Tuổi nhỏ  học cái , chỉ theo dõi , còn lừa khách sạn và nhiều   như , tâm địa độc ác thế , đồng chí cảnh sát, chuyện nó đánh  nơi công cộng,  nhất định  nghiêm trị!”
 
  thèm để ý đến ông , chỉ trợn mắt  sang  với cảnh sát: “Chú cảnh sát, ông  mua dâm.”
 
Dượng Lâm: ???
 
Ông  ôm  phụ nữ, gân xanh nổi đầy: “Đừng   bậy, Tiểu Vân là cô gái nhà lành!”
 
 “ồ” một tiếng,  chằm chằm  phụ nữ: “Cô gái nhà lành sẽ  khách sạn thuê phòng với đàn ông   vợ ?”
 
Mặt  phụ nữ đỏ bừng, cô  bướng bỉnh cãi: “ và  Cương Tử là thật lòng yêu !”
 
 gật đầu,  hỏi: “Thật lòng yêu ,  hai   yêu đương  ?”
 
Dượng Lâm: “…”
 
Nếu ông  thừa nhận điều , đó sẽ là phạm pháp, đương nhiên là ông   ngốc đến thế.
 
 tiếp tục : “Hai   yêu đương cũng  kết hôn, nhưng  thuê phòng khách sạn,   mua dâm thì là gì? Các  lén lút   chuyện   lưng  , dù   động thủ đánh  thì đó cũng là  trời hành đạo, vì dân trừ họa!”
 
Kiểu gì  cũng  lý.
 
Mặt dượng Lâm lập tức xanh trắng lẫn lộn, Lâm Tuân thấy  thì nhíu mày chỉ trích : 
 
“Lê Giao Giao, chị đúng là độc ác, bố   chê  cô vì mang theo của nợ là chị, còn cho các  ăn cho các  ở,  mà các  báo đáp chúng  như  đấy ?”
 
Cậu     lời ,   lập tức  vui: “ cũng  việc , chi tiêu trong nhà cũng  phần của ,   tính là một  bố  nuôi chúng ?”
 
 lặng lẽ giơ ngón tay cái lên khen  . Đồng thời trừng mắt  Lâm Tuân, : “Mẹ  mang của nợ là ,  còn bố , tên mua dâm và con trai của ông ,   thì rốt cuộc ai mới là  mất mặt hơn!”
 
“Chị!”
 
Hai bố con Lâm Tuân tức đến tái xanh mặt mày.
 
Cuối cùng cảnh sát  chịu nổi nữa,   : “Đừng cãi  nữa, tất cả    hợp tác điều tra với chúng .”
 
 đường đường chính chính  thẳng: “Được,  hợp tác,  nhất định sẽ hợp tác thật .”
 
Đến khi  xong biên bản  là nửa đêm, cả bọn chúng    khỏi Sở cảnh sát. Dượng Lâm buộc  nộp tiền phạt, còn  và   thì chẳng  chuyện gì.
 
Gió lạnh thổi qua,   đều bình tĩnh hơn nhiều.
 
Dượng Lâm dùng áo khoác quấn lấy  phụ nữ tên Tiểu Vân , nhưng  lạnh lùng    và .
 
Đến nước , hai bên chúng     xé nát mặt nạ.
 
Mẹ  tiều tụy,  Dượng Lâm với bộ dáng    thôi, nhưng ông     nghiêng sang một bên đối diện với bà, ghét bỏ : 
 
“Ngày mai chúng    thủ tục ly hôn ,   thể sống với bà thêm một ngày nào nữa! Với ,  khi ly hôn thì hai  lập tức dọn  khỏi nhà của .”
 
Dứt lời, ông  lập tức dẫn Tiểu Vân và Lâm Tuân đang tức giận rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-vut-bo-dao-duc-toi-thay-nhe-nhom-han/chuong-6.html.]
 
Trước khi , Lâm Tuân còn liếc xéo  một cái,  lạnh: “Lê Giao Giao, cô và  cô rời khỏi chúng , ngay cả chỗ ở cũng  , để  xem các   !”
 
Đồng tử   co , nhưng   gì.
 
Trước đây, dù bà  tình cảm sâu đậm với dượng Lâm, nhưng  khi trải qua những chuyện , bà  sớm  thấu bản chất của  đàn ông , cũng    hết hy vọng về ông .
 
Trên taxi,  nắm c.h.ặ.t t.a.y  .
 
Bà an ủi vỗ , thở dài: “Lúc  và bố con  ly hôn,    suy sụp, chính dượng Lâm  ở bên an ủi , cho  một chỗ dựa,  ngờ đàn ông  đời đều giống  cả.”
 
 : “Không   , ly hôn còn  hơn, ở bên  đàn ông như  mới là bất hạnh.”
 
Mẹ  lắc đầu: “Mẹ thì  sợ ly hôn, chỉ là chúng    nhà ở trong thành phố, lương hiện tại của  căn bản là  đủ để thuê nhà trong khu vực trường học gần trường con,   chỉ  thể để con chịu thiệt thòi .”
 
 chớp mắt, đột nhiên : “Không chịu thiệt thòi .”
 
Nói xong,  bảo tài xế: “Chú ơi,  ơn đến Phú Dân Hoa Viên.”
 
Tại cửa  601 Phú Dân Hoa Viên,  môi giới đang nhiệt tình chào đón công nhân chuyển đồ nội thất mới của   trong.
 
  dẫn   đến,  môi giới  nhiệt tình chào đón: “Bạn học Lê, cô đến , cô xem đồ đạc  đến đủ cả, còn gì cần sắm thêm ?”
 
Anh   dứt lời,  mặt   từ từ hiện lên một dấu chấm hỏi.
 
 hăm hở kéo bà  nhà, : “Mẹ,   chúng  sẽ sống ở đây.”
 
Mẹ   thể tin : “Căn nhà  là con mua?”
 
 gật đầu.
 
Bà   hỏi: “Con lấy tiền ở  ?”
 
Thế là  kể  chuyện bán đạo đức cho bà  một ,  xong, vẻ mặt bà phức tạp, còn  ngừng đánh giá : “Con   chứ?”
 
  buồn : “Con thì  chuyện gì  chứ.”
 
Mẹ  trưng  vẻ mặt như đang  mơ: “Mẹ vẫn thấy  đáng tin lắm,  gì  ai tự nhiên cho   50 triệu tệ, đây   là một  tiền nhỏ, căn nhà   ở  yên tâm.”
 
“Chính vì thế nên con mới mua nhà đấy, giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà  tên con, dù ông   đến đòi tiền cũng  dễ dàng gì, huống hồ nhà  mua , chúng  cứ ở  , chuyện   tính .”
 
Mẹ  do dự một lát: “…Cũng .”
 
Rất nhanh, niềm vui về căn nhà mới  lấn át sự lo lắng của bà,   cũng  nhắc đến chuyện bán đạo đức nữa.
 
Ngày hôm  là thứ Bảy,  và     thủ tục ly hôn với dượng Lâm.
 
Khi bà dọn đồ, dượng Lâm  bên cạnh khoanh tay .
 
Có lẽ là do tàn dư tình cảm tác động, hoặc  lẽ vì lý do nào khác,  khi   bước  khỏi nhà, dượng Lâm với vẻ mặt ban ơn gọi bà :
 
“Nếu bà bằng lòng đưa cái của nợ Lê Giao Giao đến chỗ bố nó,  sẽ cân nhắc  ly hôn với bà, cũng sẽ sống chung  với bà.”