Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 164: Có uy hiếp gì

Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:26:52
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tuệ phi, Hằng Thần mất tích ngươi đến tìm bản cung thì ích gì ? Đâu bản cung khiến Hằng Thần mất tích. Ngươi gây rắc rối cho bản cung, chi bằng bây giờ mau chóng gặp Hoàng thượng, bảo Hoàng thượng phái tìm Hằng Thần về .”

 

Trương Tích Niên Tuệ phi đang chút tức giận mà .

 

Tuệ phi Trương Tích Niên, cũng nàng đúng, nhưng vẫn nhịn mà tức giận. Không giận Trương Tích Niên, mà là giận Hằng Thần.

 

“Quý phi nương nương, Người, …” Tuệ phi lắp bắp, thốt vài chữ.

 

Trương Tích Niên dường như hiểu ý nàng, lắc đầu : “Chuyện thật sự bản cung ngầm lệnh. Bản cung cũng bao giờ gì với Trường An. Chuyện lớn là chuyện lớn, liên lụy đến trẻ con, điều vẫn hiểu rõ.”

 

Tuệ phi chắc là sợ chuyện là Trường An đưa Hằng Thần khỏi cung, sợ là Trương Tích Niên cố ý .

 

Nàng chỉ một con trai duy nhất , Hoàng thượng kiêng kỵ gia thế của nàng, chắc chắn sẽ ban cho nàng đứa trẻ thứ hai nữa.

 

Nếu Hằng Thần chuyện gì, nàng...

 

Huệ phi hành lễ với Trương Tích Niên, xoay nhanh chóng rời .

 

Ninh phi nhận tin tức liền vội vã chạy tới, vặn lướt qua Huệ phi, nàng hỏi: “Sao ?”

 

Trương Tích Niên : “Dù Hằng Thần từ nhỏ ở bên Trường An, nàng chắc cũng Trường An tính tình thế nào.

 

Nàng yên tâm về , nhưng chắc chắn sẽ yên tâm về Trường An.”

 

Ninh phi : “Quả nhiên là một khó chiều, nàng chỉ là nhất thời nghĩ sai , đợi một thời gian nữa, sẽ hiểu thôi.”

 

Huệ phi là cũng tệ, thông minh, chỉ là nhất thời sa ngõ cụt.

 

Lần Hoàng hậu kéo nàng gì, tóm đó Nguyên Bảo , hai bất hoan nhi tán.

 

Lần đại phong hậu cung , nàng quả thực chịu ủy khuất, tức giận cũng là lẽ đương nhiên.

 

mũi dùi nên chĩa Trương Tích Niên, nếu nàng thật sự vui thì tìm Hoàng thượng.

 

Huệ phi cũng coi như nặng nhẹ, đoạn thời gian tuy thường xuyên đối chọi với nàng, miệng lưỡi chịu chuyện tử tế, nhưng động tay động chân với nàng.

 

Ngược là Hoàng hậu và Nghi tần, chút bất an phận, động thủ với Diễn Khánh cung.

 

Tuy nhiên hiện tại Diễn Khánh cung kiên cố như thùng sắt, hai bọn họ căn bản thể xen .

 

Hoàng thượng Hằng Thần lén lút theo Trường An, cũng đau đầu một lát, lập tức phái đuổi theo Hằng Thần.

 

Sợ Huệ phi yên tâm, phái đều là của Lương gia .

 

Trường An và Hằng Xương căn bản

 

xa là bao phát hiện Hằng Thần .

 

Hắn trốn trong một chiếc hộp phía xe ngựa, vì gian chật hẹp, lúc thở nổi, Hằng Thần sẽ đẩy hé miệng hộp một chút, hít vài khí trời trong.

 

Trường An ngũ quan tinh tường, khi đến tìm Hằng Xương đang trong xe ngựa, bỗng nhiên thấy tiếng va chạm khẽ của chiếc hộp phía .

 

Ban đầu Trường An còn tưởng kẻ nào đó trộn , kết quả mở hộp xem, là Hằng Thần mặt mũi đỏ bừng vì nghẹn thở.

 

“Tứ ca.” Hằng Thần chút ủy khuất Trường An, mặt đầy vẻ cầu khẩn.

 

Trường An thấy khó xử, Hằng Thần chính là do y một tay dạy dỗ, từ nhỏ ở bên y, khi ở cùng y còn nhiều hơn cả Tuế An.

 

bây giờ khác với đây, giữa hai bọn họ còn Huệ phi và Trương Tích Niên, phận định thể giống như xưa nữa.

 

Hằng Xương nghiêm mặt : “Hằng Thần, cũng còn nhỏ nữa, nay chín tuổi, nên việc lén lút bỏ trốn sẽ gây hậu quả gì.

 

Đệ tự màng hậu quả mà bỏ , từng nghĩ đến Huệ mẫu phi ? Nếu nàng vì chuyện mà gây khó dễ cho Trương mẫu phi, yên lòng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-164-co-uy-hiep-gi.html.]

 

“Nhị ca, , chỉ cùng các thôi, Tứ ca đây gì cũng đều đưa theo, thể bỏ rơi .

 

Ta để thư cho mẫu phi, với nàng là lén lút theo, liên quan gì đến Tứ ca và Trương mẫu phi.”

 

Trường An thở dài một tiếng, gọi một đội tới: “Đưa Thất hoàng tử về cung.”

 

Nước mắt của Hằng Thần lập tức tuôn rơi: “Ta ! Tứ ca về, đừng bắt về!”

 

Hằng Tiêu nhận tin và Hằng Hiên thấy động tĩnh, lượt chạy tới, thấy Hằng Thần đang lóc, lập tức hiểu chuyện gì xảy .

 

“Hằng Thần, về, , việc sẽ gây phiền phức lớn đến nhường nào cho Trường An và Trương mẫu phi ?” Hằng Tiêu Hằng Thần vẫn còn đang lóc om sòm, nghiêm khắc .

 

Hằng Thần lập tức lớn hơn: “Ta thật sự mãi mãi theo Tứ ca, Tứ ca đừng bỏ rơi !

 

Ta với mẫu phi , bảo nàng đừng gây phiền phức cho Trương mẫu phi nữa, nhưng nàng chê ồn ào, còn cái gì cũng hiểu, Tứ ca, thật sự với nàng .

 

Huynh đừng vì chuyện của mẫu phi mà dẫn nữa!”

 

Kể từ khi Hằng Thần hiểu chuyện, Trường An mặt trong ký ức của , đầu tiên luyện quyền, là Trường An dạy, đầu tiên b.ắ.n cung cũng là Trường An dạy.

 

Lần đầu tiên cưỡi ngựa, đầu tiên đánh , nhiều đầu tiên, đều là Trường An dạy .

 

Đối với , Trường An còn quan trọng hơn cả Hoàng thượng, là phụ hoàng của .

 

Hắn mãi mãi theo Trường An, một , chỉ đánh đó, xa cách Trường An.

 

Kể từ khi bọn họ trở thành hoàng tử, Trường An thường xuyên đến thăm nữa, Tuế An cũng còn bánh cho ăn, đây là vì mẫu phi.

 

Hắn với mẫu phi, cũng cãi với mẫu phi, nhưng mẫu phi luôn nàng là vì bản , vì Lương thị nhất tộc.

 

Thế nhưng như , chỉ như đây, theo Trường An cái đuôi nhỏ.

 

Trường An đầu , yên tại chỗ một lúc lâu: “Đệ mãi mãi là của , nhưng thật sự thể .

 

Đợi , nếu phụ hoàng và Huệ mẫu phi đồng ý, nhất định sẽ dẫn .”

 

Nói xong Trường An phất tay áo, phi lên Lưu Tinh, rời khỏi nơi .

 

Hằng Thần bóng lưng Trường An rời , nức nở hồi lâu, dùng tay áo lau mặt.

 

“Nhị ca, Tam ca, Ngũ ca, , Hằng Thần xin về đây.” Hằng Thần chuyện vẫn còn nghẹn ngào đôi chút.

 

Hằng Xương thở dài một tiếng, gật đầu: “Đi , dọc đường cẩn thận.”

 

Hằng Thần gật đầu, lưu luyến, về phía Trường An thêm một nữa, thấy Trường An thật sự ý định gọi , mắt đỏ hoe.

 

lúc , cữu cữu và biểu ca của Hằng Thần đến.

 

Hằng Xương ngẩn một chút, nhanh hai đến để đuổi theo Hằng Thần, liền kể chuyện cho họ .

 

Biết Hằng Thần là tự trốn trong hộp lén lút theo, cả hai đều gật đầu.

 

“Nếu , chúng cũng nên lên đường , Hằng Thần xin giao cho hai vị.” Hằng Xương với hai .

 

Hai ôm quyền với Hằng Xương, bọn họ tiếp tục lên đường, đó mới đưa Hằng Thần về Hoàng cung.

 

“Thất hoàng tử điện hạ, tự ý ngoài, nguy hiểm đến nhường nào ?” Cữu cữu của Hằng Thần hỏi.

 

Hằng Thần liếc mắt , : “Ta cùng của , gì mà nguy hiểm?”

 

Thấy sắc mặt Hằng Thần , cữu cữu còn thêm, nhưng con trai kéo áo.

 

Loading...