Sau Khi Xuyên Sách, Ta Mang Không Gian Đi Hành Hạ Kẻ Xấu Và Làm Giàu - Chương 39: --- Khế Ước Nợ
Cập nhật lúc: 2025-12-17 13:43:13
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm qua Tô Dung Dung mới tới mua, chưởng quỹ vẫn còn ấn tượng về nàng.
Thấy nàng một lúc mua nhiều như , cũng rõ nàng thể tình hình bên ngoài.
"Cô nương ở trong trạch viện lớn, hẳn là ít . Nếu tiện tay thì cứ mua thêm nhiều .
Tình hình bên ngoài lắm, ông chủ chúng lòng thiện, đợt lương thực tăng giá nhiều.
Nếu mai tới, sẽ còn giá nữa ."
Tô Dung Dung , nhà họ sẽ giúp đưa lương thực, vốn dĩ gây sự chú ý, định mua mỗi cửa hàng một ít, nàng lập tức quyết định mua thêm.
"Chưởng quỹ, thì, ngũ cốc thô ba thạch, bột mì thô một thạch, gạo ngon một thạch, bột mì trắng hai mươi đấu.
Dầu thực vật vẫn nửa cân, đó gạo khoai lang năm thạch, những thứ các ngươi vẫn giúp đưa đến trạch viện hôm qua."
Chưởng quỹ gật đầu, đó nhanh chóng tính toán: "Gạo ngon bột mì đều bốn mươi văn một đấu, ngũ cốc thô bột mì thô giờ cũng hai mươi văn một đấu.
Gạo khoai lang hiện tại một thạch cũng ba trăm văn, tổng cộng : một ngàn tám trăm văn, cộng thêm hai ngàn văn, thêm một ngàn năm trăm văn.
Ngoài còn dầu thực vật, nửa cân là năm mươi lăm văn.
Tổng cộng là năm ngàn ba trăm năm mươi lăm văn!
Số lẻ thể bỏ qua, cô chỉ cần trả năm lượng ba trăm năm mươi văn là !"
Tô Dung Dung , khỏi hít sâu một .
"Không , chưởng quỹ, ngươi ngũ cốc thô bột mì thô giờ giá bao nhiêu, cả gạo khoai lang nữa?"
Không tăng giá nhiều ?
Gạo ngon bột mì loại lương thực , một cân từ hơn tám văn tăng lên mười văn tiền, nàng thể hiểu.
Tại ngũ cốc thô bột mì thô những thứ , tăng giá còn đắt hơn lương thực tinh tế, trực tiếp từ ba văn một cân tăng lên năm văn?
Còn gạo khoai lang, cũng từ hai văn tiền một cân biến thành ba văn tiền.
Mới một ngày, cứ thế thì ai còn ăn nổi lương thực nữa?
"Một đấu hai mươi văn, gạo khoai lang là ba trăm văn."
"Không , hôm qua mới mười lăm văn một đấu, tương đương ba văn một cân, giờ thành năm văn tiền ?
Vả , gạo khoai lang , một cân cần ba văn ?"
" ! Chuyện cũng thể khác .
Bên ngoài ngập mấy thành trì, lương thực của bách tính đều mất hết .
Bên đây tuy lương thực, nhưng vận chuyển ngoài, lương thực bỗng chốc thiếu hụt nhiều, há chẳng tăng giá lên ?
Huống hồ mưa xu hướng đổ về phía , ngay hôm qua, phủ thành của phủ Mộc Dương chúng cũng bắt đầu đổ mưa .
Giá lương thực hiện tại thực sự tính là cao, nhiều nơi ngũ cốc thô bột mì thô vốn bốn, năm văn một cân.
Cô nương lời , thể mua nhiều thì cứ mua nhiều.
Nếu thấy đắt hoặc lấy , thì mua ít gạo ngon bột mì trắng .
Ai mà bên đây ảnh hưởng từ bên ngoài .
Nếu cũng giống bên đó, thì đến lúc đó lương thực mà bán còn chẳng , gì đến giá hiện tại.
Nói thật cho cô nương , bên phủ Phúc Ninh, loại ngũ cốc thô bột mì thô một cân bán tới mười lăm văn.
dù , bách tính còn chẳng chỗ mà mua."
Tô Dung Dung , bất cứ lúc nào cũng sẽ kẻ lợi dụng lúc quốc nạn mà kiếm tiền.
Bởi nàng im lặng một lúc, mới lấy tiền trả.
Dù mấy đang tuổi ăn, nhưng nàng một lúc mua đến hơn ngàn cân lương thực, nghĩ bụng ít nhất cũng đủ cả nhà ăn một năm.
nàng thể chỉ mua ở cửa hàng , những cửa hàng khác nàng cũng mua thêm một ít.
Trong tình huống rằng năm tháng thể trở nên , lương thực càng nhiều, nàng mới càng yên tâm.
Hiện tại trong tay hơn mười tám lượng bạc, trừ hơn năm lượng chi, để năm lượng cho Cẩm Hồng dùng để học năm tới, ngoài những d.ư.ợ.c liệu cần dùng, cũng để một lượng.
Vậy thì tiền nàng thể sử dụng, còn hơn bảy lượng.
Số bạc , còn để ba lượng để sắm sửa áo ấm chăn đệm mùa đông, muối và nồi niêu bát đũa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-xuyen-sach-ta-mang-khong-gian-di-hanh-ha-ke-xau-va-lam-giau/chuong-39-khe-uoc-no.html.]
Nói cách khác, tiền nàng thể dùng, chỉ bốn lượng.
Tuy nhiên bốn lượng , nàng còn thể dùng hết, luôn để một hai lượng để phòng khi cấp bách.
Vạn nhất trong nhà chuyện gì, đến nỗi chỗ mà xoay sở.
Nghĩ như , khi Tô Dung Dung mua lương thực ở các cửa hàng khác, gạo ngon bột mì trắng đều mua.
Ngược , gạo khoai lang mua thêm hai thạch, ngũ cốc thô bột mì thô mỗi loại một thạch.
Đậu vàng, đậu xanh cũng mua một ít.
Đến đây, bạc nàng thể dùng, tiêu sạch bách.
Khi nàng trở về, lương thực lượt đưa tới.
Bách Lý Tranh những bao lương thực , xét đến tình cảnh gia đình nàng, bèn :
"Tình hình bên ngoài ngày càng tồi tệ, đoán thêm mấy ngày nữa, bên sẽ xuất hiện lưu dân.
Những thứ của cô gây chú ý, tối mai khi cô về, sẽ cho đưa tới cho cô.
Những thứ cô tìm chỗ cất kỹ, đừng để khác .
Mèo Dịch Truyện
Nếu đến lúc đó, e là sẽ rước họa ."
Tô Dung Dung sẽ cho đưa hết lương thực đến chỗ Vương phu nhân.
Một là, đến nỗi gây chú ý, hai là, ai dám động tới ý đồ của nhà huyện lệnh đại nhân.
Ý của nàng là, lát nữa sẽ nhờ thôn trưởng giúp vận chuyển một ít gạo khoai lang và ngũ cốc thô bột mì thô về.
Cũng cần nhiều, nhiều nhất năm sáu mươi cân.
Rồi còn , mượn xe ngựa của Bách Lý Tranh một chút, nàng sẽ đưa những thứ khỏi thành cất gian, đến lúc đó trả xe ngựa về.
Hiện tại nàng còn cần mở lời, Bách Lý Tranh trực tiếp giúp nàng giải quyết, đối với nàng mà , thì còn gì hơn.
"Ừm, đa tạ Tranh ca. Ta thấy chỉ trong một ngày, lương thực tăng giá ít."
"Bình thường thôi, giờ tăng tính là cao, đợi thêm mấy ngày nữa, cô sẽ mức độ phi lý đến thế nào.
Tuy nhiên năm tháng bên vẫn còn , bách tính trong tay ít nhiều gì cũng chút lương thực dự trữ.
Chỉ cần gặp tai họa, lương thực dù tăng giá đến mấy, cũng liên quan gì đến họ.
Chỉ sợ, những kẻ thiển cận, thấy giá lương thực cao, liền đem lương thực trong tay bán đổi lấy tiền..."
Liễu Diệu từ phòng Tô Cẩm Hồng bước , đang định tìm phụ , thấy lời liền giật .
Nàng thoáng qua đống lương thực Tô Dung Dung mua về chất thành đống, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Dung Dung, giá lương thực tăng nhiều lắm ?"
"Ừm, bất kể là gạo ngon ngũ cốc thô, mỗi cân đều tăng thêm một đến hai văn so với hôm qua."
Liễu Diệu khỏi hít sâu một , ngay đó vội vã bước ngoài.
"Dung Dung chuyện với nữa, với phụ chuyện một chút.
Bảo ông với trong thôn, tuyệt đối tuyệt đối bán lương thực.
, còn bảo ông với Đào Nha một tiếng, để nhà nàng cố gắng mua thêm nhiều lương thực."
Tô Dung Dung thấy Liễu Diệu xong lời còn thấy bóng , bèn sang Bách Lý Tranh.
"Tranh ca, thể mượn văn phòng tứ bảo của một chút ?"
Bách Lý Tranh gật đầu, bèn dẫn nàng thư phòng.
Tô Dung Dung thấy mực mài sẵn, bèn cầm bút nhanh chóng hai tờ khế ước nợ.
Sau đó tên lên một tờ, đóng dấu tay, đưa cho đối phương.
"Đây là khế ước nợ cho , trong vòng năm năm sẽ trả một trăm năm mươi lượng."
Bách Lý Tranh nhận, mà tự cầm bút một tờ, đưa qua: "Ký tên!"
Tô Dung Dung chút nghi hoặc, đưa tay nhận lấy.
Thấy đó , Tô Dung Dung nợ Bách Lý Tranh tiền t.h.u.ố.c một trăm hai mươi lượng, chia năm năm trả hết.
Trong thời gian , nếu Tô Dung Dung ân với Bách Lý Tranh, thì món nợ sẽ tự động hủy bỏ.
Tô Dung Dung ngẩng đầu , thấy gật đầu, cũng chần chừ nữa, dứt khoát ký tên đóng dấu tay.