Phong Tín phía Tiêu Yểm, ám vệ đột ngột hiện , cúi đầu thì thầm điều gì bên tai . Sắc mặt Phong Tín lập tức trở nên nghiêm trọng, vội vàng bước nhanh đến bên cạnh Tiêu Yểm, thấp giọng bẩm báo.
Tiêu Yểm khẽ nheo đôi phượng mâu, liếc bóng lưng Lâm Chiêu Nguyệt rời khỏi phố chợ, nhàn nhạt phân phó:
“Hồi cung.”
…
Sau khi lên xe ngựa, Lâm Chiêu Nguyệt mới thả lỏng thần kinh đang căng như dây đàn.
Nàng tiện tay đặt chiếc hộp gấm Lưu Y Y đưa cho lên ghế, cũng chẳng buồn liếc qua.
Nếu là gặp Tiêu Yểm ngoài phố, Lâm Chiêu Nguyệt vui vẻ chạy theo rời, nay cư xử khác thường như thế, Lâm Vãn chỉ cho rằng là do Chiêu Chiêu vì thấy Thái tử một đưa Lưu Y Y dạo phố mà sinh lòng ghen tuông.
Thấy thần sắc Lâm Chiêu Nguyệt u ám, Lâm Vãn vươn tay nắm lấy tay nàng, khẽ thở dài:
“Chiêu Chiêu, cũng … dù cũng là Thái tử.”
Thường thì Công tử nhà quyền quý đều thê đầy nhà, giống như phụ họ, cả đời chỉ mẫu là chính thất mà thất, đúng là chuyện hiếm thấy.
Trước , khi Chiêu Chiêu nhờ phụ cầu Hoàng thượng ban hôn cho nàng và Thái tử, Lâm Vãn từng hỏi nàng, nếu Thái tử cưới khác, nàng sẽ ?
Khi đó nàng hớn hở đáp rằng, nàng nhất định sẽ khiến Thái tử một lòng một với , tâm trí đều đặt cả nàng.
Nay nghĩ , đừng là chiếm lòng Thái tử, e là đến cả trái tim của , nàng cũng đánh mất.
Lâm Chiêu Nguyệt hiểu rõ ý tứ của Lâm Vãn.
Kiếp , khi phủ Quốc công tịch biên, ngoài nàng , Tiêu Yểm từng bất kỳ nữ nhân nào khác.
Khi nàng từng nghĩ, dẫu Tiêu Yểm yêu nàng sâu đậm, nhưng nếu cả đời chỉ một nàng, cũng mãn nguyện .
Giờ nghĩ , thật là ngu .
Người trong lòng ở ngay bên cạnh, cưới nàng chẳng qua là kết quả của một hồi cân nhắc lợi hại mà thôi.
Lâm gia mới biếm chức đến một tháng, m.á.u phố Vũ Môn còn khô, nàng phế khỏi vị trí trắc phi, giam lãnh cung, để nghênh đón trong lòng bước cửa.
Ngón tay siết chặt, Lâm Chiêu Nguyệt hít sâu một , :
“Đại tỷ, hiểu .”
Kiếp , bao nhiêu nữ nhân, cưới ai… đều còn liên quan gì đến nàng nữa.
Nàng chỉ bảo vệ Lâm gia, báo thù cho cả nhà tru di…
Khi cùng Lâm Vãn trở về phủ thì là giờ Hợi, Lâm Chiêu Nguyệt bước qua cửa liền hỏi quản gia:
“Phụ về ?”
“Quốc công gia hồi phủ từ giờ Tuất , chỉ là chút men say, hiện nghỉ ngơi.”
Nghe phụ an nghỉ ngơi, Lâm Chiêu Nguyệt đành tạm gác chuyện khẩn yếu , định để ngày mai hẵng .
Sau khi từ biệt Lâm Vãn, về đến viện, nàng rửa mặt y phục xong thì Thanh Trúc mới thở hổn hển chạy về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-bach-nguyet-quang-cua-ma-de-khat-mau/chuong-7-vo-tinh-thay-bi-mat-cua-tieu-yem-12.html.]
“Tiểu thư, Thái tử tiễn Cô nương họ Lưu về Tử Đằng Uyển, đó mới hồi Đông cung.”
Tử Đằng Uyển là tư trạch của Tiêu Yểm, từ khi Lưu Y Y đến kinh thành, vì danh tiết của nàng , Tiêu Yểm sắp xếp cho nàng ở đó.
“Ừ, .”
Lâm Chiêu Nguyệt rót cho nàng một chén :
“Uống miếng , nghỉ chút .”
Thhuynh Trúc ngẩn , chút sủng mà lo:
Tuy bình thường tiểu thư đối với nàng , nhưng tự tay rót thì từng .
“Đa tạ tiểu thư.”
Nàng nhận lấy chén , ngửa cổ uống ừng ực.
Nàng là thô kệch, chẳng phân biệt nổi ngon dở, nhưng chén do tiểu thư tự tay rót, nàng thấy ngon hơn .
Thấy dáng vẻ nàng như thế, khóe môi Lâm Chiêu Nguyệt khẽ cong.
Thhuynh Trúc theo nàng từ nhỏ, là một nha trung thành, đầu óc đơn giản.
Nàng bảo gì Thanh Trúc sẽ nấy.
Dù nàng g.i.ế.c Thanh Trúc cũng sẵn sàng dâng dao.
Trong lòng nàng , những gì nàng , những điều nàng , đều là đúng đắn cả.
Nghĩ đến kiếp Thanh Trúc đánh c.h.ế.t ngay mắt , thể bầm dập còn một chỗ nguyên vẹn, hốc mắt Lâm Chiêu Nguyệt liền cay xè.
“Tiểu thư, ?”
Thấy cảm xúc Lâm Chiêu Nguyệt chút khác thường Thanh Trúc dè dặt hỏi.
“Có hôm nay thấy Thái tử đưa Cô nương họ Lưu dạo phố, tiểu thư buồn lòng? Tiểu thư của chúng như , sớm muộn gì Thái tử cũng sẽ nhận thôi, tiểu thư đừng đau lòng.”
Nghe nàng an ủi như thế.
Lâm Chiêu Nguyệt khẽ :
“Đồ ngốc!”
“Ta chỉ là thấy vui vì một nha như Thanh Trúc mà thôi.”
Thhuynh Trúc tâm tư đơn thuần, nghĩ nhiều.
Được tiểu thư khen, nàng lập tức ngượng ngùng nở nụ .
“Từ hôm nay, ngươi cần theo dõi Thái tử nữa.”
Với sự nhạy bén của Tiêu Yểm, hẳn sớm nàng phái Thanh Trúc theo dõi , những gì nàng từ miệng Thanh Trúc, vốn đều là do cố ý để nàng .
Thhuynh Trúc sửng sốt, nàng âm thầm theo dõi gần hai tháng :
“Hả? Không theo nữa ạ?”