Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Của Gian Thần - Chương 79: Về Kinh, Bảo Thư Gặp Thiến Thiến

Cập nhật lúc: 2025-04-03 17:04:56
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Doanh trại.

Lục Lăng Tiêu từ xa thấy Mạnh Thiến Thiến cùng một nhóm tướng sĩ dũng mãnh quanh đống lửa, Trương Phi Hổ gì với nàng, vẻ mặt ngây ngô của nàng khiến vang.

Lục Lăng Tiêu cảm thấy Mạnh Thiến Thiến lúc vô cùng xa lạ, dường như từng thực sự hiểu rõ nàng.

Nàng lớn lên thế nào ở Mạnh gia? Võ công của nàng học từ ? Tại nàng giấu với ?

"Lục tướng quân." Một binh sĩ trẻ ôm hai vò rượu ngang, cúi chào , "Ngài qua đó uống rượu cùng ?"

Lục Lăng Tiêu Mạnh Thiến Thiến: "Ta..."

Binh sĩ lớp băng đầu , vội : "Ồ, ngài còn thương, thôi , ngài về trại nghỉ ngơi !"

Lục Lăng Tiêu nghẹn lời, gì.

Một bên khác, Mạnh Thiến Thiến hai tay nâng vò rượu Trương Phi Hổ đưa, ngửa cổ uống một .

Sau đó, nàng nhíu mày, nghiêm túc hỏi: "Sao là rượu nếp?"

Trương Phi Hổ: "Sao, uống rượu mạnh ? Nhỏ tí mà đòi uống rượu lớn? Vài năm nữa !"

Mạnh Thiến Thiến oán hận mặt .

Đột nhiên, nàng nghiêng về phía Thanh Sương đang giữa nàng và Hàn Từ, chớp mắt : "Thanh Sương, cho uống một ngụm."

Thanh Sương uống ừng ực mấy ngụm lớn: "Hết ."

Mạnh Thiến Thiến: "..."

Trương Phi Hổ giơ ngón cái: "Ái chà! Thanh Sương đại nhân, tửu lượng quá!"

Hai bắt đầu thi uống rượu.

Một nhóm tướng sĩ cùng Thanh Sương thi uống.

Thanh Sương cô độc cầu bại.

Lục Nguyên và Mạnh Thiến Thiến dậy về trại riêng.

Là thị vệ của Lục Nguyên, trại của nàng và Thanh Sương ở ngay cạnh, nên hai cũng coi như cùng đường.

Lục Nguyên thản nhiên : "Tiếp theo trận nào đánh, cho ngươi nghỉ vài ngày, ba ngày nữa về kinh."

Mạnh Thiến Thiến suy nghĩ nghiêm túc: "Nếu ngươi gặp chuyện, trừ lương ?"

Lục Nguyên méo miệng: "Ngươi thể mong chút cho bản đốc ?"

Kinh thành.

Văn võ bá quan bắt đầu một ngày thiết triều.

Thiếu niên thiên tử thẳng điện Kim Loan, lặng lẽ các đại thần tấu chương.

Từ khi Lục Nguyên rời triều đình, đến nay hai tháng, biên cương ngoài mấy bức thư đầu tiên báo kỵ binh triều đình đến, đó hơn một tháng tin tức.

Nếu Lục Nguyên dẫn quân, sợ nghi ngờ biên cương thất thủ.

với Lục Nguyên, đang coi thường thiên tử, thèm báo cáo tình hình chiến sự.

Trên triều mỗi ngày đều tấu chương đàn hặc Lục Nguyên, mười thì chín yêu cầu cách chức .

Thiếu niên thiên tử xong một lão thần phun nước bọt chửi Lục Nguyên, cúi đầu .

"Bệ hạ! Hãy hạ chỉ !"

" , bệ hạ, Lục Nguyên coi thường quân chủ, tự phụ kiêu ngạo, giờ giấu giếm quân tình, trì hoãn thời cơ cứu viện, ngày nào Bắc Lương đánh đến kinh thành, chúng kịp trở tay!"

"Theo thần thấy, Lục Nguyên chắc chắn thua trận, giấu báo, sẽ gây họa lớn!"

Một võ tướng bưng hốt bản tiến lên: "Bệ hạ! Thần nguyện xin mệnh, chạy cứu biên cương!"

Triều đình nhất loạt hưởng ứng.

Phiêu Vũ Miên Miên

Lục Hành Chu lặng lẽ , cũng cho rằng Lục Nguyên chắc thua trận, con trai lệnh cứu viện Hắc Giáp vệ, chắc thể xoay chuyển tình thế.

Lần con trai chắc lập đại công.

Thiếu niên thiên tử đối mặt với sự chỉ trích Lục Nguyên triều, do dự lâu, khó xử : "Chư khanh, thật sự trẫm xử lý thượng phụ ?"

"Bệ hạ! Giang sơn là trọng! Không thể để gian thần gây họa!"

"Bệ hạ!"

"Bệ hạ hôm nay nếu cách chức Lục Nguyên, lão thần... lão thần sẽ đ.â.m đầu c.h.ế.t tại điện Kim Loan !"

"Báo——"

Một cấm vệ quân vội vã đến điện Kim Loan.

Thiếu niên thiên tử dậy, kích động hỏi: "Có biên cương tin tức ? Chiến sự thế nào?"

Cấm vệ quân chắp tay: "Bẩm bệ hạ, vụ án sứ đoàn phá, Bắc Lương rút quân !"

"Cái gì? Rút quân ?"

Người là võ tướng xin Bắc chinh, họ Diêu.

Cấm vệ quân gật đầu: "Không chỉ rút quân, đại đô đốc còn đòi thêm mười vạn lượng vàng bồi thường, cùng với đó, bắt Thất hoàng tử Bắc Lương kinh con tin!"

Nghe đến đây, cả triều đình sửng sốt, những kẻ đang đòi cách chức đột nhiên nữa.

Diêu tướng quân vội hỏi: "Quân thương vong thế nào? Mười vạn đại quân còn bao nhiêu?"

Cấm vệ quân đáp: "Mười hai vạn."

Diêu tướng quân giật !

Người càng đánh càng ít, Lục Nguyên càng đánh càng nhiều?

Diêu tướng quân tin: "Ngươi nhầm chứ?"

Cấm vệ quân hai tay dâng quân báo: "Tin tức ở đây, mời bệ hạ xem qua."

Thái giám đem quân báo trình lên thiếu niên thiên tử.

Quân báo ghi rõ quân, mười hai vạn, trong đó hơn hai vạn tân binh, nghĩa là trận chỉ thương vong ít nhất, còn kịp thời bổ sung quân .

Từ khi Sở đại nguyên soái qua đời, biên cương từng cảnh tượng .

quân báo chỉ ghi vắn tắt tình hình thắng trận, công lao cụ thể rõ, đợi đại đô đốc về triều sẽ tuyên .

Diêu tướng quân hắng giọng: "Lão tướng quân Tống từng là bộ hạ của Sở Vương, theo Sở đại nguyên soái chinh chiến khắp nơi, lập nhiều công lớn, xuất chinh, ông là tổng tướng, xông pha trận mạc, bày mưu tính kế bàn!"

Mọi gật đầu lia lịa.

, nhất định là lão tướng quân Tống dùng binh như thần, Lục Nguyên chỉ là kẻ theo hưởng công!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-trong-sinh-toi-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-gian-than/chuong-79-ve-kinh-bao-thu-gap-thien-thien.html.]

Thiếu niên thiên tử hỏi: "Dần Hổ ?"

Cấm vệ quân đáp: "Dần Hổ Lục tướng quân cứu về doanh trại, tiếc là thương quá nặng, qua đời. khi mất, ông truyền Dần Hổ lệnh cho khác."

Diêu tướng quân buột miệng: "Ai ?"

Cấm vệ quân lắc đầu: "Cái rõ."

Hồng lô tự khanh : "Còn hỏi? Đương nhiên là Lục tướng quân! Lục tướng quân quan hệ với Thân Hầu vệ, là ân nhân cứu mạng Dần Hổ, truyền cho thì ?"

Mọi gật đầu, lý!

Lục Lăng Tiêu trẻ tuổi tài, duyên với Thập Nhị Vệ, ngoài , ai đủ tư cách Dần Hổ đời hai?

Thiếu niên thiên tử cũng vui mừng, Lục Hành Chu : "Lục ái khanh, đợi Lục tướng quân về triều, trẫm sẽ đích nghênh tiếp."

Lục Hành Chu vén áo, bưng hốt bản: "Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"

Ra khỏi điện Kim Loan, Lục Hành Chu nhanh chóng các quan vây quanh.

Một quan viên trẻ : "Lục đại nhân, chúc mừng, công tử lập đại công, giờ thành Dần Hổ vệ mới, trẻ tuổi tài, xứng là bậc mô phạm!"

"Mai con gái Thân Hầu sinh quý tử, chắc cũng kế thừa y bát, Lục gia sẽ hai thủ lĩnh Hắc Giáp vệ!"

"Chúc mừng Lục đại nhân!"

"Đâu , ? Vẫn đợi tiểu nhi về mới ."

Lục Hành Chu liên tục chắp tay, miệng khiêm tốn nhưng trong lòng vô cùng tự tin, Dần Hổ vệ nhất định thuộc về con trai .

g.i.ế.c Lục Nguyên, nhưng nếu thành Dần Hổ vệ, công lao còn lớn hơn!

Tin tức lan nhanh, khi Lục Hành Chu về Lục gia, lão phu nhân khác kể.

Lão phu nhân sốt ruột gọi Lục Hành Chu đến viện : "Tiêu ca thật sự Dần Hổ vệ ?"

Có Dần Hổ vệ mới, nghĩa là đời chết, nhưng lão phu nhân quan tâm ai chết, chỉ lo tương lai cháu trai.

Lục Hành Chu khó giấu vui mừng: "Chắc chắn tám chín phần mười."

Lão phu nhân chắp tay: "A di đà phật!"

Ngô mỗ mỗ : "Trước khi xuất chinh, Lâm cô nương , đại thiếu gia nhất định bình an trở về, còn lập đại công!"

Lão phu nhân gật đầu: " , nhờ Uyển Nhi, nó đem bảo vật cha để tặng Tiêu ca, giúp một tay. Nó giỏi hơn cái đứa xui xẻo họ Mạnh nhiều, chỉ nhục Tiêu ca, như Uyển Nhi, giúp Tiêu ca lập công! Đợi Tiêu ca về, sẽ tổ chức hôn lễ thật linh đình!"

Đứa xui xẻo dám công khai nghỉ chồng, xem Lục gia nhục nó thế nào!

Lầu Vạn Hoa.

Yên nương tử như mất hồn giữa đại sảnh phủ đầy bụi.

"Lâu chủ."

Tỳ nữ vội vã chạy đến.

Yên nương tử chống cằm, vô hồn hỏi: "Hôm nay phá nhà đến ? Phòng hoa khôi?"

"Phòng hoa khôi ba ngày phá ."

"Lưu Oanh?"

"Mười ngày phá, năm ngày sửa, hôm qua phá."

"Phụng Tiên?"

Tỳ nữ dám , yếu ớt Yên nương tử.

Yên nương tử , là cô nương nàng nuôi dưỡng, giờ tiểu sát tinh phá nhà đến mức sắp ở chuồng heo!

Tỳ nữ gượng: "Lâu chủ, hôm nay nó phá nhà."

Vừa dứt lời, một bình hoa từ lầu rơi xuống, trúng biển hiệu Lầu Vạn Hoa, cái biển đập mười bảy mười tám cuối cùng chịu nổi, rầm một tiếng rơi xuống.

Yên nương tử run rẩy lấy tay che mắt, nghiến răng: "Lục... Nguyên! Ngươi về... lão nương... phá nát Đô đốc phủ của ngươi!"

Tỳ nữ ngập ngừng.

Yên nương tử điên tiết: "Nói!"

Tỳ nữ run rẩy: "Đại... đại đô đốc rút quân về kinh ."

Yên nương tử mắt sáng rực: "Về ? Đến ?"

Tỳ nữ : "Hình như sắp đến kinh thành, nãy gặp Sầm quản sự, ông ."

Yên nương tử mừng phát , hai lời xông lên, bật mở cửa: "Tiểu yêu tinh! Cha mày về !"

Bảo Thư đang phá nhà đầu !

Như thể , hừ, thèm!

Nó cầm hộp phấn trị giá trăm vàng, moi từng cục ngoài.

Tỳ nữ chợt nhớ: "À, Sầm quản sự , cô Mạnh từng lâu chủ cứu cũng biên cương, sẽ cùng đại đô đốc về."

Bảo Thư vứt ngay phấn, chân tay bò loạn, huỳnh huỵch ngoài!

Vừa bò nửa chừng, Yên nương tử túm cổ lôi lên.

"Các cô! Ra thành nghênh khách!"

Tiết xuân lạnh giá, bãi cỏ ven đường tuyết tan nhú mầm non.

Mạnh Thiến Thiến mặc trang phục nữ tử, lặng lẽ trong xe ngựa.

Cổng thành tụ tập nhiều quan viên và bách tính, họ đến nghênh đón Lục Nguyên và các tướng sĩ.

Người Hải Đường viện nàng về, chắc ai đến đón.

Nàng sờ lên Dần Hổ lệnh trong tay, yên lặng như làn gió.

Đột nhiên, một tiếng oe oe vội vã vang lên.

Nàng vội vén rèm.

Bảo Thư chân tay bò loạn tìm đến, xe qua xe khác.

"Oe?"

Tiểu yêu tinh mãi tìm thấy, sắp .

Mạnh Thiến Thiến lòng se , hình thoắt biến, đến mặt Bảo Thư.

Bảo Thư ngẩng đầu, đất, Mạnh Thiến Thiến đầy mong đợi.

Rồi nỗi ấm ức kìm nữa, oe oe to!

Mạnh Thiến Thiến ôm chặt Bảo Thư đang thét, áp má đầu nó: "Xin , về muộn ."

Loading...