Buổi chiều, Lăng Niệm Niệm  theo Mục Trì Tiện  thăm  cảnh xung quanh một chút, mặt trời chói chang phơi nắng cả buổi chiều.
Thân thể  của cô đúng là  chịu  nắng, lúc trở về   mệt
“Niệm Niệm,  là  đưa cô về nhà .”Mục Trì Tiện khởi động xe,  đầu  cô.
Lăng Niệm Niệm  choáng váng, cô mở mắt, thở hổn hển.
Sau một lúc, cô mới trả lời: “Không...  , chúng  còn   về công ty sắp xếp  nội dung điều tra nghiên cứu hôm nay.” Cô hít sâu một , tiếp tục : “  , ở  xe nghỉ ngơi một lúc là .”
“Không .” Mục Trì Tiện từ chối: “Bộ dạng  của cô rõ ràng  thể  việc nữa, về nhà nghỉ ngơi . Chuyện sắp xếp  vội, ngày mai cũng kịp.”
“…”
“Sức khỏe quan trọng, cô là trợ lý của ,   lời .” Mục Trì Tiện dừng một chút,   về phía cô: “Yên tâm, báo cáo  sẽ  cùng cô,   lén  một  .”
Giống như tâm tư của    thấu, Lăng Niệm Niệm ngượng ngùng “Ừ” một tiếng  tựa đầu  ghế , nhắm mắt nghỉ ngơi.
“ , nhà cô ở ?”
“Biệt thự Long Sơn.”
Nói xong câu đó, Lăng Niệm Niệm liền im lặng.
Không lâu , bên tai Mục Trì Tiện truyền đến tiếng hít thở đều đều.
Cô gái nhỏ thật sự mệt  c.h.ế.t .
Mục Trì Tiện nghiêng đầu mỉm   cô, tiếp tục chuyên tâm lái xe.
Một giờ , xe Mục Trì Tiện chạy đến gần biệt thự Long Sơn. Dọc theo đường, xa xa  thấy từng tòa biệt thự độc lập tọa lạc ở  chân Long Sơn.
Đây là một trong những khu phú náo nhiệt nhất của Giang Thành,  ở bên trong  giàu thì quý, đều là nhân vật nổi tiếng ở Giang Thành.
Khi  Lăng Niệm Niệm  tên biệt thự , nội tâm Mục Trì Tiện khẽ run lên: Rốt cuộc cô là ai?
Mục Trì Tiện tìm một chỗ trống gần cửa biệt thự, bởi vì Lăng Niệm Niệm vẫn  tỉnh .
Mục Trì Tiện  khuôn mặt ngủ say ngọt ngào của cô, khẽ mỉm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-59-bi-sot.html.]
Lăng Niệm Niệm  mắt, lông mi dài nhỏ mà dày đặc, làn da trắng nõn  ửng đỏ, trang điểm tinh xảo mà thanh nhã phối hợp với mái tóc xoăn màu nâu,   mắt. Từ thương hiệu quần áo kỳ thật  khó phát hiện, cô hẳn là một phú nhị đại.
Chỉ là trong ấn tượng của  , phú nhị đại đều là  thịt mềm quý,  thể  nắng chịu khổ, cho nên   mới  cô bằng cặp mắt khác.   
Cô khác họ.
Nếu như cô thật sự  nghiêm túc  việc cùng   thì   nguyện ý dốc túi tương thụ.
“Ừm, đến ?”
Lăng Niệm Niệm tỉnh ,  mờ mịt mở to mắt  về phía ngoài cửa sổ.
Sau khi  thấy kiến trúc quen thuộc, cô lập tức tỉnh táo  thẳng ,  hổ xoa xoa tóc.
“Mục lão sư, đến    đánh thức ? Xe của  dừng ở đây bao lâu ?”
Mục Trì Tiện: “Vừa tới thôi,  để cô ngủ nhiều một chút, hôm nay cô theo  chịu khổ. Dù  cô cũng là con gái.”
“Bây giờ  là thời đại nào , nam nữ đều giống ,  thể phân biệt đối xử. Mục lão sư  thể  ,  cũng nhất định   .” Lăng Niệm Niệm kiên quyết: “Hạng mục    sẽ  theo   bộ quá trình,  yên tâm,  tuyệt đối sẽ  cản trở   việc .”
Trong lòng Mục Trì Tiện vui vẻ,  : “Được ,   . Nhà cô là tòa nhà nào,  lái xe đưa cô đến cửa nhà.”
“Không cần ,  gần đây thôi,  xuống xe  qua là .”
Lăng Niệm Niệm mở cửa xe  xuống, nhưng chân  chạm đất cô liền phát hiện   khí lực,  cũng  vững.
Cô lảo đảo vài cái, vịn   xe mới miễn cưỡng  ngã.
Mục Trì Tiện thấy  vội vàng xuống xe, chạy tới bên cạnh Lăng Niệm Niệm, đưa tay đỡ lấy cô, ân cần : “Cô  ?”
“   vững nổi.” Lăng Niệm Niệm nhíu mày: “Dưới chân   sức.”
“Như  ,  đỡ cô lên xe  đưa cô tới cửa.” Nói xong Mục Trì Tiện mở cửa xe, đỡ Lăng Niệm Niệm  trong,  đó khởi động xe  nữa.
“Tòa nhà  66.”
“Được. Sau khi về đến nhà cô  nghỉ ngơi thật , nếu   thì nên  khám bác sĩ.” Mục Trì Tiện  lái xe   về phía cô dặn dò.
“Được .”