“Sắp bắt đầu tiệc ,  Dục Minh đến chứ?” Diệp Hiểu Điềm tiến đến bên cạnh Diệp Hiểu An, nhỏ giọng hỏi.
Diệp Hiểu An cũng  chút lo lắng chờ đợi, mấy phút  cô   gửi tin nhắn wechat cho Trình Dục Minh, nhưng vẫn  đợi  trả lời.
Không  là định cho bọn họ leo cây đấy chứ!
Cô  bất đắc dĩ : “Anh  đang  đường, lát nữa sẽ đến.” Cô   lướt qua hiện trường tràn đầy , tiếp tục : “Hiểu Điềm, nếu  em bắt đầu  ,    thể uống , chờ  Dục Minh đến thì chúng  cắt bánh ngọt. Em thấy thế nào?”
“ mà…”
“Em bắt đầu  , đừng để  trong phòng  chờ.” Diệp Hiểu An giơ điện thoại lên: “Chị  gọi  cho  .” Sau đó đẩy cửa  .
Diệp Hiểu Điềm bất đắc dĩ, sửa sang  cảm giác mất mát trong lòng,  chạy đến đại sảnh, cầm microphone hô to: “Tiệc sinh nhật bắt đầu ! Mọi  uống  .”
Tất cả   hoan hô, tiếng rót rượu vang nổi lên bốn phía, tình cảnh vô cùng nóng bỏng.
“Chúng  hãy cùng  chúc mừng sinh nhật bạn  một ly.” Một    trai nâng ly rượu lên.
“Được.” Mọi  trăm miệng một lời, nhao nhao giơ ly rượu lên: “Chúc Hiểu Điềm sinh nhật vui vẻ, vĩnh viễn thanh xuân xinh .”
“Cảm ơn  .”
Toàn bộ  đại sảnh uống rượu xong thì ca hát,  náo nhiệt.
Ánh mắt Diệp Hiểu Điềm liếc  ngoài cửa vài  nhưng vẫn  thấy Diệp Hiểu An  , cũng   Trình Dục Minh rốt cuộc  đến  , trong lòng  chút  yên.
Đây là sinh nhật đầu tiên của cô   khi du học về nước, nhiều năm  gặp Trình Dục Minh nên  hoài niệm thời gian vui vẻ tổ chức sinh nhật cùng   . Nếu như   thể tới thì cô  cảm thấy sinh nhật  vô cùng ý nghĩa.
Lăng Niệm Niệm  thấy cô   chút  yên lòng, liền  tới, kéo cô   xuống bên cạnh Lục Ninh Hân: “Sao sinh nhật  mà vẻ mặt  thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-63.html.]
Lục Ninh Hân  đem rượu cùng một cái chén đẩy tới  mặt Diệp Hiểu Điềm: “Mau gia nhập đánh bại Lăng đại tiểu thư .   ngờ    đột nhiên trở nên lợi hại như . Trước   thường xuyên chơi với  ,    thua, thế nhưng đêm nay chơi mười ván một ván cũng  thua.”
“Niệm Niệm,   đấu với  mới .” Diệp Hiểu Điềm hứng thú,   gì cô  cũng là cao thủ uống rượu.   
Mấy   vây quanh cùng một chỗ lắc lư ly rượu.
“Tám cái một.” Diệp Hiểu Điềm vươn ngón trỏ  hô.
Lăng Niệm Niệm nghiêng một chút cái chén úp ngược,  bên trong   cái nào, mặt mày cong lên: “Mở!”
“Ha ha ha, Niệm Niệm,  thua .”
Diệp Hiểu Điềm  nhẹ nhàng lấy cái chén   đặt rượu lên  mặt bàn. Hơn nữa hai nhà  ba cái một,  vặn chính là tám cái một.
“Uống rượu, uống rượu.” Lục Ninh Hân bưng ly rượu tới  mặt Lăng Niệm Niệm: “Mấy ngày nay  kiêng rượu  lắm, đêm nay uống hết  .”
Lăng Niệm Niệm  ly rượu  mặt, nếu uống nó thì là ly thứ hai trong đêm nay.
Mấy   cô  thử qua tửu lượng của , một chai bia đổ, phỏng chừng uống xong ly  thì sắp gục.
Cô chậm rãi cầm lấy ly rượu, hít sâu một ,  đó uống hết. Cô uống  chút gấp gáp, bia từ hai bên khóe miệng trượt xuống, theo cổ trượt đến xương quai xanh trắng như tuyết,  theo  ướt váy.
Lúc Trình Dục Minh  theo Diệp Hiểu An ,  vặn tận mắt thấy một màn .
Khuôn mặt vốn bình tĩnh của , nhất thời  chút âm trầm, con ngươi ngăm đen  lướt qua Lăng Niệm Niệm, ánh mắt lưu chuyển.
Diệp Hiểu An dẫn Trình Dục Minh  về phía Diệp Hiểu Điềm, nhẹ giọng  bên tai cô : “Hiểu Điềm,  Dục Minh tới .”
Diệp Hiểu Điềm lập tức buông ly,  lên, xoay   thấy Trình Dục Minh, kích động nhào tới ôm lấy : “Anh Dục Minh, cuối cùng  cũng tới. Đã lâu  gặp, em nhớ  lắm.”