Chú út Tô thêm mắm thêm muối: " , ơi, trai con thật sự ngốc hết chỗ , tại ly hôn ? Là vì Tô Hiểu Mai, con nhỏ đó lén lút ghi tên cháu gái con danh sách xuống nông thôn cho nó, còn cướp luôn hôn phu của cháu gái. Kết quả là trai con còn giúp đỡ Tô Hiểu Mai, đúng là kẻ ngốc nhất đời."
Chú út Tô thực sự hiểu Tô Đại Vĩ đang nghĩ gì.
Trong lòng ông , dù con gái nuôi lỗ vốn thì cũng là của , dù đáng giá nhưng cũng là m.á.u mủ của , hơn bất cứ ngoài nào.
Kết quả thì trai ông quan tâm đến con đẻ mà yêu thương con gái của khác, chẳng trách chị dâu tức giận.
Chú út Tô thêm một câu, "Hơn nữa, cháu gái con còn theo chị dâu cũ, nó là con cái của nhà họ Tô, mà trai để ngoài dẫn , chắc chắn trai điên ."
Ông nội Tô xong tức giận đến mức trợn mắt, "Láo, thật là láo."
"Nó dám để con cháu nhà họ Tô theo ngoài, nhà họ Tô thể tên đàn ông vô dụng như ? Gia môn bất hạnh, đúng là gia môn bất hạnh!"
Bà nội Tô mắng Tô Hiểu Mai, " từ đầu, con khốn nạn là chổi gây họa, cho gia đình yên mới gửi nó . Đại Vĩ còn nhẫn tâm, kết quả thế nào, con nhỏ đó quả nhiên tan nát gia đình nó."
"Không lời già, thiệt thòi ngay mắt, bây giờ nó hài lòng chứ?"
Ông nội và bà nội Tô lẩm bẩm chửi rủa, mắng Tô Đại Vĩ thương tiếc.
Chú út Tô thấy cha chỉ than vãn, mãi mà nghĩ điều quan trọng, trở nên sốt ruột.
"Cha, , hai nghĩ cách , Đại Bảo sắp nghiệp trung học cơ sở , nếu việc , nó sẽ về nhà việc đồng áng. Sức khỏe của nó yếu, cày ruộng chẳng khác nào lấy mạng nó, con chỉ một đứa con trai, còn đợi để bế cháu nữa kìa! Cha giúp nó đấy."
Vân Mộng Hạ Vũ
Ban đầu chú út Tô coi công việc của Hứa Đình như trong túi , ông từng mơ ước, con trai trở thành công nhân, ông sẽ sống cuộc sống hào nhoáng ở thành phố.
Kết quả chỉ vì Tô Đại Vĩ chuyện dại dột, cơ hội như vịt trời bay mất, ông tất nhiên chịu .
Nếu bảo cha nghĩ cách, ông cũng vội vã trở về như .
Ông nội và bà nội Tô hỏi đến mức đau đầu.
Hai già , .
Sau một hồi lâu, bà nội Tô mới thăm dò hỏi, "Không con Nguyệt Hi cũng công việc ? Con bé đó, việc cũng chỉ là lợi cho ngoài, chúng tìm nó."
Chú út Tô lập tức lắc đầu như trống bỏi, "Không , Nguyệt Hi bây giờ ở quân đội quân y, Đại Bảo học y, quân đội cũng đồng ý ."
Thế là, quả thực chỉ còn Hứa Đình là lựa chọn.
Bà nội Tô : "Vậy chúng đến thành phố, ép hai đứa nó tái hôn."
Chú út Tô thấy phương án , nhưng hiện tại cũng cách nào hơn, liền tỏ vẻ lo lắng : "Vậy chúng cứ thử xem !"
Thử một hại gì, dù tình hình tồi tệ nhất cũng chỉ như bây giờ mà thôi.
Nếu thành công, công việc của con trai sẽ đảm bảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-khong-toi-tro-thanh-bac-sy-noi-tieng-toan-cau/chuong-175.html.]
Về việc tại nhà họ Tô nghĩ đến việc để Tô Đại Vĩ nhường việc , đó là trò đùa ? Lương của Tô Đại Vĩ hiện nay lên đến ba mươi lăm đồng, mỗi tháng ông đều đóng góp ba mươi.
Nếu nhường việc cho Đại Bảo, chỉ thể bắt đầu với tư cách là một nhân viên học việc, lương chỉ mười tám đồng.
Tính , nếu Đại Bảo thế công việc của Tô Đại Vĩ, mỗi tháng nhà họ Tô sẽ mất đến mười bảy đồng.
Mười bảy đồng là một đồng bảy, hiện tại thể mua một trăm bảy mươi cân thóc lúa, gia đình họ Tô hai tháng cũng ăn hết lượng lương thực .
Nhà họ Tô khôn lỏi, nếu cuối cùng mất thêm tiền, họ thà rằng để Đại Bảo ở nhà .
tìm Hứa Đình thì khác, lương của Hứa Đình liên quan gì đến gia đình lão Tô. Nếu thể lấy công việc của bà , mỗi tháng nhà họ Tô ít nhất cũng thêm mười tám đồng, đây là chuyện bao!
Về việc Hứa Đình mất việc thì , bà còn con trai, con gái, đói c.h.ế.t .
Gia đình họ Tô tính toán cực kỳ khôn ngoan, tiếc kế hoạch Tô Đại Vĩ vô tình phá hỏng, bởi bây giờ ngay cả ý định đánh c.h.ế.t Tô Đại Vĩ cũng .
Sau khi thảo luận xong, ông nội Tô và bà nội Tô mặc bộ quần áo sạch sẽ nhất của , tìm đội trưởng sản xuất giới thiệu thư, đó cùng thành phố.
Họ đương nhiên là tìm Tô Đại Vĩ ...
Nghe nhà từ quê lên, mi mắt Tô Đại Vĩ liền giật liên hồi.
Khi thấy cha già từ xa đến, chân Tô Đại Vĩ bắt đầu mềm nhũn.
Ông linh cảm lành, cảm thấy thế giới mắt trở nên u ám.
Quả nhiên, mới gọi một tiếng "cha", ông nội Tô trực tiếp tát ông một cái.
Dù ông nội Tô cao tuổi, cái tát hề mạnh, nhưng bây giờ đang ở cổng nhà máy, dù công nhân đang việc, bảo vệ vẫn còn đó!
Tô Đại Vĩ cảm thấy ngoại trừ chỗ tát, cả khuôn mặt đều đau rát bỏng.
Mặt bỗng nhiên bỏng lên, Tô Đại Vĩ ôm mặt đau đớn hỏi: "Cha, tại cha đánh con?"
Ông nội Tô cau mày nạt nộ, "Bất hiếu, tao còn đánh mày . Mày là kẻ vô dụng, chuyện ly hôn lớn như mà với cha , mày thật sự coi ai gì. Tao tát mày còn là nhẹ nhàng đấy, nếu thể, tao thật sự kết liễu mày cho , đến tuổi mà vẫn cha yên lòng."
Hóa là chuyện ly hôn, Tô Đại Vĩ ấm ức, "Hứa Đình ly hôn, con thể gì?"
Bà nội Tô trực tiếp một gậy đánh lên Tô Đại Vĩ, mắng mỏ chỉ hận rèn sắt thành thép, "Đồ ngu, nếu mày đồng ý, nó kéo mày ly hôn ?"
"Hứa Đình công việc, một phụ nữ như mà mày ly hôn, đầu mày vấn đề ?"
Tô Đại Vĩ mắng đến mặt mày cúi gằm, cẩn thận liếc bà nội Tô, hiểu hỏi: "Mẹ, nhưng luôn Hứa Đình vô dụng, thích cô ?"
Bà nội Tô trong lòng khó chịu, đó là bà đang đè ép nàng dâu, đồ ngu Tô Đại Vĩ hiểu .
Cuối cùng là chú út Tô sự thật, "Anh, dù chị dâu tệ đến mấy, nhưng ít chị còn công việc! Với cả đàn ông thể sống thiếu phụ nữ, xem bộ dạng của bây giờ, gần như khác gì ăn mày. Tô Hiểu Mai rốt cuộc cho ăn bùa mê thuốc lú gì, khiến sẵn lòng từ bỏ gia đình mà vẫn bảo vệ nó?"