Thân mẫu nàng bắt đầu lo liệu đồ cưới cho nàng từ nửa năm , nàng cần tranh thủ thời gian lui hôn...
Thấy Lâm Chiêu Nguyệt thất thần, Tiêu Nhiên mở miệng hỏi:
“Chiêu Chiêu ? Có chỗ nào khoẻ ?”
Lâm Chiêu Nguyệt hồn, khẽ lắc đầu:
“Không gì.”
Tiêu Nhiên thấy nàng lắc đầu, hỏi:
“Chiêu Chiêu, lúc đến tỷ vẫn còn khoẻ mạnh, đột nhiên ngất xỉu ?”
Nhớ tên điên khiến nàng bóp cổ , tay Lâm Chiêu Nguyệt giấu trong chăn bất giác siết chặt.
Nàng hối hận vì bóp c.h.ế.t , cũng thầm thấy may mắn vì thật sự .
Mưu hại Thái tử, liên luỵ cửu tộc.
Nàng g.i.ế.c , là vì Lâm phủ, chứ để Lâm phủ chôn cùng .
“Ta cũng rõ, lẽ là vì thấy Thái tử điện hạ đích tới thăm, cộng thêm thể yếu ớt, nhất thời quá đỗi vui mừng nên mới ngất .”
Tiêu Nhiên: ...
Không ngờ Chiêu Chiêu si tình với Thái tử ca ca đến mức .
Là tỷ , nàng đương nhiên giúp một tay.
“Chiêu Chiêu, mấy ngày nay trời , đợi tỷ khoẻ , chúng cùng du xuân ? Gọi cả Uyển nhi và Thế tử Trung Bá hầu phủ cùng chơi.”
Nghe đến Thế tử Trung Bá hầu, hai má Lâm Vãn thoáng ửng hồng.
Đôi ngón tay trắng nõn tự chủ mà khẽ vuốt vuốt tay áo, chiếc túi thơm sớm nàng khâu xong, chỉ là còn cơ hội tặng .
Lâm Chiêu Nguyệt vẫn còn đang nghĩ cách tìm cơ hội, giờ thì cơ hội bày mắt.
“Thái tử ?”
“Tất nhiên, nếu Thái tử ca ca , liền lóc om sòm, treo cổ dọa c.h.ế.t luôn, Thái tử ca ca thương nhất, nhất định sẽ .”
Lời Tiêu Nhiên chẳng sai chút nào, Tiêu Yểm quả thực cưng chiều .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-ma-de-khat-mau/chuong-25-chiec-vong-bach-ngoc-den-muon-con-re-hon-co-22.html.]
Chỉ cần là chuyện Tiêu Nhiên yêu cầu, trong khả năng , nhất định sẽ .
Theo nàng , trong đời Tiêu Yểm ba nữ tử quan trọng nhất.
Một là mẫu của , đương kim hoàng hậu, mà vô cùng kính trọng và yêu thương.
Người thứ hai là nữ tử mà đặt ở nơi mềm yếu nhất trong lòng – Lưu Y Y, sủng ái, thương xót nàng đến mức tiếc bất kỳ điều gì.
Người thứ ba chính là Tiêu Nhiên, mà thật lòng yêu quý.
Tiêu Yểm , Lưu Y Y tự nhiên cũng sẽ theo.
“Được.”
Như chợt nhớ tới điều gì, Lâm Chiêu Nguyệt sang Lâm Vãn, :
“A tỷ cũng cùng với chúng , chăng?”
Nghe Lâm Chiêu Nguyệt , trong lòng Lâm Vãn tuy vui mừng nhưng vẻ mặt vẫn trầm , khẽ gật đầu:
“Được.”
Tiêu Nhiên ở phủ Quốc công đến tận lúc mặt trời lặn mới rời , khi còn luyến tiếc rời:
“Chiêu Chiêu, về cung nhé, nếu muộn thêm chút nữa thì cung sẽ khoá cửa mất.”
Aizz, thật nàng chẳng công chúa chút nào, một chút tự do cũng , ngay cả việc hoàng cung cũng thể tuỳ tiện, mỗi ngoài đều bẩm báo, phụ hoàng đồng ý mới thể xuất cung.
Phụ hoàng nàng vô cùng nghiêm khắc, trừ phi là chuyện thực sự cần thiết, bằng tuyệt đối cho nàng rời cung.
Lần nếu vì Chiêu Chiêu đổ bệnh, Thái tử ca ca đích cầu xin phụ hoàng, e là nàng đợi đến một tháng mới thể ngoài.
Nghẹt thở chết!
Vì mau chóng khỏi bệnh, Lâm Chiêu Nguyệt uống thuốc cũng tích cực hơn hẳn khi.
Không ảo giác , nàng cảm thấy thuốc hình như còn đắng như nữa, hơn nữa dễ uống.
Sau khi uống xong thuốc, Lâm Chiêu Nguyệt bắt đầu tính toán.
Lúc Tiểu Bạch trở về, vặn thấy Lâm Chiêu Nguyệt đang phương thuốc.
“Tiểu thư, phương thuốc chút độc tính, uống lâu sẽ sinh bệnh tim. Tiểu thư phương thuốc gì ?”