“Trình gia  thong thả.” Quản lý nhà hàng ở cửa cúi đầu khom lưng đưa mắt  hai  rời .
Trình Dục Minh khẽ gật đầu,   một lời  khỏi nhà hàng,  theo Lăng Niệm Niệm về phía cửa thang máy.
Ánh mắt  vẫn  Lăng Niệm Niệm bên cạnh,   thể cô lắc lư, vài  cố gắng nhịn xuống sự xúc động  đưa tay đỡ lấy.
“Đến .” Lăng Niệm Niệm  ha hả,  đầu  Trình Dục Minh: “Anh xem,     say mà, còn  thể tự ấn thang máy.”
“Ừ, đúng là  lợi hại.”
Trình Dục Minh  nhếch môi,  Lăng Niệm Niệm đang say rượu  mắt: “Sao  ?’
“A,    .” Lăng Niệm Niệm đáp lời, vịn  vách tường   thang máy.
Đầu của cô hình như càng ngày càng nặng, chân  sắp   nổi nữa nên chỉ  miễn cưỡng vịn vách tường mới  ngã.
Vào thang máy, cô dựa sát  tường, theo thang máy chậm rãi  xuống.
Trình Dục Minh nghiêng  về phía cô,   chớp mắt.
Anh ngược   xem cô  thể kiên trì tới khi nào.
Trong thang máy  yên tĩnh, cho đến khi xuống hai tầng  dừng vì ngoài cửa  một đám   , Trình Dục Minh bất đắc dĩ đành  rụt  trong,  thể gần sát Lăng Niệm Niệm hơn.
Anh xoay  một cái, dùng cánh tay mạnh mẽ chống lên vách tường, bao bọc Lăng Niệm Niệm trong n.g.ự.c ,  cho  khác chen .
Ý thức của Lăng Niệm Niệm  càng ngày càng mơ hồ, cô chỉ cảm thấy cảm giác an  đột nhiên đến khiến cô  thỏa mãn.
Cô nâng đôi mắt mờ mịt lên  về phía con ngươi ngăm đen của Trình Dục Minh, nhưng bởi vì bóng tối phủ xuống nên  thấy rõ   mắt, chỉ cảm thấy một cỗ khí tức đập  mặt.
Hơi thở từ miệng Trình Dục Minh lướt qua tai Lăng Niệm Niệm, khiến cô tê dại, bên tai lập tức đỏ bừng.
Trong lòng Lăng Niệm Niệm đang hò hét: Muốn gần  thêm một chút quá !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-42-khi-say-ruou-co-that-hap-dan.html.]
Vì thế, nương theo men say, cô mơ mơ màng màng tựa  n.g.ự.c   mặt, nó thật ấm áp.
Cô cứ nhắm mắt tựa  n.g.ự.c Trình Dục Minh,  nhanh  rơi  mộng .
Lăng Niệm Niệm đột nhiên tới gần khiến Trình Dục Minh nhất thời sửng sốt.
Anh  di chuyển  thể, nhưng trong thang máy quá chật chội nên  nhúc nhích . Đột nhiên   trong thang máy chen chúc khiến  gần cô hơn.
Anh vội vàng giơ tay chống đỡ vách tường  nữa để Lăng Niệm Niệm tiếp tục dựa  n.g.ự.c .
Anh  xuống thấy hai mắt Lăng Niệm Niệm nhắm chặt,  khi cảm thấy hô hấp bình  của cô thì  mới hiểu, cô ngủ .
Cho đến khi tới tầng hầm,  trong thang máy mới  lượt  ngoài.
Trình Dục Minh đẩy Lăng Niệm Niệm trong lòng, giọng   nhẹ: “Dậy ,   ngoài .”
  gọi vài tiếng vẫn  nhận  lời đáp.
Ngủ như c.h.ế.t là thế  ?
Anh đỡ Lăng Niệm Niệm  khỏi thang máy,  đó đỡ cô tựa  vách tường, đưa tay nắm cằm cô: “Lăng Niệm Niệm, Lăng Niệm Niệm.”
Vẫn   phản ứng gì.
Làn da trắng nõn, hai gò má ửng đỏ, lông mi dài nhỏ rậm rạp, cánh môi phấn nộn, khi Lăng Niệm Niệm say rượu hình như  hấp dẫn.
Trình Dục Minh  chằm chằm mặt cô, đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, nhịn   động đậy yết hầu.
 trong lòng   âm thanh  ngừng la hét: Đừng  cô  lừa! Tất cả phụ nữ đều đê tiện!
Anh nhắm mắt  hít sâu một ,  đó ôm ngang cô  về phía chiếc Bentley của .