lạc.
"Con hồ ly tinh đó ?"
"Ngươi—"
"Thông báo thì thông báo, đợi đấy!"
Vạn mạc mạc oai vệ sân, đến cửa chính liền đổi giọng cung kính: "Tiểu thư, Phong Viện đến gặp."
Mạnh Thiến Thiến : "Cho ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-52-thu-doan-doi-pho-tra-xanh.html.]
"Vâng!"
Vạn mạc mạc cổng, với Lâm Uyển Nhi: "Vào !"
Lục Lạc đỡ Lâm Uyển Nhi bước qua ngưỡng cửa.
Vạn mạc mạc chặn Lục Lạc : "Cho cô , ngươi điếc ?"
Lục Lạc tức giận trừng mắt Vạn mạc mạc.
Lâm Uyển Nhi lắc đầu với Lục Lạc, Lục Lạc bất đắc dĩ ở ngoài cửa.
Lâm Uyển Nhi kéo rèm bước .
Bán Hạ đang ngủ bù, Lý mạc mạc đang gọi Đàn Nhi ăn cơm.
Trong phòng chỉ một Mạnh Thiến Thiến.
Lâm Uyển Nhi thi lễ.
Mạnh Thiến Thiến quen với kiểu mặt một đằng lưng một nẻo của nàng, chút ngạc nhiên, cũng chủ động hỏi, cứ thế bỏ mặc nàng.
Hồ mạc mạc bưng chậu quần áo giặt xong ngang, thấy Vạn mạc mạc áp tai rèm lén, kỳ quặc hỏi: "Bà gì đấy?"
Lại xuống, trời ạ, Vạn mạc mạc cầm một con d.a.o chặt củi!
Vạn mạc mạc nhỏ: "Con hồ ly dám động đến tiểu thư, c.h.é.m nó!"
Hồ mạc mạc méo miệng: "..."
Lâm Uyển Nhi đầu, liếc tấm rèm, bước lên hai bước, với tay lấy chén bàn.
Mạnh Thiến Thiến dùng sổ che tay nàng, ánh mắt liếc bụng nàng: "Khoan, uống bệnh, gánh nổi."
Lâm Uyển Nhi gần bếp lửa hai bước.
Mạnh Thiến Thiến : "Thanh hồng các nội vụ phủ ban, nóng khó chịu, nhớ tìm nội vụ phủ."
Lâm Uyển Nhi nhắm mắt, định xuống.
"Khoan!"
Vạn mạc mạc giật tấm rèm xông , rút phắt chiếc ghế lưng nàng, đặt một khối băng to đùng xuống chỗ !
"Không giấu kim, giấu thuốc, rõ nhé! Ngươi tự xem kỹ, đổ tại tiểu thư nhà !"
Lâm Uyển Nhi tức mặt xanh mét.
Lâm Uyển Nhi lạnh lùng hiệu: Đừng giả vờ nữa, ngươi đang dùng kế dụ địch, thực sự rời Lục gia.
Mạnh Thiến Thiến : " , ngươi đoán trúng , thực sự định rời Lục gia, dù phu nhân tướng quân, với tốc độ thăng quan của võ tướng, chịu đựng thêm một hai năm nữa, lẽ sẽ kiếm cho một tước phong."
Vạn mạc mạc gật đầu, giơ ngón tay cái: " là tiểu thư, thông minh!"
Lâm Uyển Nhi: Ngươi đắc tội Quý phi, còn phong tước?
Mạnh Thiến Thiến thản nhiên : "Không phong , cùng c.h.ế.t thôi, vợ nợ chồng trả, gây bao nhiêu họa, gánh bấy nhiêu."
Lâm Uyển Nhi: Hóa ngươi là loại ? Ngươi sợ với tướng quân?
Mạnh Thiến Thiến : "Ngươi cứ việc , nếu ngươi gan."
Lâm Uyển Nhí nắm c.h.ặ.t t.a.y áo, ngoảnh bước .
Vạn mạc mạc hét theo: "Không tiễn nhé! Tuyết đường quét sạch , đừng giả vờ ngã đấy!"
"Tiểu thư!"
Bên ngoài, Lục Lạc đỡ lấy Lâm Uyển Nhi sắc mặt tái nhợt.
Lâm Uyển Nhi ôm bụng, nàng thực sự tức đến đau bụng!
Vừa tức uất ức, thể !
Trong phòng, Vạn mạc mạc khiêng khối băng ngoài, hỏi: "Tiểu thư, chúng ... nữa?"
Bà thu xếp hành lý xong !
Mạnh Thiến Thiến nhặt một miếng bánh rán: "Đi chứ."
Vạn mạc mạc gãi đầu: "Vậy lúc nãy..."
Mạnh Thiến Thiến nghiêng đầu: "À, chọc tức nàng thôi."