Mua sắm  thể lấy  tất cả phiền não.
Buổi chiều, tại trung tâm thương mại Phẩm Tinh.
Lăng Niệm Niệm kéo cánh tay Lục Ninh Hân chọn quần áo ở cửa hàng xa xỉ tầng một. Cô chỉ  loạt trang phục một cách chuyên nghiệp, vẫy tay: “Lấy cho  tất cả!”
Cảm giác  cần cân nhắc giá cả thật sự là  sảng khoái.
Nhân viên bán hàng nở nụ  lấy hết quần áo Lăng Niệm Niệm  chọn xuống,  theo bên cạnh cô, cung kính: “Mời Lăng tiểu thư theo  đến phòng thử đồ.”
Lăng Niệm Niệm   cất bước  theo   Lục Ninh Hân kéo trở về,  nhỏ với cô: “Tổ tông ơi,  chắc chắn  mua tất cả chỗ ?”
Cô mỉm : “,  ?”
“Không      thích loại quần áo  ? Cậu  nó sẽ trói buộc vẻ  của …”
“Tiểu Hân Hân, bắt đầu từ ngày mai mỗi ngày  đều  đến công ty  việc nên   dù  cũng   dáng vẻ  ,   xem đúng ?”
Lăng Niệm Niệm đắc ý mỉm ,  để ý Lục Ninh Hân đang sững sờ trừng to mắt, vỗ cánh tay cô  : “  thử , lát nữa nhớ cho  lời khuyên.”
Lục Ninh Hân còn  kịp phản ứng  gật đầu như máy móc.
Rèm  vén lên, Lăng Niệm Niệm mặc một bộ váy màu vàng nhạt  , thắt lưng  mỹ bọc trong váy, trong khí chất để lộ  chút gợi cảm  cho    cảm giác rực rỡ hẳn lên.
Lục Ninh Hân há hốc mồm thán phục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-38-troi-sinh-cuong-mua-sam.html.]
Lăng Niệm Niệm  tới  gương lắc trái lắc ,  đầu hỏi Lục Ninh Hân bên cạnh: “Thế nào,  cảm thấy hợp với  ?”
Lục Ninh Hân nghiêm túc : “Hợp vô cùng luôn.    tổ tông ơi, bây giờ  nghi ngờ cách ăn mặc   của  đấy, sớm   mặc loại đồ   như thế thì  ép mua mấy bộ .”
“ ,  cũng cảm thấy…” Gu ăn mặc của nguyên chủ thật sự dở tệ.
Dáng   như thế mà cứ  ăn mặc hở hang  chịu nổi, đúng là uổng phí.
Lăng Niệm Niệm  quần áo xong, hào phóng  với nhân viên bán hàng: “Còn   sẽ  thử. Dựa theo mã    gói  tất cả cho .”
Quẹt thẻ xong mang theo túi lớn túi nhỏ, Lăng Niệm Niệm  lôi kéo Lục Ninh Hân đến một cửa hàng thời trang khác để chọn mấy bộ váy mặc khi rảnh, ngoài  còn  đến cửa hàng thể thao chọn mấy bộ đồ.
Chờ  khi giải quyết xong  bộ, hai tay Lăng Niệm Niệm và Lục Ninh Hân  xách mười mấy cái túi lớn nhỏ, mệt đến mức  thở nổi.
“Aiz,  sắp   . Tổ tông ơi, trời sinh  cuồng mua sắm mà. Cậu định đổi mới tất cả tủ quần áo nhà  ?”  Lục Ninh Hân  ở quán cà phê bên vỉa đường, thở hổn hển  Lăng Niệm Niệm.
“Đang  ý .” Lông mi dài nhỏ của Lăng Niệm Niệm khẽ giật, cô mỉm : “Quần áo   vốn dĩ  hợp với  nên lúc  mới kéo   ngoài dạo phố. Nể tình  vất vả như ,  mời  uống cà phê,  chờ nhé.”
Nói xong cô đặt túi trong tay xuống, xoay    quán cà phê. Không lâu   bưng hai ly cà phê và hai đĩa bánh ngọt   đặt  bàn.
“Cappuccino và bánh dâu tây của , Macchiato caramel và Black Forest của .”
Lục Ninh Hân  thoáng qua cà phê và bánh ngọt, quả nhiên khẩu vị của Lăng Niệm Niệm     đổi,  chỉ  gu ăn mặc và ăn uống  đổi mà ngay cả khẩu vị cà phê và bánh ngọt cũng    giống .
“May mà   quên khẩu vị của .’ Lục Ninh Hân uống một ngụm cà phê  đó ăn một miếng bánh ngọt, cảm thán: “Vẫn ngon như .”