Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 9: Đến nhà gây rối

Cập nhật lúc: 2024-08-29 00:50:11
Lượt xem: 130

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm, tia nắng đầu tiên xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu phòng, yên tĩnh mà ấm áp.

Tiếng chim hót líu ríu ngừng truyền đến, Lăng Niệm Niệm buồn bực cầm chăn lên đắp kín đầu . Cả đêm qua cô mơ nhưng giờ chẳng nhớ gì cả. Cô chỉ cảm thấy cả mệt mỏi giống như cả đêm ngủ.

Cốc cốc cốc.

Sau một hồi tiếng gõ cửa, tiếng dì Hồng truyền đến.

“Tiểu thư, nên dậy ăn sáng . Hôm nay món thịt xông khói trứng chiên, bánh mì bơ mà cô thích ăn.”

Lăng Niệm Niệm thật sự là quá mệt mỏi, cô cảm thấy nếu bây giờ rời giường nhất định mang cái mắt gấu trúc xuống nhà, nên quyết định ngủ thêm một lát để tiêu sưng.

“Dì Hồng, dì để đó , lát nữa con ăn.”

Dì Hồng lắc đầu, điều thành thói quen.

Ngày nào tiểu thư còn ngủ thẳng đến gần giữa trưa mới thức dậy ngay cả cơm trưa cũng bỏ, thỉnh thoảng một hai mới rời giường ăn sáng, tuyệt đối thể quan hệ với Trình thiếu gia.

Lăng Niệm Niệm tiến mộng nữa, nhưng lâu tiếng cãi vã om sòm tầng đánh thức.

Có chuyện gì ?

Mới sáng sớm mà ai rảnh đến đây loạn?

Lăng Niệm Niệm chống đỡ đôi mắt còn nhập nhèm buồn ngủ, mặc áo ngủ mở cửa tới bên cạnh lan can xuống , tầng đang hắng giọng chửi ầm lên là chú Lăng Vân Hoa của nguyên chủ ?

Ở một bên phụ họa còn thím Tô Ngọc chanh chua , miệng lải nhải ngừng, nước bọt b.ắ.n tung tóe khắp nơi. Dùng từ chanh chua để hình dung cũng quá.

Lăng Viễn và Diêu Phương lười chấp nhặt với họ, lạnh lùng họ cãi ngừng.

“Ba , xảy chuyện gì ạ?” Lăng Niệm Niệm tầng xuống.

Tô Ngọc ngẩng đầu liền thấy bộ dáng tổn thương gì của Lăng Niệm Niệm, nhất thời tức giận chỗ phát tiết, giọng trở nên cao vút:

“Lăng Niệm Niệm, cô xuống đây cho . Xem chuyện mà cô !”

Lăng Niệm Niệm liền xuống tầng, mặt Lăng Vân Hoa và Tô Ngọc, mỉm : “Ôi, chú thím, khách lạ! Sao sáng sớm tới chào hỏi ạ? Thật hai cần nhiệt tình như , cho dù ở trong phòng nhưng màng nhĩ của cháu vẫn sắp nát , hai to cứ như sợ hàng xóm bên cạnh .”

“Cô…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-9-den-nha-gay-roi.html.]

Tô Ngọc nhất thời lời của cô nghẹn họng, bà chỉ thẳng mặt cô mắng: “Mới mấy tháng gặp nhanh mồm nhanh miệng như . Tuy nhiên cô cũng đừng kiêu ngạo, cô khiến em họ Sương Sương thương nặng như thế, cô còn lương tâm ?”

, lòng bàn tay con bé mảnh thủy tinh cứa chảy máu, mắt cá chân sưng lên tạm thời . Cháu thể con bé yếu ớt, hơn nữa còn thiếu máu, mà còn đối xử với nó như . Anh xem rốt cuộc an tâm cái gì chứ? "Lăng Vân Hoa kêu gào.

Ông tính tình con gái , nhưng cũng vô duyên vô cớ sẽ khác thương.

Lăng Viễn nhíu mày Lăng Niệm Niệm: “Niệm Niệm, rốt cuộc xảy chuyện gì?”

“Ba , thật con đẩy em họ. Ba tin con.”

Lăng Vân Hoa lạnh một tiếng, bắt đầu càn quấy.

“Làm gì thừa nhận chuyện . Chú mặc kệ, hôm nay cháu tự đến bệnh viện xin Sương Sương thì chú sẽ .”

Nói xong, Lăng Vân Hoa và Tô Ngọc liền đặt m.ô.n.g xuống sô pha, hai chân bắt chéo.

Vợ chồng Lăng Viễn và Lăng Niệm Niệm .

Đang giằng co, hệ thống đột nhiên nhảy :

[Vì cô lão công tuyên bố nhiệm vụ hôm nay, 10 giờ 30 phút sáng xin Lăng Sương Sương mặt Trình Dục Minh, nhiệm vụ thành độ hảo cảm +5 điểm, xin hỏi tiếp nhận nhiệm vụ ?]

Hiện giờ giằng co như , bằng tiếp nhận nhiệm vụ thuận nước đẩy thuyền hóa giải cục diện .

Cô nghĩ ba cũng cả ngày ở chỗ cãi với hai đạo lý .

Nghĩ đến đây, Lăng Niệm Niệm liền ấn nút màu xanh lá cây.

[Tiếp nhận nhiệm vụ thành công. Ký chủ, chúc cô may mắn.]

Không chỉ xin thôi ? Có gì khó .

“Được, cháu sẽ đến bệnh viện xin , chú thím mến, hai thể ?”

Vợ chồng Lăng Viễn kinh ngạc mở to hai mắt, bọn họ thể tin giây phủ nhận Lăng Sương Sương thương, nhưng giây đồng ý xin .

Thái độ đổi nhanh thật, cho tặc lưỡi.

“Coi như cháu điều, chúng thôi.”

Nếu là vì tăng điểm, Niệm Niệm sẽ xin ! Có lẽ sẽ cãi với họ đến mức long trời lở đất!

Loading...