Lăng Niệm Niệm chạy thẳng tới một chỗ rẽ, dựa  tường há to miệng thở hổn hển.
Cô sợ  chết, nụ hôn đầu của  thiếu chút nữa  mất.
May mà chạy nhanh.
Cũng   Trình Dục Minh phát điên cái gì, tự nhiên chủ động  hôn cô.
Nếu như là nguyên chủ thì chắc bây giờ vui vẻ  chết, nhưng cô  thích Trình Dục Minh, đương nhiên   hôn .
Không   hôn môi chỉ  thể cho   thích ?
  cô thích còn  xuất hiện, nhất định  giữ  nụ hôn đầu tiên.
Sau khi khôi phục bình tĩnh, Lăng Niệm Niệm nghĩ  cũng  tiện trở về đại sảnh nữa, vì  lấy điện thoại di động  gửi tin nhắn wechat cho Lục Ninh Hân,   thang máy lên tầng một,  ngoài gọi xe về nhà.
Về đến nhà, Lăng Viễn và Diêu Phương đang   sô pha xem ti vi,  mặt đặt một đĩa dưa hấu..
“Ba , con về .” Lăng Niệm Niệm mỉm   tới, cầm một miếng dưa hấu ăn ngấu nghiến.
Vài phút , tất cả dưa hấu   bụng cô.
“Dì Hồng, cắt thêm ít dưa hấu nữa.” Diêu Phương .
Rất nhanh, dì Hồng  bưng một đĩa dưa hấu đặt lên bàn : “Mời dùng từ từ.”
Lăng Niệm Niệm quả nhiên  cầm một miếng dưa hấu ăn,  khi ăn xong, mới rút một tờ giấy, lau khóe miệng: “Ba , con ăn xong , lên tầng tắm rửa .”
“Niệm Niệm, mai gọi Dục Minh đến nhà ăn cơm .” Lăng Viễn đột nhiên mở miệng: “Lúc    với con, con  quên chứ?”
Lăng Niệm Niệm  sớm quên  chín tầng mây !
 cô  mở miệng như nào bây giờ?
Ban nãy  hổ như thế, giờ  mời  đến ăn cơm… Trời ơi!
“A, chuyện đó con nhớ. Lúc  con hỏi  ,    chủ nhật  việc nên  tới . Tuần  con sẽ hỏi   ?”
Lăng Niệm Niệm thuận miệng  dối, dù  bảo cô bây giờ  tìm Trình Dục Minh thì  mơ.
“Đứa nhỏ , công việc thật sự là càng ngày càng bận rộn.” Lăng Viễn  thầm một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-68-da-mat-co-la-day-nhat.html.]
Diêu Phương an ủi: “Dù  nó cũng tiếp nhận tập đoàn lớn, bận rộn như  cũng là bình thường. Nếu nó   khả năng đó thì ông còn coi trọng nó ?”
“Nói cũng .” Lăng Viễn  về phía Lăng Niệm Niệm: “Được , thứ hai tuần  nhất định  gọi nó đến,  ?”
“Con  , ba , con lên tầng đây, tạm biệt.”
Cô như con thỏ nhảy nhót chạy trốn  phòng, cuối cùng Lăng Niệm Niệm cũng  thể thoải mái   giường.
Ngày hôm nay  xảy  chuyện   ý.
Nghĩ đến chuyện Trình Dục Minh uống rượu  , Lăng Niệm Niệm đột nhiên  chút hối hận.
Tại   tiếp nhận nhiệm vụ , nếu  thì giờ   thành .
Năm điểm đưa tới cửa  nhưng cô  vứt.
“Tiểu Lược, bây giờ  bổ sung nhiệm vụ còn kịp ?” Lăng Niệm Niệm ôm tâm lý may mắn hỏi.
[Ký chủ  mến, đương nhiên là  thể  .]
“Ừ,  chỉ tiếc điểm  đó thôi.” Lăng Niệm Niệm thở dài.
[Hữu nghị nhắc nhở ký chủ, đừng quên cô còn nhiệm vụ trong  nha, thời hiệu 3 ngày, cần   thành  buổi chiều thứ hai, nếu  coi là nhiệm vụ thất bại trực tiếp trừ điểm.]
“Biết ,  cứ nhắc mãi thế. Hôm  nay   hổ như thế , cũng   thứ hai tuần   còn mặt mũi gặp    nữa.” Lăng Niệm Niệm yên lặng thở dài.
Lúc   bảo cô xuống xe, cô xuống   là   , tại   cãi  với  chứ?
Kết quả  ngượng ngùng chạy xuống xe.
Trình Dục Minh ơi Trình Dục Minh,    cảm thấy đùa giỡn cô  vui !
Vì sống , bổn cung sẽ chịu đựng.
Chờ cô lấp đầy điểm thì tạm biệt!
[Tất cả vì nhiệm vụ,  sợ da mặt dày. Lão công sẽ cổ vũ cho cô, da mặt cô là dày nhất!]
“Cút !”