Cúp điện thoại, Lăng Sương Sương thở dài một ,  dậy   phòng vệ sinh.
Đứng ở  gương,  bộ dáng   quỷ  quỷ , chính cô  cũng suýt giật nảy .
Cô   từng chật vật như thế.
Không  chỉ là một Trình Dục Minh thôi ?
Một ngày nào đó  sẽ   .
Cô  nhanh chóng  định  tâm tình, trang điểm ăn mặc một phen, mặc  váy liền áo màu trắng   logo,  đầu đeo một cái vòng tóc, phối hợp với khuyên tai trân châu, bộ dáng ngoan ngoãn lập tức hiện .
Phối hợp với trang điểm trang nhã, cô   là cô gái ngọt ngào !
Chạy xuống cầu thang, thậm chí cô  còn  chào hỏi ba   lái xe chạy như bay mà , để  ba  phía .
“Sương Sương   ? Vừa  cơm cũng  chịu ăn, bây giờ   ngoài ?”
Tô Ngọc nhún vai, lắc đầu: “Ai  ? Tuy nhiên như  cũng ,  hơn là nhốt  trong phòng.”
Lăng Sương Sương lái xe đến gần thôn Thành Trung, tìm một vị trí dừng xe,  đó xuống,  tới chỗ Triển Hồng Vũ đưa cô  trở về  ,  chờ  .
Vài phút , một chiếc Maybach màu đen dừng  mặt cô , Triển Hồng Vũ đẩy cửa , xuống xe,  tới  mặt cô  mỉm : “Để Sương Sương  đợi lâu , lên xe .”
Triển Hồng Vũ mặc âu phục cao cấp màu đen, cắt may khéo léo, tôn lên dáng  cao ngất cân xứng,   khí chất thương nhân thành công. Nụ  nhợt nhạt   cho    vẻ   cảm giác  cách,  thiết hơn vài phần.
Lăng Sương Sương kinh ngạc khi  thấy  , cô  cho rằng sẽ phái tài xế tới đón nhưng  ngờ   tự tới.
“Không lâu ạ, em cũng  mới tới.”
Lăng Sương Sương nở nụ , ngoan ngoãn đáng yêu, theo Triển Hồng Vũ lên xe.
Hai  cùng  ở ghế  xe, gần  một chút, ngay cả  thở của  đều  thể  thấy rõ ràng.
Xe khởi động, vững vàng xuyên qua đường cái phồn hoa náo nhiệt trong đêm tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-100.html.]
Nhà cao tầng hai bên  ngừng  xa, ánh đèn neon lóe lên, đêm tối  vẻ  bắt mắt.
Hai tay Lăng Sương Sương khoát ở  đùi, cả   thẳng tắp, thỉnh thoảng nghiêng mặt  về phía cảnh đêm ngoài cửa sổ.
Cả   vẻ ngoan ngoãn  an tĩnh,  cho    một loại ảo giác năm tháng tĩnh lặng.
Kỳ thật nội tâm cô  đang mãnh liệt cuộn trào, tầm mắt cũng thỉnh thoảng liếc về phía Triển Hồng Vũ.
Sao     gì?
Tự dưng mời  tham gia tiệc cùng là  ý gì đây?
Chẳng lẽ    hấp dẫn  ư?
Trong lòng cô  khẽ  một tiếng: Lăng Sương Sương    tay  thành công, Trình Dục Minh đúng là mắt mù.
Đang nghĩ đến mê mẩn, khuôn mặt Triển Hồng Vũ đột nhiên tiến đến bên tai cô , giọng  mị hoặc: “Em đặt cho  tiếng chuông đặc biệt gì?”
“A, em…”
Khuôn mặt Lăng Sương Sương bất giác đỏ lên,  đầu    một cái, chống  con ngươi nóng rực của   hoảng hốt cúi đầu.
“Em chính là duy nhất của ,   yêu em với một  em…”
Một hồi chuông điện thoại di động vang lên phá vỡ sự yên tĩnh trong xe.
Là của Lăng Sương Sương.
Đây là tiếng chuông cô   đặt cho cuộc gọi của Triển Hồng Vũ  khi đến,  ngờ Triển Hồng Vũ  thật sự gọi điện để nghiệm chứng.
Cô  vội vàng tắt , đỏ mặt ấp úng: “Anh Triển, em…”
Triển Hồng Vũ  khuôn mặt và lỗ tai đỏ rực của cô ,  khẽ một tiếng,   gì nữa, đột nhiên ôm cô   lòng : “Hay là em  với  ba chữ  ?”