Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 154: Lòng yêu mến tài năng
Cập nhật lúc: 2025-09-15 09:06:12
Lượt xem: 82
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Họ đang định rời , bỗng nhiên tai Trường An khẽ động, thấy tiếng vó ngựa phi nước đại.
Từ Anh hiển nhiên cũng thấy, nàng : “Ba mươi dặm ngoài đây, một sơn tặc trại, trại đó dễ thủ khó công.
Thường xuyên ngoài thiêu sát cướp bóc, các thôn làng lân cận đều bọn chúng cướp phá một lượt.
Những kẻ mà chúng g.i.ế.c hẳn đều là trong trại đó. Nghe tiếng vó ngựa, đoán chừng cũng là toán sơn tặc đó, chúng nhanh chóng thôi.”
Hằng Xương liếc Từ Anh một cái, đầu quý phu nhân và lão phu nhân: “Biết nơi sơn tặc thổ phỉ, vì còn đến đây?”
Hàn Đàm Tự? Đó là cái tự viện nào, y từ đến nay từng qua.
Quý phu nhân và lão phu nhân , sắc mặt đều chút kỳ quái. Quý phu nhân càng đầu lườm Từ Anh một cái, hiệu nàng im miệng.
Trường An cảm thấy nhà họ gì đó đúng, khi lên ngựa, y kéo Hằng Xương lên: “Nếu các ngươi còn sống, thì mau chạy !”
Mọi lúc mới hành động. Các hộ vệ điều khiển xe ngựa nhanh chóng rời , một đám giữa lúc hoảng loạn, quên mất Từ Anh.
May mà bên sơn tặc mấy con ngựa, Từ Anh cúi nữa nhặt lên hai thanh đao, chọn một con ngựa lên, theo Hằng Xương và bọn họ.
“Ngươi cũng là con gái của Từ gia ? Vì họ đối xử với ngươi như ?” Trường An hiếu kỳ hỏi Từ Anh.
Từ Anh liếc hai , : “Chỉ là thứ nữ.”
Lại là một thứ nữ võ công tệ. Trường An đối với nàng thật sự càng ngày càng hiếu kỳ. Nếu thời cơ thích hợp, y thật sự tỷ thí với Từ Anh một chút.
Từ Anh dùng song đao, chiêu thức lăng lệ, y vẫn từng chứng kiến bao giờ.
Phía quả nhiên là một bọn sơn tặc, Trường An đầu một cái, ít, hơn hai mươi tên.
Hơn nữa những kẻ chỉ mang theo trường đao, mà còn vác cung tiễn lưng, lúc đang kéo cung b.ắ.n tên.
Trường An bảo Hằng Xương , cầm kiếm nhảy xuống ngựa. Từ Anh do dự y một chút, cũng trở xuống ngựa, tay nắm đao.
“Được đấy! Cũng khá nghĩa khí. Hai chúng tỷ thí một chút ? Xem ai g.i.ế.c nhiều hơn?” Trường An nhướng mày hỏi.
Từ Anh sắc mặt chút cứng đờ. Nàng quả thật từ nhỏ bắt đầu tập võ, nhưng nàng là nữ tử hậu viện, thật đao thật s.ú.n.g g.i.ế.c , đây là đầu tiên của nàng.
Trường An tỷ thí với nàng xem ai g.i.ế.c nhiều hơn. Từ Anh nhất thời đáp y thế nào.
Hằng Xương chạy quá xa, lời Trường An , y khá là cạn lời. Trường An đây là xem Từ Anh là con gái !
Nói là tỷ thí, Trường An Từ Anh tay còn non nớt lắm, hẳn là từng g.i.ế.c bao giờ, là nhờ căn cơ .
Y một tiếng, thoái tiên cầm kiếm nghênh đón đám sơn tặc . Từ Anh chậm hơn y một bước, theo sát phía .
Trường An nội lực thâm hậu, c.h.é.m như thái dưa hấu. Những tên sơn tặc chỉ chút quyền cước công phu mà thôi, bình thường xuống núi cướp bóc, dựa sự hung hăng và chiến thuật biển .
Giờ gặp Trường An và Từ Anh võ công cao cường, bọn chúng liền chút đủ sức.
Đám sơn tặc thấy gặp hai võ công cao cường, lập tức chạy tán loạn tứ phía, trong đó hai tên xông về phía Hằng Xương.
Trường An lúc xông quá lên , kịp đầu cứu. May mà Từ Anh ở ngay bên cạnh Hằng Xương, nhảy lưng Hằng Xương, một tay điều khiển ngựa, một tay c.h.é.m ngã một tên sơn tặc.
Hằng Xương nâng nửa chừng cánh tay lên, hạ xuống.
Y tuy võ công , nhưng cũng mang theo chút đồ phòng . Trên cổ tay y buộc tụ tiễn, nhưng đến cứu, thì y cũng cần tay nữa.
Từ Anh giải quyết xong hai tên , Trường An cũng bên cạnh hai . Chỉ g.i.ế.c sáu bảy tên sơn tặc, những tên còn đều chạy thoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-154-long-yeu-men-tai-nang.html.]
“Ngươi múa hai thanh đao thật , thật sự định cho ngươi sư thừa hà nhân ?” Trường An hỏi.
Từ Anh nhảy xuống ngựa, : “Đây là tổ truyền bên ngoại nhà . Còn về tên gọi là gì cũng rõ, là dì từ nhỏ dạy .
Ngoại tổ phụ và hai là tiêu sư, dì từ nhỏ cũng theo cùng học võ, …”
Nói đến đây, Từ Anh ngừng . Hẳn là chuyện riêng tư, Trường An cũng tiện hỏi nhiều.
“Ngươi ở nhà sống ?” Hằng Xương hỏi. Vừa hai cũng coi như tiếp xúc một chút, Từ Anh bằng tuổi y, nhưng hình gầy gò đến đáng sợ, như thể chỉ còn xương bọc da.
Từ Anh gì, trở lên ngựa: “Đa tạ hai vị công tử tay tương cứu, tiện ở ngoài lâu, cũng nên trở về .”
Xe ngựa nhà họ Từ giờ khuất dạng, Hằng Xương cùng Trường An liếc Từ Anh, cùng nàng lên đường.
Đi nửa đường, họ thấy phủ binh của Đại Lý Tự Khanh và xe ngựa nhà họ Từ đang dừng giữa đường.
Nghe tiếng vó ngựa, Đại Lý Tự Khanh về phía , lập tức nghênh đón: "Hạ quan mắt hai vị Hoàng Tôn Điện Hạ, hai vị Điện Hạ thương ?"
Hằng Xương khẽ 'ừm' một tiếng: "Đã còn việc gì. Chỉ là đám sơn tặc chạy thoát một vài kẻ, trại của chúng ở cách đây ba mươi dặm.
Các ngươi xem xét, liệu thể phái tiễu phỉ .
thấy Hàn Đàm Tự cũng điều bất thường, ngươi thể thử điều tra xem giữa Hàn Đàm Tự và trại sơn tặc liên hệ gì ."
Tên Hàn Đàm Tự từng qua, nghĩ hẳn là đại tự viện hương hỏa đỉnh thịnh, cách trại sơn tặc xa đến .
Lần đám sơn tặc tới lượng khá đông, giống tùy tiện xuống núi cướp bóc, mà như chuẩn từ .
Cứ như , Hàn Đàm Tự cách khá xa, hương hỏa đỉnh thịnh, bỗng nhiên vẻ cổ quái.
Đại Lý Tự Khanh thần sắc nghiêm nghị, lập tức : "Hạ quan hiểu, sẽ phái vây tiễu đám sơn tặc ."
Lúc , Từ phu nhân đỡ lão phu nhân nhà nàng tới, hai cùng gia quyến quỳ xuống tạ ơn Hằng Xương và Trường An, cô gái cầu cứu đó cũng ở trong họ.
Hằng Xương đưa tay phía cô gái, nàng ngây một lát, nhanh chóng phản ứng, đưa lệnh bài của Hằng Xương tới.
"Đa tạ Hoàng Tôn Điện Hạ tay tương cứu."
Hằng Xương treo lệnh bài lên, nghĩ một lát tháo một khối ngọc bội tùy của xuống, đưa cho Từ Anh: "Khối ngọc bội tặng ngươi, đa tạ ngươi tay cứu .
Nếu gặp chuyện khó, ngươi cứ việc cầm khối ngọc bội tới tìm ."
Từ Anh ở nhà sủng ái, thấy y phục cũ và hình gầy yếu của nàng, Hằng Xương nghĩ một lát, quyết định giúp nàng một tay.
Từ Anh sững sờ, nhanh liền nhận lấy ngọc bội sự hiệu của nhà họ Từ.
Trường An cũng : "Võ công của ngươi , nhất định tiếp tục luyện tập đấy, từng thấy nữ tử nào lợi hại như ngươi.
Chẳng ngoại gia của ngươi ở nơi nào? Ta thể tới bái phỏng một chuyến , đao pháp của ngươi thực sự lợi hại, tìm ngoại công và cữu cữu của ngươi để thiết tha một chút."
Đao pháp của Từ Anh thật sự lợi hại, Trường An ngứa nghề, Từ Anh là nữ tử, đương nhiên thể tỷ thí với .
ngoại tổ gia của Từ Anh thì , nếu ngoại tổ và hai vị cữu cữu của nàng cũng lợi hại như lời nàng , Trường An nổi lòng tích tài.
Từ Anh mặt mày hớn hở, vội vàng cho Trường An địa chỉ ngoại gia của nàng, ngay tại Kinh thành. Trường An khi đáp án, gật đầu với nàng.
"Đi thôi, chúng mau chóng về cung, muộn nữa e là kịp." Hằng Xương giục giã .