“Cốc cốc cốc.”
“Vào .”
Âu Dương nghiêm túc  ,   mặt Trình Dục Minh, mím môi, ánh mắt  chút chần chờ.
“Nói.” Trình Dục Minh    chằm chằm, mắt sáng như đuốc.
“Gia,   Lăng đại tiểu thư  vấn đề. Nhân sĩ nội bộ  tiết lộ với .”
Trình Dục Minh híp mắt, giọng  thâm trầm: “Nói tiếp .”
“Theo  đó tiết lộ, video  của Lăng đại tiểu thư chỉ là một tài khoản nhỏ đăng lên, hơn nữa  khi đăng lên cũng  thu hút  nhiều sự chú ý. Đột nhiên nhảy lên hot search,  đó mới thu hút   nhiều  theo dõi.”
“Có  mua hot search.” Ánh mắt Trình Dục Minh trở nên nghiền ngẫm, nhéo ngón tay,  nhếch môi: “Đi kiểm tra.”
Anh   xem là ai ở  lưng giở trò quỷ, khiến chuyện  nháo cả thành, là  Lăng Niệm Niệm  mặt,  là  triệt để bại hoại quan hệ hai nhà Trình Lăng?
Sau khi Âu Dương rời , Trình Dục Minh trở  vị trí  xuống bắt đầu bận rộn công việc.
Mấy ngày nay hạng mục thu mua của tập đoàn Bang Đạt tiến  thời kỳ mấu chốt, đây là tình thế bắt buộc,  quyết  thể xảy  bất cứ sai sót gì.
Đang thẩm duyệt phương án thu mua sơ bộ hai bên định , một hồi chuông điện thoại di động vội vàng xao động phá vỡ sự yên tĩnh của văn phòng.
Đó là cuộc gọi từ quản gia.
Chẳng lẽ ông nội  xảy  chuyện?
Trình Dục Minh  chút do dự vội vàng nhận điện thoại, giọng  vội vàng: “Bác Tạ, là cháu.”
Giọng  run rẩy của bác Tạ từ trong điện thoại truyền đến, mang theo lo lắng tràn ngập: “Đại thiếu gia, lão gia tử té xỉu,   gọi xe cứu thương, hiện tại đang  xe  bệnh viện Từ Nhân. Cậu mau tới đây .”
“Được, bác đừng lo lắng, cháu tới ngay.”
Cúp điện thoại, Trình Dục Minh vội vàng   cửa, gọi Âu Dương: “Đến bệnh viện với .”
Âu Dương nhanh chóng tắt máy tính, bàn cũng  để ý,  theo Trình Dục Minh  thang máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-80-ngat-xiu-nhap-vien.html.]
Lúc chạy tới bệnh viện, bác Tạ đang chờ bên ngoài phòng cấp cứu lo lắng  tới  lui.   
Thấy Trình Dục Minh thì vội vàng  đón, vẻ mặt u sầu thấp giọng : “Đại thiếu gia, lão gia tử còn ở bên trong cấp cứu.”
Ánh mắt Trình Dục Minh  chằm chằm phòng phẫu thuật đang đóng chặt,  đèn đỏ, trong lòng yên lặng cầu nguyện: Ông nội, đừng xảy  việc gì.
Anh  đầu  về phía bác Tạ, hỏi: “Tại  ông   ngất xỉu?”
Khóe mắt bác Tạ đỏ bừng, run rẩy : “Cụ thể  cũng  rõ lắm.  chỉ  là lão gia tử  mới ăn điểm tâm,  đó mở di động  chuẩn  xem tin tức, kết quả   thấy  tin tức gì liền kích động, lắc đầu liên tục   thể nào,  đó ôm n.g.ự.c ngất xỉu.”
Chẳng lẽ thấy  hot search liên quan đến Lăng Niệm Niệm?
Trình Dục Minh thầm thở dài một tiếng: Không ngờ tốc độ của  vẫn  đủ nhanh, vẫn để ông nội  thấy tin tức .
Một giờ , đèn đỏ tắt và cửa phòng mổ mở .
“Bác sĩ Vương, ông nội  thế nào ?” Trình Dục Minh bước lên, trong ánh mắt tràn ngập lo lắng.
“Dục Minh, ông nội   thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm, nhưng còn cần  viện quan sát vài ngày.” Bác sĩ Vương tháo khẩu trang xuống  : “Bệnh cũ của ông nội   cũng , tim ông  luôn luôn  , chịu  nổi kích thích, hơn nữa hiện tại tuổi cũng lớn,  càng  chú ý nhiều hơn.”
Trình Dục Minh gật đầu: “Được.”
Y tá đẩy giường bệnh  , Trình Ngạo Thiên  ở phía ,  tỉnh .
Trình Dục Minh nhanh chóng nhào tới bên giường, giữ c.h.ặ.t t.a.y Trình Ngạo Thiên, kích động  thôi: “Ông nội, cháu tới đây. Ông   là  .”
Trình Ngạo Thiên nghiêng đầu sang một bên,   Trình Dục Minh, dường như đang tức giận.
“Ông nội, ông để ý đến cháu .”
 Trình Ngạo Thiên vẫn giận,  chịu   dù chỉ một cái.
“Dục Minh,  tránh  một chút, để y tá đưa ông nội đến phòng bệnh   .” Bác sĩ Vương mở miệng.
Trình Dục Minh bất đắc dĩ lui sang một bên, cùng đẩy giường  phòng bệnh sang trọng.