Người nọ  nhanh hơn, đuổi theo Lăng Sương Sương, ý  tràn đầy mang theo một chút khiêu khích: “Lăng tiểu thư,  nhanh như   gì?”
Lăng Sương Sương mắt điếc tai ngơ, tiếp tục bước nhanh về phía nhà vệ sinh,  để ý đến  .
Người nọ  chút mất hứng, giữ chặt cô : “Sao , một thời gian ngắn  gặp liền  nhận  ?”
Lăng Sương Sương hít sâu một ,  đầu  về phía  , nhẹ giọng : “Tiết lão bản, nơi  đông , phiền  đừng đụng tay chân.”
Tiết Tử Minh ghé sát  tai cô : “Vậy thì tìm một nơi     ôn chuyện.”
“Thật ngại quá,    toilet, để  Triển đợi lâu sẽ  .” Lăng Sương Sương  kiên nhẫn: “Phiền Tiết lão bản buông tay.”
Tiết Tử Minh khinh thường  nhạo: “Sao , theo Triển Hồng Vũ  thì liền quên ông chủ cũ như   ? Aiz,  cũng đúng, loại phụ nữ vì  ăn bất cứ lúc nào cũng  thể  cha  kéo  uống rượu với đàn ông như cô, đương nhiên là chỉ nhận tiền  nhận .” Anh   xong vươn tay ôm eo cô : “Ừ, eo vẫn nhỏ như ,  thể nắm.”
Lăng Sương Sương đẩy tay   , lui về phía  một bước, vẻ mặt nghiêm túc: “Ở nơi công cộng, xin Tiết lão bản tôn trọng  một chút.”
Tiết Tử Minh híp mắt, giọng  trở nên lạnh lẽo: “Nói thế nào  cũng từng chiếu cố việc  ăn của nhà cô, đối xử với ân nhân như  ?”
“   ơn vì   giúp đỡ gia đình , nhưng  thực sự   vệ sinh ngay bây giờ, xin .”
Lăng Sương Sương xoay ,   đầu   về phía phòng vệ sinh, chuyển  gian kế, khóa cửa .
Ngồi  bồn cầu, mồ hôi  đầu cô   lấm tấm, lưng cũng ướt.
Cô  cảm thấy trái tim  sắp nhảy  ngoài.
Nếu như những chuyện   của cô   Triển Hồng Vũ  thì xong đời, công ty nhà bọn họ cũng toang.
Thế giới  thật sự  nhỏ, tùy ý đều  thể gặp   quen, cô   sớm kết thúc bữa tiệc   rời , nếu  thật sự   Tiết Tử Minh còn   cái quỷ gì nữa.
Ra khỏi toilet, cô  vẫn  chút sợ nếu Tiết Tử Minh vẫn đang ở ngoài chờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-101.html.]
May mắn  khi     thấy    nữa.
Lúc trở  ghế lô, Tiết Tử Minh  ở bên trong, đang cùng   vui vẻ uống rượu, thật giống như    từng xảy  chuyện gì, cũng   gặp cô .
Điều   trái tim cô  thoáng thả lỏng một chút.
“Sao   lâu như ?” Triển Hồng Vũ ghé  tai cô  nhẹ giọng hỏi.
Lăng Sương Sương ôm bụng khẽ nhíu mày, trong giọng  xen lẫn một tia khó chịu: “Hình như bụng em  chút  thoải mái,  đau.”
“Chờ  một chút.”
Triển Hồng Vũ giơ ly rượu  lên, giọng  vang dội tràn ngập khí thế: “Mọi  cùng  cạn một ly, hy vọng  hợp tác tiếp theo suôn sẻ.”
Mọi  nhao nhao  lên nâng chén, Lăng Sương Sương cũng  bộ miễn cưỡng  lên giơ chén rượu.
“Cạn ly, vì sự hợp tác của chúng !”
“Em  cần uống.” Triển Hồng Vũ nhắc nhở Lăng Sương Sương: “Thân thể quan trọng hơn.”
Lăng Sương Sương  gật đầu, miệng chạm  ly rượu nhưng  uống.
Đợi tất cả   uống xong ly rượu, Triển Hồng Vũ  lên tiếng: “Triển mỗ còn  một  việc   , chi tiết hợp tác chúng  bàn .”
“Được, Triển tổng ngài  việc thì   ,  tiễn ngài.’ Từ Họa  lên.
“Không cần  cần,   tiếp tục , đừng mất hứng.” Triển Hồng Vũ ngăn   : “Các vị, Triển mỗ xin cáo từ.”
Nói xong,   ôm eo Sương Sương, hai   khỏi ghế lô.