Ngoại ô phía bắc Giang Thành.
Lăng Niệm Niệm và Mục Trì Tiện đang vòng khảo sát cuối cùng trong giai đoạn điều tra nghiên cứu.
Chỉ còn một khu vực cuối cùng còn dò xét, Mục Trì Tiện Lăng Niệm Niệm đang đổ đầy mồ hôi: "Niệm Niệm, qua bên xem, thời tiết nóng như , cô tìm một quán sữa .”
“ cùng .”
“Không cần , cô nghỉ , tí là xong. Xong sẽ gọi điện cho cô.” Mục Trì Tiện mỉm : “ đây, chờ nhé.”
“Được.”
Lăng Niệm Niệm dọc theo đường phố về phía , lâu thì thấy một tiệm sữa, trong lòng cô vui vẻ đang chuẩn , thấy tàng cây đa phía cửa mấy phụ nữ đang hóng mát, miệng ngừng.
Mọi những chính là nguồn gốc của bát quái, mặc kệ họ nhưng vẫn . Nếu như quen với họ, chừng sẽ thu hoạch ngoài ý .
Lăng Niệm Niệm đám phụ nữ khẽ ha một tiếng, tiệm sữa.
Mười phút , cô mang theo bảy ly sữa tới cạnh đám phụ nữ , nhiệt tình : “Mấy chị, hôm nay nóng quá, uống chút sữa lạnh nhuận cổ họng .”
Mọi cô bằng ánh mắt dò xét.
Một phụ nữ trong đó nghiêm khắc mở miệng: “Cô gái mời chúng uống sữa là chuyện gì ? Không cần ngại cứ thẳng . Chúng xem thể giúp , nếu dám uống ly sữa .”
“ , đúng .” Mấy còn .
Lăng Niệm Niệm tới, tìm một vị trí cạnh bọn họ, vẻ mặt tươi .
“Cũng gì lớn, chuyển tới đây, đang định mua một căn nhà quang khu , nên nhờ các chị giới thiệu xem nơi nào .”
“Cái , cô hỏi chúng là đúng .” Chị gái đắc ý mỉm : “Chuyện khu , chúng hiểu rõ nhất.”
“Thật ? Vậy thì phiền . Trà sữa cầm , lát nữa hết lạnh đó.” Lăng Niệm Niệm ân cần đưa sữa trong tay tới tay bọn họ, cũng cắm ống hút uống chuyện phiếm.
Bọn họ cứ như ngươi một lời một câu nửa giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-81-muon-gap-co.html.]
“Cô gái, chúng về nhà nấu cơm, lời thể đều cho cô , chúng đây.” Chị gái dậy, lắc lắc ly sữa: “Cảm ơn ly sữa nhé.”
“Mọi thong thả.” Lăng Niệm Niệm dậy mỉm đưa tiễn.
Bọn họ , Lăng Niệm Niệm liền nhíu mày, cầm lấy điện thoại chuẩn gọi cho Mục Trì Tiện nhưng lạ gọi tới.
“Ai ?”
Đầu trầm mặc vài giây mới mở miệng: “Là .”
Sao là ?
Lúc Lăng Niệm Niệm mới nhớ tới, hôm qua cô xóa điện thoại của Trình Dục Minh trong cơn tức giận.
gọi điện thoại cho cô gì?
Chẳng lẽ là thấy video ngày hôm qua, cảm thấy cô mất mặt?
Giọng Lăng Niệm Niệm còn ấm áp như ngày xưa, bình tĩnh: “Chuyện gì?”
“Ông nội đang viện, gặp cô.”
Trong lòng Lăng Niệm Niệm trở nên căng thẳng, sốt ruột thôi: “Cái gì! Tại thể như , bây giờ ông nội thế nào, đang ở ?”
Nghe thấy giọng sốt ruột của Lăng Niệm Niệm, Trình Dục Minh chút xúc động: Mặc kệ cô thế nào nhưng vẫn quan tâm tới ông nội.
“Ông , bệnh viện Từ Nhân, phòng 709.”
“Được, sẽ đến ngay.”
Lăng Niệm Niệm lập tức cúp điện thoại, gửi tin nhắn wechat cho Mục Trì Tiện, đón một chiếc taxi lên.
“Bệnh viện Từ Nhân, nhanh lên.”