Ngày hôm , Lăng Sương Sương   trai là Lăng Hạo đón về nhà.
Vừa mới  cửa, Lăng Vân Hoa liền kéo Lăng Sương Sương đến sofa, quan tâm xem tay của cô : “Haiz, miệng vết thương  khép , hẳn là sẽ  để  sẹo. Sương Sương,   con khổ .”
“Không   ba, chỉ là nỗi khổ da thịt mà thôi.” Lăng Sương Sương  nhạt.
“Vậy…” Lăng Vân Hoa   gì đó nhưng  thôi, quyết định mím môi im lặng.
“Ba,  cái gì ba cứ  thẳng .”
Lăng Hạo và Tô Ngọc  ở một bên , trong mắt tràn ngập chờ mong.
“Cái , con và Trình Dục Minh thế nào ? Chắc giờ   ghét xú nha đầu Lăng Niệm Niệm  vô cùng nhỉ?”
Lăng Sương Sương nhớ  hai  , thái độ của Trình Dục Minh đối với Lăng Niệm Niệm  chán ghét  lạnh lùng.
Chỉ là loại  như  sẽ  dễ dàng động tâm với  khác. Bây giờ giờ cô  chỉ tạo hiểu lầm giữa  và Lăng Niệm Niệm, thứ cô   thật sự là tình yêu của Trình Dục Minh, chỉ sợ cũng   chuyện một sớm một chiều.
Nghĩ đến đây, cô  thoải mái : “Con gái ba   tay còn  chuyện gì    ? Sau hai   con tính kế, Trình Dục Minh     thấy tiện nhân  nữa. Con chỉ cần cố gắng thêm chút nữa, Trình Dục Minh sớm muộn gì cũng là vật trong túi con.”
Trong lòng Lăng Hạo nhất thời thoải mái  ít, ông   hì hì : “Sương Sương, xem  ba    lầm con. Bây giờ  cảnh công ty vô cùng khó khăn, sợ là  chống đỡ nổi qua năm nay. Nếu như  thể dính dáng đến tập đoàn Ngạo Thiên để lôi kéo nhiều nghiệp vụ thì  thể khá hơn. Chúng  đều trông cậy  con.”
“Ba  yên tâm , con sẽ  để   thất vọng.”
Hai mắt Lăng Sương Sương híp ,  đàn ông ưu tú như Trình Dục Minh chỉ  thể xứng đôi với  mà thôi, nếu Lăng Niệm Niệm    khuôn mặt và dáng  thì chỉ là vật trang trí.
Trình Dục Minh sớm muộn gì cũng là của cô !
——
Sau khi bận rộn một ngày, Lăng Niệm Niệm thu dọn đồ đạc  tan tầm.
Mới   xuống  tầng, cô liếc mắt một cái liền thấy Trì Hâm Viễn,   đang tựa   xe Land Rover vẫy tay với cô.
Lăng Niệm Niệm  tới,  chút kinh ngạc: “Hâm Viễn,    ở đây?”
“ lúc  xong việc ở gần đây, giờ tan tầm,  nghĩ  cũng tan  nên chờ ở cửa thử vận may.” Trì Hâm Viễn mở cửa ghế phụ: “Lên xe ,  dẫn   ăn đồ ăn ngon.”
“Ừ.” Lăng Niệm Niệm  câu nệ, dứt khoát chui  trong xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-48-co-y-do-khac.html.]
Trì Hâm Viễn cũng vòng qua đầu xe  lên,  khi thắt dây an ,    lướt qua Lăng Niệm Niệm,  : “Niệm Niệm,  ăn mặc như   !”
“Ha ha,     đầu tiên  lời  .” Lăng Niệm Niệm mỉm .   
Sau khi xe khởi động, nó chạy dọc theo đường phố  về phía .
Bởi vì là giờ cao điểm nên  đường  tắc, nhất là trung tâm thành phố,    hơn mười phút, xe  đường phố  xếp thành hàng dài.
“Cậu   nhạc ?” Trì Hâm Viễn nhấn nút âm nhạc, là “Dạ khúc” của Châu Kiệt Luân.
Lăng Niệm Niệm  khỏi hát theo.
Trì Hâm Viễn  : “ nhớ  , khi   mở bài hát của   thì   bảo  tắt .”
Đó   cô mà là nguyên chủ, cảm ơn.
Lăng Niệm Niệm thật sự  dám khen gu âm nhac của nguyên chủ.
“Thật ?  giờ  thích nhạc kiểu . Thế hệ chúng  hẳn là đều thích Châu Kiệt Luân, [Thất Lý Hương] [Nhân danh cha] bài nào cũng .” Lăng Niệm Niệm mỉm , đôi mắt rung động theo.
“ đột nhiên phát hiện sở thích của chúng  khá giống  đấy. Trước   thích ăn cay,   thích nhưng giờ  thích;    thích Châu Kiệt Luân,   thích, hiện tại  cũng thích.” Trì Hâm Viễn  đầu  Lăng Niệm Niệm, chớp chớp mắt: “ cảm thấy  thích.”
Lăng Niệm Niệm mỉm  đáp , trong lòng   chút khẩn trương.
Trì Hâm Viễn   là bạn  của Lăng Niệm Niệm ?
Ánh mắt   là thế nào?
Anh  thích cô ?
 cô chỉ là khách qua đường  thế giới  mà thôi, sẽ  phát sinh tình cảm với bất kỳ ai, coi như   .
“Ừ, xe phía  di chuyển  kìa.” Lăng Niệm Niệm vội vàng dời  lực chú ý.
“Ừ.”
Xe chầm chậm di chuyển về phía , Lăng Niệm Niệm mở cửa sổ xe  về phía ngựa xe như nước cùng nhà cao tầng ngoài cửa sổ, cảm thán: Giang Thành trong sách thật sự  phồn hoa.