Chiếc xe Bentley chạy  những con phố tối tăm, gió rít thổi qua cửa kính.
Trình Dục Minh  bên trong hít sâu một ,  đầu  cảnh đêm ngoài cửa sổ xe.
Người  đường thưa thớt,  ánh đèn đường mờ nhạt  bóng dáng kéo dài nhỏ, trông  chút cô đơn.
Bên trong xe  yên tĩnh,  ai  gì.
Âu Dương  Trình Dục Minh qua kính chiếu hậu, trong lòng  chút thổn thức.
Đối với   mà , Trình Dục Minh tối nay  chút kỳ lạ.
Đi bên cạnh  lâu như thế nhưng    từng thấy Trình Dục Minh đối xử với Lăng Niệm Niệm như tối nay.
Anh     xảy  chuyện gì, rõ ràng lúc ở bệnh viện  vẫn chán ghét cô, nhưng tại  đến tối  chủ động đến bên cạnh cô để ăn quán ven đường, hơn nữa còn đưa cô về nhà, thậm chí ba bước  đầu   chịu rời .
“Đinh.”
Màn hình điện thoại di động của Âu Dương sáng lên,   cầm lấy  thoáng qua, mặt mày hớn hở.
“Thế nào?” Trình Dục Minh thản nhiên  về phía  .
“Miêu tổng của tập đoàn Bang Đạt  gặp  đồng ý cho chúng  đầu tư 3 tỷ, cũng trở thành cổ đông lớn nhất.” Âu Dương đắc ý: “  ngay, chỉ cần gia  tay là sẽ thành công. Những   tay ,  chuyện   8  cũng  giành  mục tiêu, nhưng gia chỉ cần hai giờ tối nay  giành , cũng  uổng công  tới 10 giờ.”
Trình Dục Minh hừ nhẹ một tiếng: “Đánh rắn đánh bảy tấc.”
“ đúng đúng,  theo gia quả thật học   nhiều. Nếu   do gia bảo  phái  điều tra Miêu tổng  thì đương nhiên     đánh bạc ở Ma Cao thua nhiều như , tham ô tài khoản công ty. Chuyện  chỉ cần  lộ,  của hội đồng quản trị Bang Đạt đương nhiên sẽ  tha cho  . Vẫn là gia thấy rõ tiên cơ, nhất cử khiến    thể động đậy.”
“Dự án của Bang Đạt là bắt buộc, trách   .” Trình Dục Minh  ngẩng đầu lên, lãnh đạm : “Chờ Bang đạt tới tay thì sắp xếp  tiết lộ chuyện  , tội xâm chiếm công quỹ hẳn là  ở tù vài năm.”
“Gia, thật sự   đến cùng như  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-19-hanh-dong-tan-nhan.html.]
Âu Dương  chút ngoài ý ,   vốn cho rằng Trình Dục Minh chỉ  dùng việc  uy h.i.ế.p Miêu tổng một chút,  nghĩ tới ngay cả đường lui cũng  để  cho  .
Trình Dục Minh  lạnh một tiếng,  đầu   ngoài cửa sổ, : “Mềm tay với kẻ địch chính là tàn nhẫn với chính . Lỗ thủng lớn ,  thể để chúng  tự lấp đầy. Hơn nữa, Bang Đạt cũng  thể giữ   , sớm muộn gì cũng là tai họa.”
“Đã hiểu, gia.”
Nửa giờ , xe đến ga  ngầm của Đường Thành Nhất Phẩm, dừng ở giữa một loạt xe sang trọng.
“Gia, đến . Có cần   cùng ?” Âu Dương mở cửa xe phía , một tay chắn ở phía  cửa xe.
Trình Dục Minh bước xuống,  thẳng đến cửa thang máy,   đầu : “Không cần.”
Sau khi quẹt thẻ tiến , thang máy lên tới tầng cao nhất, cửa thang máy mở , trực tiếp nhập hộ.
Tòa nhà kiểu kép rộng rãi,   chừng 900 mét vuông, chỉ riêng phòng khách tầng một  rộng 200 mét vuông. Toàn bộ phong cách trang trí là ba loại màu đen trắng xám.
Bể bơi, phòng xông , phòng bi-a, phòng chiếu phim, phòng tập thể thao cái gì cần  đều , tất cả đồ điện gia dụng đều  điều khiển thông minh.
Trình Dục Minh  , lấy một lon bia từ trong tủ lạnh , ngửa đầu uống một ngụm   xuống sô pha.
“Tiểu Độ, mở TV phát tin tức kinh tế.”
Âm thanh của máy móc trả lời: “Chủ nhân, Tiểu Độ  phát kênh kinh tế cho ngài, chúc ngài xem vui vẻ.”
Trình Dục Minh  uống bia  xem tin tức, đột nhiên  tiếng chuông điện thoại  phá vỡ bầu  khí trong phòng.
Trình Dục Minh cầm điện thoại lên ,  đó hiển thị ba chữ “Lục Phượng Nghi”.
Anh nhướng mày.