Sau Khi Xuyên Không, Thị Thiếp Yên Phận Trong Vương Phủ Nuôi Bảo Bối - Chương 205: Tâm Phục Khẩu Phục

Cập nhật lúc: 2025-09-15 15:27:40
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Cái gì về ? Hai con nhà ngươi đang ?” Hoàng thượng hai lơ là sang một bên, chút vui mà .

 

Trương Tích Niên hồn, đưa tờ thư cho Hoàng thượng: “Hai năm , khi Trường An dẹp giặc cướp, từng ở Thanh Sơn Trấn giải cứu hai ngoại quốc tóc vàng mắt xanh.

 

Hai ngoại quốc vốn dĩ là mang theo đội thuyền buôn đến đất nước chúng ăn, kết quả gặp nạn biển, thuyền chìm.

 

Hai bọn họ may mắn sống sót, đó lên bờ ở Thanh Sơn Trấn, Trường An tiếp xúc với bọn họ, mới phát hiện mục đích của .

 

Hai bọn họ là vương tộc địa phương, Trường An và Tuế An khi chuyện của hai , cảm thấy đây lẽ là một cơ hội kinh doanh.

 

Liền đóng thuyền, mang theo vật phẩm của đất nước chúng , đưa hai bọn họ trở về.

 

Một là hai năm, tưởng bọn họ về nữa , ai ngờ trong vòng hai năm, bọn họ thật sự đến đất nước của hai , mang theo đồ vật về .”

 

Tuế An mặt mày hớn hở, giọng run rẩy vì kích động mà : “Ban đầu biển chỉ năm chiếc thuyền, nhưng hàng hóa mang về chất đầy cả mười chiếc thuyền lớn.

 

Không chỉ , nhi thần còn nơi đó khắp nơi đều là mỏ vàng, trong đó một chiếc thuyền còn chở đầy vàng ròng trở về.

 

Ngoài , hai ngoại quốc còn dẫn theo đội hộ vệ của bọn họ cùng với tám chiếc thuyền khác cùng tới, rõ ràng là định cùng chúng tiếp tục phát triển giao thương.

 

Lần tổ chức đấu giá, kỳ thực nhi thần ban đầu chỉ đấu giá biển hiệu Hoàng Thương mà thôi, nào ngờ , đội thuyền của chúng trở về đúng thời khắc mấu chốt .

 

Đợi đến khi buổi đấu giá kết thúc, những thương nhân từ các nơi tụ tập về kinh thành chắc chắn sẽ trở thành những lựa chọn tuyệt vời để tiêu thụ các vật phẩm mang về từ hải ngoại.”

 

Hoàng đế vẫn luôn cúi đầu chăm chú tờ thư trong tay, dường như cả đều chìm đắm đó.

 

Qua hồi lâu, ngài mới bỗng nhiên hồn, chậm rãi đầu , ánh mắt dừng Trương Tích Niên đang ngậm miệng .

 

Trương Tích Niên sắc mặt đổi, tưởng rằng Hoàng thượng phát hiện điều gì, nhưng nhanh khôi phục như thường, bình tĩnh tự nhiên đáp lời: “Bệ hạ ?”

 

Hoàng đế khẽ , phất tay, ngài cảm khái : “Trẫm thật sự từng ngờ tới, Trường An và Tuế An thể âm thầm nên nghiệp lớn đến .

 

Chắc hẳn khi đầu tư đóng năm chiếc thuyền lớn , vốn bỏ nhất định hề ít nhỉ?”

 

Tuế An gãi gãi đầu, hì hì : “Bẩm phụ hoàng, quả thực tốn kém lớn, hết sạch hơn triệu lượng bạc đó ạ!

 

Tuy nhiên hiện giờ xem , tất cả những điều đều đáng giá. Trong vòng hai năm, triệu lượng bạc tăng lên hơn mười , nhi thần và tứ ca thắng cược.”

 

Hoàng đế xong lớn sảng khoái, trong lòng tràn đầy vui vẻ.

 

Ngài chuyện nhất định thể thiếu sự mưu tính của Trương Tích Niên, nhưng thấy nàng chủ động , bản cũng liền giả vờ gì.

 

Những thứ giấy , cần tính toán kỹ lưỡng, cũng thể thấy lợi ích mà nó mang , những vật tư vận chuyển về nước, sẽ mang bạc thể đong đếm .

 

Hơn nữa trong thư còn nhắc đến, chuyến trở về bọn họ chỉ mang về nhiều hạt giống quý hiếm của nước ngoài, mà còn nhiều vật phẩm quý hiếm khác cùng trở về.

 

Lúc , trong đầu Hoàng đế khỏi hiện lên hình ảnh củ khoai lang mà Y Linh Huyên từng hiến tặng.

 

Thành quả sản lượng cao khi trồng khoai lang khiến kinh ngạc thôi, nhiều năm qua, bá tánh dân gian nhờ lợi từ đó mà gần như còn chịu cảnh đói kém nữa.

 

Hạt giống mang về từ nước ngoài , thể cũng sẽ mang đến cho bộ Đại Tấn sự phát triển nông nghiệp hơn, Hoàng thượng ngày càng xem trọng những cây trồng ngoại lai .

 

Tuế An Hoàng thượng mặt mày hớn hở, khẽ nhắc nhở: “Bọn họ lên đường đến kinh thành, nhưng đội thương thuyền quy mô lớn đến , tất yếu sẽ khiến khác cảnh giác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-khong-thi-thiep-yen-phan-trong-vuong-phu-nuoi-bao-boi/chuong-205-tam-phuc-khau-phuc.html.]

 

Tuy Tứ ca từng để một đội binh hộ vệ, nhưng chỉ dựa lực lượng hiển nhiên thể đảm bảo vẹn .

 

Bởi , phụ hoàng, ngài cần tìm đắc lực khác dẫn quân tiếp ứng mới .”

 

Trương Tích Niên bày tỏ sự đồng tình sâu sắc: “Quả đúng là như , bọn họ hiện giờ chẳng qua là đội thương thuyền bình thường mà thôi, cũng Hoàng thất che chở, nhỡ dọc đường thổ phỉ sơn tặc điều đến cướp bóc, thì chẳng ho gì.

 

Để đảm bảo vạn phần an , Hoàng thượng nên nhanh chóng phái quân đội đến bảo vệ bọn họ chu , hy vọng thể tháng Tám, để bọn họ thuận lợi đến kinh thành.”

 

Hoàng thượng khẽ nhíu mày, rơi trầm tư hồi lâu chậm rãi mở miệng: “Kinh thành sắp tổ chức đấu giá, chuyện ở đây e rằng còn thể thiếu con.

 

Vậy thì, chuyện dẫn binh bảo vệ , cứ giao cho Hằng Huy phụ trách.”

 

Hiện giờ Hoàng thượng tin tưởng thể dùng , cũng chỉ mấy hoàng tử thôi, Hằng Vĩ việc lớn, Hằng Hữu tuy chút lanh lợi vặt, nhưng Nghi Tần nuông chiều hư hỏng.

 

Còn về Hằng Thái thì Thục phi dạy dỗ tệ, nhưng Thục phi yêu thương đứa trẻ khác thường, nỡ để y chịu chút khổ sở nào.

 

Hằng Xương thể , hiện giờ thể gánh vác thì chỉ còn Hằng Huy mà thôi.

 

Tuế An khóe miệng khẽ nhếch, gật đầu : “Đại ca quả thực là phù hợp nhất.

 

Với năng lực của y, nhất định thể thuận lợi dẫn đội thuyền trở về.”

 

Hoàng thượng nhắc đến mặt Trương Tích Niên và Tuế An, để Hằng Huy , kỳ thực là ý giải thích trong đó.

 

Ngài , vì chuyện , Trường An và Tuế An giữa mấy Hằng Huy hẳn là phát sinh hiềm khích.

 

Hiện giờ đang là lúc cần dùng , Hằng Huy nhất định gánh vác, ngài hy vọng Trương Tích Niên và Tuế An, đừng vì chuyện , mà oán giận với ngài và Hằng Huy.

 

Tuế An quả thực bất mãn với Hằng Huy, nhưng cảm xúc chỉ giới hạn ở việc Hằng Huy trở thành hoàng đế kế tiếp.

 

Ngoài , đối với các phương diện khác, Tuế An cũng quá nhiều ý kiến.

 

, Hằng Huy là đại hoàng tử, phận địa vị cùng thực lực đều ở đó, phụ hoàng thể cả đời trọng dụng y.

 

Tuế An từng nghĩ để y rời xa kinh thành, ẩn một góc, sống một đời vô vị đến hết đời, nhưng, đây là với tiền đề y tham vọng ngôi báu.

 

Hoàng thượng rời , đó gọi Hằng Huy đến, giao nhiệm vụ cho y.

 

Hằng Huy chăm chú tờ thư mắt, trong lòng dâng lên một cỗ cảm xúc khâm phục khó tả. Y khỏi cảm thán, Trường An và Tuế An quả cảm quyết đoán đến .

 

Nhiều tiền như chi là chi , nếu là y, y e rằng chuyện bạo tay như .

 

Dường như thấy cảnh tượng huy hoàng của Đại Tấn trong tương lai, Hằng Huy quỳ mặt Hoàng thượng: “Phụ hoàng, những kế nhiệm xuất sắc như Trường An và Tuế An,

 

Đại Tấn nhất định thể tạo nên nghiệp lớn thiên thu! Nhi thần nguyện dốc hết sức phò tá hai , cùng tạo nên thịnh thế!”

 

Ngay lúc , Hằng Huy sâu sắc nhận , một việc là y thể . Trường An và Tuế An hai quả thực xuất sắc, lẽ là tầm cao mà cả đời y cũng thể đạt tới.

 

Bề ngoài giả vờ đến mấy, bỏ lỡ ngai vàng, trong lòng chung quy vẫn một tia cam tâm.

 

Thế nhưng giờ đây, chút bất mãn trong lòng Hằng Huy thật sự tan biến như khói mây, y y chẳng bằng hai vị .

 

Loading...