Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 699: Bí mật hiện thế
Cập nhật lúc: 2025-07-05 16:39:50
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
________________________________________
Đàn Nhi tỉnh dậy, như thường lệ cô bé đến phòng Mạnh Thiến Thiến tìm cô.
"Chị ơi!"
Cô bé đẩy cửa , giường trống trơn. "Ơ, ?"
Bán Hạ bưng hộp đồ ăn từ nhà bếp nhỏ , suýt nữa đ.â.m Đàn Nhi đang đầu bỏ .
"Ôi trời, tiểu tổ tông chậm thôi!"
Nắp hộp đồ ăn rơi xuống.
Đàn Nhi nhanh tay đỡ lấy, khéo léo đậy cho Bán Hạ.
Bán Hạ thở phào nhẹ nhõm.
Đàn Nhi hỏi: "Gì mà hoảng hốt ?"
Bán Hạ trừng mắt, giận dỗi: "Đã với cô bao nhiêu , đừng tùy tiện phòng của tiểu thư và gia gia, lỡ may thấy những thứ nên thấy..."
Câu cuối biến thành tiếng thì thầm nhỏ.
"Thấy gì nên thấy?"
Đàn Nhi hỏi .
Ánh mắt Bán Hạ thoáng loé lên, vội vàng bịt miệng: "Nghe rõ thế cơ ... Không gì! Tóm trẻ con đừng tùy tiện phòng lớn!"
Đặc biệt là sáng sớm, gia gia và tiểu thư thiết lắm! Nàng vô tình bắt gặp nhiều , tiểu thư lẽ , gia gia mỗi đều vẫy tay bảo nàng lui xuống, nàng ngượng c.h.ế.t !
Dù nàng cũng là thiếu nữ lớn, đến tuổi gả chồng, là tỳ nữ theo hầu tiểu thư. Một điều Lý mỗ mỗ dạy nàng, để nàng hầu hạ tiểu thư hơn. Đàn Nhi mới bao nhiêu tuổi chứ?
Đàn Nhi khoanh tay, với khuôn mặt bầu bĩnh non nớt, già dặn : "Em từng thấy ! Trong sách, em hết !"
Bán Hạ há hốc miệng.
Kẻ nào dám cho trẻ con xem loại sách ?!
Đàn Nhi xong, bỏ .
"Hôm nay em ăn thịt kho tàu lắm!"
Cô bé nhảy ngoài.
"Thịt kho tàu! Thịt kho tàu!"
Vừa nhảy đến cửa, cô bé gặp Mạnh Thiến Thiến và Lục Nguyên trở về.
Ánh mắt cô bé sáng lên, dừng bước, giữ nguyên tư thế vẫy tay dễ thương: "Chị! Đô đốc!"
Ánh sáng ban mai chiếu lên khuôn mặt non nớt, trong mắt tràn đầy ánh bình minh.
Sự mệt mỏi trong cơ thể Mạnh Thiến Thiến lập tức tan biến.
Nàng dịu dàng cô bé mặt, như đang chính của quá khứ, giơ tay xoa đầu cô bé.
"Dậy sớm thế? Không ngủ thêm chút nữa?"
Đàn Nhi dụi đầu lòng bàn tay nàng, thích thú lưu luyến : "Ngủ đủ , nhớ chị quá. Chị ơi, tối qua chị thế? Sao dẫn em theo?"
Mạnh Thiến Thiến , véo má cô bé mềm mại: "Lần sẽ dẫn em theo."
Đàn Nhi thẳng , nghiêm túc : "Nhất ngôn vi định!"
Mạnh Thiến Thiến gật đầu : "Ừ, nhất ngôn vi định."
Lục Nguyên bỏ rơi.
Trong ngôi nhà , địa vị của ngày càng lung lay.
quen .
"Em thăm hoàng tổ phụ."
Mạnh Thiến Thiến với Lục Nguyên.
Lục Nguyên đáp: "Hoàng tổ phụ chắc , em cứ ở đây ăn chút gì với Đàn Nhi, xem , việc sẽ gọi em."
"Bệ hạ ?"
Đàn Nhi nghiêng đầu hỏi.
Cô bé chuyện nguy hiểm đêm qua.
Trước khi Mạnh Thiến Thiến kịp mở miệng, Lục Nguyên : "Lát nữa ăn cơm, để chị kể cho em ."
Đàn Nhi liền khoác tay Mạnh Thiến Thiến: "Chị! Ăn cơm!"
Mạnh Thiến Thiến bất đắc dĩ .
Nàng hiểu Lục Nguyên cố ý để bắt nàng ăn cơm.
Nàng quá để ý đến việc bụng đói.
Những điều nàng để ý, luôn nàng để ý.
Cảm giác khác che chở, chăm sóc , nàng thấy chút thích.
Mạnh Thiến Thiến và Đàn Nhi ăn cơm xong, cùng đến sân viện của Lương Đế.
Đối với con trai tưởng mất nhiều tìm , lão thái quân thể hiện sự trân trọng gấp mười hai phần.
Bà thậm chí còn bưng bát cơm, định đút cho đứa con trai ông cố!
Lương Đế ngượng đến đỏ mặt.
Khi Lục Nguyên bước , nhướng mày "ừ" một tiếng.
Lương Đế càng ngượng hơn.
Muốn "đại nghĩa diệt ", bảo vệ hình tượng đế vương uy nghiêm của .
Sau đó, Mạnh Thiến Thiến dắt tay Đàn Nhi bước .
Lục Nguyên như suy nghĩ của Lương Đế, khoanh tay, ý vị sâu xa nhướng mày, như đang hỏi: Còn đại nghĩa diệt ?
Lương Đế: ... Tiểu tử khốn kiếp, nắm yếu huyệt của .
Con trai tỉnh , chắt gái và chắt rể cũng về, lão thái quân mãn nguyện, quyết định đánh bài lá để ăn mừng.
Bốn đủ một bàn.
Lão thái quân chuẩn tinh thần thắng cả ba nhà, đặt túi tiền nhỏ của lên bàn ở vị trí nổi bật nhất.
Rồi ngẩng cao cằm, hùng dũng mở bài.
Nửa canh giờ , túi tiền của lão thái quân xẹp lép.
Bà đống bạc nén chất thành núi nhỏ mặt Mạnh Thiến Thiến, nước mắt ghen tị chảy dài từ khóe miệng...
Mạnh Thiến Thiến thắng cả ba nhà.
Nàng cũng ngạc nhiên.
Nàng cố ý.
Nàng chơi bài với tổ mẫu và hoàng tổ phụ, cố tình nhường bài cho họ.
hiểu , bài nàng nhường họ đều ăn .
Bài họ đánh, nàng xâu.
Hoặc là tự bốc, ù luôn.
Hai con thua cháy túi.
Mạnh Thiến Thiến ngượng ngùng: "Cháu cố ý."
Hai con đồng thanh: "Không cố ý mà thắng thế , cố ý thì còn ?!"
Mạnh Thiến Thiến ngây thơ chớp mắt.
Lục Nguyên thua vợ, coi như tiền tay trái sang tay , mất mát gì.
cũng mơ hồ nhận một sự đổi.
Trước đây vận may của nàng , dù cũng là duy nhất chống chọi với vận xui của Cơ Ly, còn thể gặp may mắn.
gần đây, vận may của nàng dường như càng hơn.
Hắn xoa xoa cằm.
Mình quả thật là "vượng phu" ?
"Xèo—"
Mạnh Thiến Thiến khẽ hít một .
Lục Nguyên vội hỏi: "Sao thế?"
Mạnh Thiến Thiến ôm bụng nhô lên: "Em bé hình như động đậy ."
Vẫn là những cử động thai nhi nhẹ, nhưng hiểu , trong đầu nàng thoáng hiện hình ảnh tiểu gia hỏa hài lòng đá chân.
Tiểu gia hỏa hài lòng chuyện gì?
Lão thái quân đánh bài đến mức gục xuống bàn ngủ.
Đàn Nhi cõng bà về Đình Lan viện nghỉ ngơi.
Lương Đế chuyện chính sự với hai .
Mạnh Thiến Thiến giấu giếm bộ quá trình phá trừ vu thuật của .
Nàng chuẩn tinh thần, nếu hoàng tổ phụ hỏi vu thuật của nàng từ mà , nàng sẽ là xem sách vu thuật ở thần điện Vụ Sơn.
Lương Đế hỏi.
"Hoàng tổ phụ, ngài chuyện giấu chúng cháu ?"
Lục Nguyên thẳng thắn hỏi.
Lương Đế bực bội : "Tiểu tử khốn kiếp, chuyện ?"
là Miêu Vương luôn đánh với tiểu tử .
Tiểu cháu ngoan ngày xưa, khi địa vị tuột dốc, cũng đánh !
"Tịch Phong còn ở đây."
Lục Nguyên .
Từ khi sân viện, nhận .
Tịch Phong là cao thủ đại nội hoàng tổ phụ trọng dụng nhất, âm thầm hộ tống đến đây.
Đêm qua để Tịch Phong ở sân viện, lệnh cho bảo vệ hoàng tổ phụ.
Trừ khi hoàng tổ phụ tự lệnh, bằng Tịch Phong tuyệt đối rời .
"Có chuyện gì quan trọng hơn an nguy của cháu trai báu bối của ngài?"
Điều động Tịch Phong rời khỏi , tuyệt đối chuyện nhỏ.
"Hoàng tổ phụ."
Mạnh Thiến Thiến ngài với ánh mắt mong đợi.
Lương Đế thể từ chối tiểu tử khốn kiếp, nhưng thể từ chối ánh mắt đầy mong chờ của cháu dâu.
"Các cháu tại Lâu Lan vương phi kinh ?"
Ngài thở dài hỏi.
Lục Nguyên mở miệng.
Lương Đế: "Không hỏi ngươi."
Chỉ chuyện với cháu dâu thôi!
Lục Nguyên méo miệng.
Mạnh Thiến Thiến nhịn , bàn, khẽ véo ngón tay Lục Nguyên.
Lục Nguyên nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, để nàng rút .
Mạnh Thiến Thiến khẽ ho, mặt biến sắc : "Khi A Y Mộc Lan mới kinh thành, cháu tưởng bà đến để báo thù cho con trai, mới phát hiện bà tham vọng lớn hơn."
"Lời tiên tri lưu truyền nhiều năm giữa các hoàng tộc chư hầu Tây Vực, bà trở thành vương giả Tây Vực trong lời tiên tri đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-699-bi-mat-hien-the.html.]
"Lâu Lan vương là gần nhất với lời tiên tri, để thế ông , bà thậm chí lên kế hoạch gả Lâu Lan, dùng phận Lâu Lan vương phi để tiếp cận lời tiên tri."
Ánh mắt Lương Đế lóe lên sự tán thưởng, hiệu cho cháu dâu tiếp tục.
Mạnh Thiến Thiến : "Lần bà tính toán hoàng tổ phụ, dùng huyết đế vương của ngài để tế thần, thành trận pháp vu thuật, cũng là vì vương giả Tây Vực trong lời tiên tri."
" cháu cảm thấy, bà chút vội vàng."
Lương Đế bất ngờ.
Trải qua nhiều âm mưu và sự kiện dồn dập như , nàng vẫn thể nhạy bén nắm bắt sự khác thường tinh tế .
Phải rằng, đổi bất kỳ ai, lẽ mãi mãi thể phát hiện.
Mạnh Thiến Thiến Lương Đế: "Hoàng tổ phụ, Tịch Phong và Thôi Hổ với ngài chứ, mục tiêu tế m.á.u ban đầu của bà là ngoại công."
Lương Đế dù thừa nhận, nhưng cũng chỉ thể gật đầu.
Ngài hừ một tiếng: "Huyết đế vương của họ Bạch, bằng của trẫm? Chẳng qua dễ đối phó hơn, Lâu Lan mới lùi bước."
Lục Nguyên bổ sung: "Trúng chiêu là ngài."
Lương Đế: ... Lại đại nghĩa diệt một ngày nữa.
Mạnh Thiến Thiến trầm ngâm : "Bà vốn thể đợi thêm... Tất nhiên, cũng thể là cơ hội khó , là cháu đoán sai."
Lương Đế : "Cháu đoán sai, bà thực sự thể đợi thời cơ thích hợp hơn, nhất định chuyện khác xảy , khiến bà cảm thấy thể chờ đợi thêm."
"Chuyện khác?"
Mạnh Thiến Thiến nghi hoặc.
Lương Đế trầm ngâm một lúc, : "Chuyện về mười nước Tây Vực, trẫm cũng nhiều, chỉ là năm xưa đến Vụ Sơn bái kiến thần nữ, vô tình thần nữ nhắc đến một hai."
"Ồ? Thần nữ gì ?"
Mạnh Thiến Thiến tò mò hỏi.
Lương Đế : "Người đầu tiên ứng nghiệm lời tiên tri vương giả Tây Vực, là đại tướng quân họ Thương - Thương Quyết."
Mạnh Thiến Thiến gật đầu, về điểm , nàng và Lục Nguyên .
Lương Đế : " cháu , ai là tính toán vương khí của ?"
Mạnh Thiến Thiến lắc đầu.
"Là một vu nữ."
Lương Đế , "Vu thuật của nàng còn cao hơn vu sư Lâu Lan hiện tại, nàng bói toán mệnh cách của Thương Quyết, và quyết tâm phò tá . Muốn trở thành vương giả Tây Vực trong lời tiên tri, tất vu sư giúp sức."
"Vu nữ đó là ai?"
Mạnh Thiến Thiến chỉ Đoàn Minh Nguyệt nhắc đến chuyện tiên tri, đến vu nữ .
Lương Đế lắc đầu: "Thành thật mà , trẫm cũng rõ nàng là ai, chỉ Lâu Lan vương nàng , các chư hầu vương khác cũng chiếm đoạt nàng , để giúp trở thành vương giả Tây Vực thực sự. Tây Vực bao giờ là một khối, chính vì lời tiên tri . Chỉ cần nàng , thể phò tá thống nhất thiên hạ, ai cam tâm quy phục Lâu Lan vương?"
"Lâu Lan vương nàng ..."
Mạnh Thiến Thiến nhai câu , trong đầu chợt lóe lên, một suy đoán táo bạo hiện .
Người đó... lẽ là...
Lục Nguyên thu mắt sự kinh ngạc và nghi ngờ của Mạnh Thiến Thiến, hỏi Lương Đế: "Việc liên quan gì đến kế hoạch nhập kinh của A Y Mộc Lan?"
Lương Đế về hướng Lâu Lan: "Thần nữ từng , 'Kiếp vận, tập hợp kiếp vận một , đó sẽ mang theo bí mật to lớn hiện thế, A Y Mộc Lan bí mật đó, càng tìm kiếm mang kiếp vận.'"
Lục Nguyên nheo mắt: "Vu sư Lâu Lan tính toán mang kiếp vận ở kinh thành, A Y Mộc Lan là vì mà đến? Bà gì?"
Lương Đế : "Giết mang kiếp vận, vĩnh tuyệt hậu hoạn."
________________________________________
Vị Ương lâu.
Đoàn Minh Nguyệt đợi cả đêm, đến lúc trời sáng mới đợi Tuân Ngũ trở về.
"Ngươi về ."
Hắn lên tiếng.
Đoàn Văn Lương đang ngủ gật bàn, tiếng trai, giật thẳng dậy: "Về ? Về ? Thế nào ? Đô đốc phủ thắng thua? Vu thuật của Lương Đế phá ? Không chứ băng hà chứ? Không chứ chứ?"
Tuân Ngũ: "Gần đây ngươi càng ngày càng giống con gà ."
Đoàn Văn Lương: "..."
Ánh mắt Đoàn Minh Nguyệt quét qua Tuân Ngũ: "Quần áo chỉnh tề, tay?"
Tuân Ngũ : "Không cơ hội tay, bọn họ tự giải quyết ."
Thìn Long một kiếm c.h.é.m sơn hải, suýt nữa thành sơn hải kiếm .
Hắn kể quá trình sự việc.
"Bọn họ hẳn đang theo dõi âm thầm, bọn họ để ý."
"Ngươi ác ý, bọn họ tự nhiên cần để ý. , ngươi xác định là Mạnh Thiến Thiến phá trận nhãn chứ?"
"Là nàng."
Tuân Ngũ khẳng định.
Đoàn Minh Nguyệt nhíu mày: "Thế thì phiền phức ."
Đoàn Văn Lương ngơ ngác hỏi: "Nàng phá trận , gì phiền phức?"
Đoàn Minh Nguyệt : "Chính vì phá trận mới phiền phức, nàng là duy nhất thể chống vu sư Lâu Lan, Lâu Lan vương phi sẽ buông tha nàng . Ta sai , nghĩ đến chuyện ?"
Đoàn Văn Lương càng càng mù mờ: "Gì , tứ ca?"
"Trận pháp... Mục đích ban đầu của trận pháp là tế huyết đế vương, hoặc cách khác, tế huyết đế vương là mục đích duy nhất, chỉ là thử xem thành công , nếu thành công còn Miêu Vương."
"Tứ ca gì thế? Lão Ngũ, ngươi hiểu ?"
Đoàn Văn Lương càng càng rối.
Tuân Ngũ suy nghĩ một chút, : "Ta hiểu, nhưng cũng đại ca cụ thể gì."
Đoàn Minh Nguyệt nắm chặt tay: "Vu sư Lâu Lan thông qua trận pháp , tìm đó, g.i.ế.c nàng."
Hắn hít một lạnh, bừng tỉnh thở một .
"Thì là nàng... Lại là nàng... Sao sớm nghĩ ..."
Đoàn Văn Lương mặt đen như mực: "Tứ ca, tối nay kỳ lạ quá... Anh và lão Ngũ giấu bí mật với thì thôi, giờ chuyện còn cho hiểu, còn là em ruột của ?"
Đoàn Minh Nguyệt với Tuân Ngũ: "Tuân Ngũ, còn nhớ từng với ngươi, bảo vệ ?"
"Là Đàn Nhi ?"
Tuân Ngũ hỏi.
Đoàn Văn Lương giật : "Gì thế , tứ ca? Sao bảo vệ tiểu hài tử đó?"
Đoàn Minh Nguyệt : "Còn một nữa, tìm nàng muộn như ."
Tuân Ngũ bình tĩnh hỏi: "Đại ca gì?"
Ánh mắt Đoàn Minh Nguyệt hiện lên vẻ trang trọng và sát khí hiếm thấy: "Ai động nàng, g.i.ế.c đó!"
"Tuân Ngũ, để Hiệu Ảnh vệ ngươi bí mật huấn luyện, đến lúc xuất động ."
"Đại ca —"
"Giết, A Y Mộc Lan!"
Chương 700
________________________________________
Tuân Ngũ giật kinh hãi.
Dù hiểu rõ tính cách của Đoàn Minh Nguyệt, chẳng loại ôn nhu, lịch sự bề ngoài, càng kẻ chỉ vụ lợi.
Hắn tham vọng, dũng khí, tầm , trí tuệ.
Phiêu Vũ Miên Miên
ám sát Lâu Lan vương phi, quá liều lĩnh?
"Đại ca."
Hắn bày tỏ nỗi lo lắng, "Văn Lương sai, chúng chỉ ăn, dính tranh chấp triều đình, cũng nhúng tay bất kỳ cuộc g.i.ế.c chóc nào của thế lực nào. Đây là nguyên tắc xưa nay chúng tuân thủ. Giờ vì một chắc đáng mà liều mạng, thật sự quá mạo hiểm."
Đoàn Minh Nguyệt chậm rãi : "Ngươi hiểu, lão Ngũ."
Tuân Ngũ nghiêm mặt: " hiểu. theo đại ca vì tôn trọng đại ca, vì đại ca ân tri ngộ cứu mạng gì với . Chính vì thế, trung thành hơn bất kỳ ai, thật lòng đại ca bao năm khổ tâm xây dựng tan thành mây khói. Đó là Lâu Lan! Một chư hầu! Có thể , đầu trong mười chư hầu. Lâu Lan vương phi là vị quốc chủ ngai vàng chính hiệu, đối đầu với bà , chẳng khác nào lấy trứng chọi đá!"
Đoàn Văn Lương mặt lạnh: "Lão Ngũ, câu ưa . Lấy trứng chọi đá là ? Tứ ca của cũng lợi hại đấy nhé?"
Tuân Ngũ trừng mắt: "Ngươi về phía nào? Đang khuyên can thêm dầu lửa?"
Đoàn Văn Lương vội bịt miệng.
"Đại ca, hãy suy nghĩ kỹ."
Tuân Ngũ theo Đoàn Minh Nguyệt đến nay, chứng kiến bao liều mạng, ranh giới sinh tử mong manh. Những khổ nạn trải qua thua gì Lục Nguyên.
Thậm chí, thể còn nguyên vẹn.
Nghĩ đến đây, Tuân Ngũ thấy lòng đau thắt.
Tuân Ngũ hiểu rõ hơn ai hết sự khó nhọc của , nên càng hủy diệt.
Đoàn Minh Nguyệt sâu : "Tuân Ngũ, tất cả những gì , đều là vì ngày hôm nay."
"Đại ca..."
Tuân Ngũ sững .
Đoàn Minh Nguyệt thở dài: "Ta quyết. Nếu ngươi , ép."
Tuân Ngũ nắm chặt tay: "Đại ca gì thế? Nếu đại ca quyết chết, Tuân Ngũ xin cùng!"
Ra khỏi thư phòng, Đoàn Văn Lương kéo Tuân Ngũ : "Rốt cuộc ai cho tứ ca uống thuốc mê? Hay tứ ca trúng bùa? Bị ai đó hạ cổ?"
Tuân Ngũ lạnh lùng: "Đại ca tỉnh táo."
Đoàn Văn Lương tức giận nhảy cẫng lên: "Tỉnh táo mà chuyện ngu ngốc thế ? Ám sát Lâu Lan vương phi, khác gì tự sát? Tên pháp sư bên cạnh bà ngươi thấy ? Có ở đó, bao nhiêu cao thủ cũng vô dụng!"
"Ta chỉ tuân lệnh đại ca."
Tuân Ngũ ném câu về phòng, mở ngăn bí mật.
Hắn lấy một tấm kim bài nặng trịch: "Hiệu Ảnh vệ, cuối cùng cũng xuất thế. Đại ca, mong quyết định của ngài là đúng."
________________________________________
Dinh thự.
A Y Mộc Lan giữa sân vườn chim hót hoa thơm, ngẩng cao đầu kiêu hãnh, lặng lẽ ngắm bầu trời xanh thẳm.
"Vương phi."
Mặc Dịch bước đến phía nàng.
A Y Mộc Lan gì.
Mặc Dịch theo ánh mắt nàng lên trời, chẳng gì.
"Vương phi."
Hắn gọi.
A Y Mộc Lan khẽ giơ tay, hiệu im lặng.
Mặc Dịch thôi.
Hắn đầu, về phía Lâu Lan pháp sư chống gậy hiên.
Vương phi ngắm trời, pháp sư lưng nàng.
Một luồng sát khí vô hình cùng áp lực bao trùm khắp nơi.
Mỗi khi vương phi đưa quyết định trọng đại, nàng sẽ một đỉnh Vụ Sơn, cảm nhận sự triệu hồi của Vu Thần.
Nơi xa cách Vụ Sơn, nhưng tấm lòng cảm nhận Vu Thần của nàng vẫn .
Nàng là đại bàng huyền thoại của thảo nguyên, hoài bão riêng.
Còn , nguyện trở thành tảng đá lót đường để nàng bước lên trời cao, dù m.á.u nhuộm cát vàng, xương tan thịt nát cũng hối tiếc.