Sau Khi Từ Hôn Ta Trở Thành Hoàng Hậu - CHƯƠNG 28: Động tâm

Cập nhật lúc: 2024-03-30 03:05:12
Lượt xem: 1,733

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng dự liệu sai, suốt nửa tháng, trong cung hề động tĩnh gì.

Nửa tháng Thư Quân cũng rảnh rỗi, mẫu lấy hai gian cửa hàng, một gian bán trang phục tơ lụa từ Giang Nam chuyển tới, một gian là tiệm bán lương thực, nhưng mấy năm gần đây tiệm lương thực kiếm tiền. Khoảng thời gian Tô thị thử đổi thành bán son phấn cho nữ tử, Thư Quân rảnh rỗi , tiện thể một ít đèn lồng, vẽ một bức hoạ mỹ nhân đó để bán.

Tài nghệ vẽ tranh của nàng xuất chúng, chỉ vẽ vài nét, một mỹ nhân sinh động như thật hiện giấy, mỗi cửa hàng mua son phấn trang điểm, đều đèn lồng phong cách đặc biệt thu hút, cuối cùng luôn mang về.

Đèn lồng hạn, dần dần phần cung đủ cầu. Thư Quân thỉnh thoảng vẽ vài cái nhưng luôn bán hết sạch, từ từ cũng tích góp chút danh tiếng.

Sáng ngày mùng ba tháng Chín, Thư Quân như thường lệ chính viện thỉnh an lão thái thái.

Sau khi cháu gái đính hôn với hoàng thất, lão thái thái tìm mua vài món đồ cổ để trang trí giá, cho bình mới, học theo gia đình huân quý dùng trầm hương, cũng xem như phủ hợp với cửa sổ xanh và hành lang đỏ, hương khói lượn lờ.

Mấy tỷ trong nhà tụ hội ở gian phía Đông chuyện, chỗ thường ngày của trưởng tỷ Thư Linh hôm nay Thư Chi chiếm mất. Thư Chi ở đầu hàng ngay bên lão thái thái, trong tay đang cầm cái gì, vẻ mặt cực kỳ đắc ý.

Thư Quân hành lễ với lão thái thái, đó nhanh chóng lui về ghế gấm xa nhất xuống. Mỗi nàng chỉ một lát lấy ngay. Hôn sự của Thư Quân đổi bất ngờ, cho thái độ của lão thái thái đối với nàng cũng lên lên xuống xuống, hiện giờ thấy nàng, ngoại trừ phiền chán thì cũng còn cảm xúc gì nữa. Bốn tỷ Thư gia, ngoại trừ Thư Linh và Thư Chi của đại phòng, con gái duy nhất của tam phòng là Thư Quân, chỉ một thứ nữ của nhị phòng, tên là Thư Tinh.

Hàng năm Thư Tinh nhị phu nhân Dương thị quản thúc, tính tình nhu nhược yên tĩnh, là kiểu chỉ hướng đông dám hướng tây.

Thư Quân và Thư Tinh ở trong nhà đều yêu thích, cho nên hai tương đối gần gũi, chụm một chỗ xem vòng tay Thư Quân mới mua.

Thư Chi hai các nàng, đưa thiệp vàng trong tay lên.

“Mùa thu hàng năm Thái Thượng Hoàng đều hành cung Tây Sơn săn thú, năm nay cũng . Hôm nay phủ Hoài Dương Vương đưa thiệp mời tới, đáng tiếc chỉ ba cái, cho nên hai vị chịu khó" thương lượng, xem để cho ai ?”

Trước đây, chỉ Thư Quân mới đãi ngộ , hiện giờ đổi thành Thư Chi, khí trong phòng chút ngượng ngùng. Thư Tinh nhấp môi, cúi mặt xuống dám tiếp.

Thư Quân dường như cần nghĩ ngợi, nhẹ giọng : “Để tứ .”

Thư Tinh chút rụt rè, kéo góc áo nàng: “Sao như , vẫn nên để tỷ tỷ thôi.”

Thư Tinh chỉ nhỏ hơn Thư Quân một tháng, sinh dáng vẻ giống nhị lão gia, da trắng gầy yếu, mới giống như chị gái.

Thư Quân nắm ngược tay nàng : “Ta thật sự .”

Trưởng tỷ Thư Linh đối diện nãy giờ vẫn lên tiếng, : “Hai các , .”

Sắc mặt Thư Chi sa sầm, chỉ cảm thấy thật sự chán nản. Năm ngoái Thư Quân mang thiệp mời về, đều tranh lấy, năm nay đến lượt nàng , một đám đều từ chối, dính lấy vẻ vang của nàng .

Thư Chi cướp hôn sự , ngoài việc cho Thư Quân chỗ , càng nhiều hơn là hơn thua cùng trưởng tỷ. Đều là đích nữ đại phòng, dựa cái gì Thư Linh ưu ái như .

“Tỷ tỷ là tỷ ruột của , nếu tỷ , chẳng cho mặt mũi ?”

Thư Linh phản bác, lão thái thái phía trầm giọng mở miệng.

“Được ! Tuy rằng hôn sự của Linh nhi định , nhưng Liễu gia siêng năng lui tới. Cháu nhân cơ hội , thăm dò tiếng gió của Liễu gia. Gần đến hôn kỳ, Liễu gia cũng nên chuẩn .”

Thư Linh chậm rãi kéo khoé môi, dậy .

Lão thái thái chuyển tầm mắt qua Thư Quân và Thư Tinh. Hai đứa cháu gái , một đứa nghịch ngợm lời, một đứa giống y như cái hũ nút đánh một gậy cũng vang một tiếng, lão thái thái đều thích. Chẳng qua ngày thường Thư Tinh cẩn thận tỉ mỉ tới thượng phòng hầu hạ bà , Thư Quân lười đến thấy bóng dáng. Bà như chút do dự đưa tấm thiệp cuối cùng cho Thư Tinh.

Thư Quân buông tay, rời khỏi thượng phòng.

Nàng cho rằng tránh một kiếp, nhưng tới hoàng hôn, trong cung cho một vị công công tới tuyên khẩu dụ.

“Chuẩn tam cô nương Thư gia tùy giá hành cung.”

Một, đến đây là chủ ý của vị nào, hai là thiệp mời, khiến cho cả Thư gia hiểu chuyện gì. Người của Thư gia đoán tới đoán lui, cho rằng là Hoài Dương Vương Thư Quân lên tiếng.

Thư Quân tức giận đến mức âm thầm bóng dáng tiểu thái giám mà mặt quỷ, trong lòng mắng Hoàng đế một lượt từ xuống .

Toàn bộ cô nương trong nhà đều ngoài, một nhà đồng thời chuẩn hành trang. Tô thị cũng chuẩn trang phục cưỡi ngựa cho Thư Quân, Thư Quân ở một bên oán giận: “Con cưỡi ngựa, đừng uổng công chuẩn ”.

“Để Ấu Quân dạy con, nữ hài tử ở bên ngoài nên chút ít bản lĩnh.” Tô thị tủm tim khích lệ nàng: “Con lười ngốc, nếu bắt , ít nhất còn thể cưỡi ngựa chạy về.”

Thư Quân thấy ruột chê bai nàng, tức giận dậy xoay ba vòng, xụ mặt : “Mẹ, con bắt chứ.”

Hai con náo loạn trong chốc lát, cuối cùng dọn xong một rương hành trang.

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

Ban đầu Tô thị cực kỳ yên tâm, nhưng đến tối mùng ba, Thư Lan Phong vô cùng vui vẻ : “Tần Thái phó phục tang xong về triều, tìm một tử trong đám con cháu thế gia. Thái Thượng Hoàng đưa lão nhân gia theo đến hành cung, nhân cơ hội đều cho con cháu thế gia hết, để thể hiện năng lực phát triển văn võ Đại Tấn”.

“Bệ hạ vui, chuẩn cho thầy trò Quốc Tử Giám cùng, tên cũng trong đó. lúc, thể chăm sóc cho tiểu nha đầu yếu ớt .”

Tô thị mới yên tâm, nữa sắp xếp cho hai cha con thêm một rương quần áo. Đến ngày mùng tám, hai chiếc xe ngựa, theo đoàn xe các gia đình mênh m.ô.n.g cuồn cuộn chạy đến Tây Sơn.

Thư gia đại phu nhân Phương thị dẫn đầu,mang theo đại thiếu gia, nhị thiếu gia và bốn vị cô nương ngoài.

Thư Lan Phong theo đoàn của Quốc Tử Giám, hai cha con tuy ở cùng một chỗ, nhưng lúc hạ trại nghỉ trưa, Thư Lan Phong vẫn nhờ vả khác, mang cho nữ nhi một hộp thức ăn.

Nữ nhi của ông cái gì cũng thể qua loa, nhưng bụng đói thì .

Đến lúc ông vui vẻ mang hộp thức ăn đến bên ngoài xe ngựa của Thư Quân, thấy cô nương bên trong đang ăn uống khí thế ngất trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/chuong-28-dong-tam.html.]

“Món đuôi tôm ăn thật ngon, là dùng sa tế xào cay ?”

“Nô tỳ cảm thấy ngon nhất là món canh lươn ...”

“Hì hì, em thích ăn lươn, nên cướp của em . Ta sẽ ăn hết hai phần cua . , em đừng cướp cua của đó...”

Thư Lan Phong thoáng qua hộp thức ăn trong tay, cái hai cái bánh hấp hành, một chồng bánh hoa quế, còn một chén cháo nhỏ.

Không đúng nha.

Ông lặng lẽ xốc màn xe lên xem một cái, thấy nữ nhi yếu ớt của ăn đến miệng đầy dầu mỡ, lướt qua bàn một cái thì dọa nhẹ: “Quân Nhi, cái từ ?”

Thư Quân ngờ vặn phụ bắt gặp, ngơ ngác ông: “Con cũng .”

“Con ?” Thư Lan Phong thể tin .

Thư Quân chột chớp chớp mắt: “Con quả thật mà, con chỉ đến cung phòng một chuyến, lúc trở về thấy hộp thức ăn trong xe ngựa.”

Thược Dược đến nỗi sợ hãi lắm: “Lão gia, nô tỳ đoán, chắc là đưa nhầm .”

“Đưa nhầm, mà hai các con cũng dám ăn?” Thư Lan Phong gấp đến độ giậm chân. Ông ngoái đầu lướt qua, khắp nơi doanh trướng khói bếp lượn lờ, quan viên ăn mặc đủ các loại quần áo cao cấp qua . Nơi chi tuỷ tiện lấy một cũng đủ đè c.h.ế.t Thư gia, Thư Lan Phong tức vô cùng, định bảo nữ nhi trả , nhưng một bản ăn giống như gió cuốn mây tan, đành đỡ trán .

“Tốt nhất là con nên cầu nguyện đừng xảy chuyện gì.”

Buổi chiều Thư Lan Phong xin Tế tửu Quốc Tử Giám cho nghỉ, cưỡi ngựa bảo vệ bên cạnh xe Thư Quân, sợ tới tìm nữ nhi gây phiền phức. Cũng may một đường gió êm sóng lặng, ông lau một đầu mồ hôi lạnh. Lúc chạng vạng đến hành cung, ông giao nữ nhi cho trưởng tẩu, vội vàng Quốc Tử Giám dàn xếp cho học trò.

Nữ quyến bên , xe ngựa đều ngừng ở bãi cỏ hành cung, chờ công công nội thị dẫn từng nhà.

Thư Quân lặng lẽ kéo Thược Dược tránh ở phía xe ngựa chuyện:

“Chuyện kêu em hỏi thăm, ?

Thược Dược ghé sát tai nàng trả lời, “Nô tỳ chỉ thấy xe hoàng liễn, đó hỏi, là xe của Thái Thượng Hoàng. Tiểu thư, ngài hỏi thăm bệ hạ ?”

“A....” Thư Quân sợ , liên tục lắc đầu với nàng : “Đừng để lộ , chỉ tuỳ tiện hỏi thôi.”

Thư Quân nghĩ khi nào cơ hội sẽ thẳng với Thược Dược, trừ khi là Bùi Việt buông tha nàng, nếu chuyện cách nào giấu Thược Dược.

Sắc trời u ám, ánh nắng ngả về chiều, hoàng hôn ráng đỏ bao phủ hơn nửa bầu trời.

Các gia đình lục tục rời khỏi bãi cỏ, một lúc lâu cũng đến lượt Thư gia, ma ma của đại phu nhân kiềm kê nhân , đoàn khiêng hòm xiềng theo nội thị tiến hậu viện hành cung.

Hành cung Tây Sơn cực kỳ rộng lớn, phía chính điện Càn Khôn là hơn hai mươi gian viện lớn nhỏ xếp hàng chi chít như trời, hoặc là dựa núi trúc, hoặc là bao quanh bởi nước, phong cảnh tuyệt , thể ở nơi là quan quyến trọng thần, thì cũng là hoàng quốc thích sủng ái, trừ mấy cái , ở hai bên đông tây hành cung cũng mấy sân viện, sắp xếp cho các quan bình thường.

Thân phận Thư gia nửa vời, phân đến sân viện Tây Uyển.

Hạ nhân mang bộ hành lý đến thính đường, Phương thị cùng, bắt đầu chia phòng. Đại thiếu gia và nhị thiếu gia tham gia đợt tuyển chọn của Quốc Tử Giám, cho nên ở cùng Thư Lan Phong. Phương thị dặn dò hạ nhân đưa hành lý của bọn họ đến khu vực của Quốc Tử Giám .

Người nhiều phòng ít, tránh khỏi việc các cô nương ở cùng phòng, Phương thị tự ở riêng trong chính phòng, hai nữ nhi phân ở hai gian sương phòng, Thư Quân và Thư Tinh sắp xếp ở dãy nhà phía . Thư Tinh mãi quen, Thư Quân thì thèm để ý.

Trong lúc đang nâng hòm xiềng , tiểu công công truyền khẩu dụ tới. Tuổi y lớn, trắng trẻo mập mạp, một đôi mắt phượng sáng ngời thần: “Thỉnh an phu nhân, Thái Thượng Hoàng ban ân điển cho tam tiểu thư, thể tiểu thư yếu đuối, cho phép đến ở tại Lưu An Cung.”

Sắc mặt đại phu nhân khẽ đổi. Bà cũng tới hành cung Tây Sơn hai , trong lúc vô tình nhắc qua. Lưu An Cung một suối nước nóng, là nơi tĩnh dưỡng thể và tinh thần nhất. Năm đó Thục Phi nhất hậu cung mỗi năm đều đến đây ở mấy tháng, dưỡng một da thịt non mịn đến nõn nà, hậu cung ai là ghen tị.

Mỗi khi đến hành cung săn thú, Lưu An Cung trở thành nơi mà hoàng phi, Công chúa tranh đoạt.

Thư Linh âm thầm liếc Thư Quân một cái.

Sắc mặt Thư Chỉ chút khó coi. Nàng mới là cháu dâu tương lai chính thức của hoàng gia, mà Thái Thượng Hoàng chỉ nhớ tới Thư Quân?

Nàng tự an ủi chính : “Lần từ hôn vì bát tự hợp, trong lòng Thái Thượng Hoàng áy náy, cố ý ban cho ân điển xem như bồi thường thôi.”

Tiểu công công khép tay áo .

Phương thị còn thể , sắc mặt bình thường dặn dò Thư Quân: “Ngươi , nhớ tuân thủ quy củ.”

Thư Quân , theo phía tiểu công công về hướng Lưu An Cung.

Xuyên qua hành lang bên trong hành cung, bốn phương trống trải, đèn sáng lắm nhưng cũng quạnh quẽ.

Vầng sáng giống như cơn gió lay động, khiến cho cả hành cung trông giống như cung điện chốn thiên đình mờ mịt sương khói.

Vì chú ý bước chân Thư Quân, tiểu công công cố tình chậm, Thược Dược ôm trang sức quý giá, thấp thỏm theo bên cạnh Thư Quân, phía là hai tiểu nội sử, giúp Thư Quân khiêng hòm xiềng.

Tuổi Thược Dược lớn, tâm tư nhanh nhạy. Thế mà Thái Thượng Hoàng để một cô nương đơn độc ở cái cung gì , việc quá mức kỳ lạ.

Thư Quân hỏi thăm tiểu công công về hành tung Hoàng đế mấy , nhớ tới Thược Dược ở bên cạnh thôi. Con đường càng càng xa, dọc theo hành lang lên phía , dần dần rời khỏi khu vực chính. Hành lang uốn cong dẫn giữa sườn núi, đột nhiên rẽ ngoặt xuống, một cung điện vị trí thấp. Cung điện cũng lớn, tầng tầng lớp lớp cây đào che phủ, chỉ loáng thoáng chút ánh sáng yếu ớt xuyên qua.

Mới khỏi hành lang, bên ngoài đại điện Lưu An Cung, từ hướng Tây Nam truyền đến vài âm thanh ồn ào. Thược Dược liếc mắt một cái, chỉ thấy một đám cô nương áo xanh áo đỏ tụ tập bên ngoài hồ nước, chỉ trỏ về phía .

“Thành Tướng quân, xem danh sách Tư Lễ Giám , Lưu An Cung ai ở. Ta xin tổ phụ tìm Thái Thượng Hoàng ân chuẩn, sẽ ở đây. Nngươi tránh , .” Người nọ mặc một bộ váy tím hoa lệ, chính là Lý Anh.

Loading...