Ra khỏi văn phòng, Lăng Niệm Niệm trở chỗ nghiên cứu tư liệu về dự án mảnh đất .
Ngoại ô phía bắc cách nội thành xa, một chiều đại khái cách là 40km.
Ở phương diện nghiên cứu thị trường cô còn là mới, khẳng định thường xuyên lãnh giáo Mục Trì Tiện, bằng tiên quan hệ.
Cũng may tới, nên phận của cô, càng danh tiếng của nguyên chủ, hẳn là quen khá dễ.
Sau khi Lăng Niệm Niệm suy nghĩ một lúc, cô tìm nick Mục Trì Tiện trong phần mềm việc.
[Lăng Niệm Niệm: Mục lão sư, buổi trưa mời ăn cơm , tới chắc vẫn quen nơi đây, để dẫn .]
[Mục Trì Tiện: cô là con gái. Hay là cô dẫn quen với cảnh, còn mời cô ăn cơm, như sẽ công bằng hơn.]
[Lăng Niệm Niệm: Không , cái thể. Nếu , bữa mời, mời.]
Mục Trì Tiện màn hình chần chờ vài giây, đó gõ một câu, gửi qua.
[Mục Trì Tiện: Được, cảm ơn .]
Gửi xong những lời , Mục Trì Tiện bắt đầu tập trung công việc. Dù đây cũng là một hạng mục mới, nên tốn nhiều tâm tư một chút.
Đang tư liệu, đồng nghiệp nữ bên cạnh đột nhiên vỗ bả vai , thần bí tiến gần.
“Tiểu Tuyết, chuyện gì ?” Nhìn Hàn Giang Tuyết kề sát , Mục Trì Tiện chút nghi hoặc.
Cô ghé sát lỗ tai , nhỏ giọng nhắc nhở: “Sau bận .”
“Ý cô là ?”
Mục Trì Tiện truy hỏi nhưng Hàn Giang Tuyết chuyển về vị trí của , khinh thường liếc về phía Lăng Niệm Niệm cách đó xa.
Cô đang Lăng Niệm Niệm ?
Chẳng lẽ Lăng Niệm Niệm là một lười?
Vẫn xem thực tế thế nào, nếu cô cản trở hạng mục thì đến lúc đó thể yêu cầu đổi trợ lý khác.
Mục Trì Tiện suy nghĩ nhiều nữa, một lòng một tập trung công việc.
12 giờ, lúc ăn trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-55-moi-an-com.html.]
“Tiểu Trì, cùng ăn cơm ?”
Một đồng nghiệp bên cạnh chuẩn ăn, nhân tiện hỏi.
“Không , còn công việc xong.” Mục Trì Tiện tiếp tục chằm chằm máy tính xem tài liệu.
Lăng Niệm Niệm từ WC trở về tới bên cạnh , mỉm : “Mục lão sư, thôi.”
Hai xuống thang máy xuống lầu một, Lăng Niệm Niệm dẫn Mục Trì Tiện tới trung tâm thương mại bên ngoài, giới thiệu: “Tầng hầm của trung tâm thương mại là quảng trường ẩm thực, các món ăn vặt quốc đều , giá cả cũng hợp lý, , thể thường xuyên tới đây ăn. Đương nhiên, nếu như ăn bên cũng , đối diện bên cũng ít nhà hàng ven đường, thức ăn nhanh, mì xào, mì ống cả.”
“Ừm, .”
Mục Trì Tiện theo bên cạnh Lăng Niệm Niệm, cô mặt mày hớn hở giới thiệu những nơi thể ăn cơm xung quanh một .
Nói nhiều như , Lăng Niệm Niệm mới nhớ , còn một chuyện quan trọng hỏi.
Cô nghiêng mặt, mỉm Mục Trì Tiện: “ , Mục lão sư là ở thế?”
“Người Thành Đô.”
“Vậy thích ăn cay! cũng thích ăn cay, là dẫn ăn xiên nướng.”
Lăng Niệm Niệm mừng thầm: Tìm một đồng nghiệp khẩu vị giống , sẽ lộc ăn.
“Ừ, . Tuy nhiên giọng của cô chắc là địa phương, cũng thể ăn cay như ?” Mục Trì Tiện tò mò.
“Ha ha. Được mà.”.
Lăng Niệm Niệm tùy tiện dối, dù cũng nguyên chủ ăn cay.
Cô thầm gào thét trong lòng: Vì đều thích hỏi câu , thật sự trả lời nữa.
Sau một bữa cơm, Lăng Niệm Niệm và Mục Trì Tiện hơn nhiều.
Sinh viên tài cao, độc , Thành Đô, định cư ở Giang Thành.
“Ngày mai chúng cùng Bắc Giao xem mảnh đất .” Trên đường về, Mục Trì Tiện .
Lăng Niệm Niệm gật đầu: “Được, 9 giờ sáng mai gặp ở cửa công ty.”